Chương 4: Sườn Xào Chua Ngọt Vừa Đen Vừa Cháy

Sau khi đồng ý với anh Cố, Tống Tiểu Từ có chút lo lắng vì có người nào đó…không biết nấu ăn!

"Hu hu hu, sao lúc đó tự nhiên bị nóng đầu mà đồng ý với anh ấy vậy!"

Vì vậy, Tiểu Từ đang lăn lộn trên giường một lúc, đành phải mở điện thoại di động lên, dùng WeChat để cầu cứu trên nhóm ẩm thực.

[Tiểu Từ cần giúp đỡ! Làm thế nào để trở thành đầu bếp trong một ngày! Làm sao để làm món sườn xào chua ngọt thật ngon đây!]

Vì vậy, bài đăng mới nhất trên Khinh Thực Đại của Tống Tiểu Từ biến thành một đoạn tin xin giúp đỡ, khiến những người đam mê ẩm thực đang chờ đợi bị mơ hồ và khó hiểu.

Foodie A: Không phải bạn nói là sẽ không bao giờ nấu ăn sao???

Foodie B: Đang chờ cập nhật nhưng chỉ có một câu hỏi???

Foodie C: Có phải tôi là người duy nhất nghĩ Tiểu Từ sẽ trở thành mẹ hiền vợ đảm không???

...

Đúng như dự đoán, không ai trong số họ đáng tin cậy. Trong khi tuyệt vọng, Tiểu Từ đã phải nhờ đến sự giúp đỡ của người bạn thân nhất của mình. Dưới sự hướng dẫn qua tin nhắn, giọng nói và video ngắn từ bạn thân, dù không có cơ hội thực hành, Tiểu Từ vẫn bắt đầu với biểu cảm quyết thấy chết không sờn.

"Tôi đi mua đồ ăn, bây giờ qua đón cô."

"Được..."

"Sao giọng cô nghe yếu vậy? Bị say nắng à?"

"Không, tôi sẽ đợi anh ở bãi đậu xe của khách sạn."

Sau khi cúp điện thoại, Tiểu Từ bấm vào đoạn video nấu ăn ngắn do bạn thân gửi đến, vội vàng âm thầm ghi nhớ.

Nhưng khi nấu sườn xào chua ngọt ở nhà anh Cố, Tiểu Từ vẫn không nỡ nhìn kiệt tác của mình...Một đ ĩa sườn chua ngọt có màu sẫm đến mức khó nhìn rõ bề ngoài của miếng sườn được dọn ra bàn.

Mặc dù anh Cố đã chuẩn bị tâm lý cho mình khi ngửi thấy mùi lạ, nhưng khi anh thật sự nhìn thấy đ ĩa sườn chua ngọt thì tâm trạng vẫn có chút vi diệu.

Sau khi rót một ly nước chanh cho Tiểu Từ, anh Cố nhìn Tiểu Từ đang có chút ngại ngùng, hắng giọng: "Ngồi xuống ăn đi!"

Nói xong, anh mở từng đ ĩa thức ăn ra, những đ ĩa này đã được đặt trên bàn và che kín trước khi Tiểu Từ đến. Đó là những món ăn gia đình đơn giản, cà chua đường trắng, thịt bò xào nấm tràm, cải làn luộc.

Nhìn thấy nét mặt Tiểu Từ chán nản, không muốn ngồi xuống, anh Cố lại cúi đầu cười nói: "Cà chua đường trắng, thịt bò xào nấm tràm, cải làn luộc, khiến cô Tống chê cười rồi!"

Nghe được lời của anh Cố làm cho Tiểu Từ bật cười, cô không hề xấu hổ mà ngồi xuống cầm ly nước chanh và cụng ly với anh Cố, anh Cố không uống rượu, mặc dù dùng ly đế cao nhưng chỉ uống nước nho.

Tiểu Từ có vẻ hơi xấu hổ, nhưng anh Cố vẫn đưa đũa vào phần sườn cháy đen của Tiểu Từ, khi dùng đũa gắp, từ miếng thịt đó, có thể thấy được phần sườn trắng nõn đã chín, không còn tơ máu, xem ra sẽ không bị tiêu chảy.

Cắn một miếng, không cần tiền, không cần mạng...cô gái này cần răng!

Cuối bữa ăn, anh Cố ăn hết đ ĩa sườn chua ngọt với cơm, khoa trương hơn là Tiểu Từ đã ăn hết ba món còn lại!

Vuốt v e cái bụng tròn của mình, Tiểu Từ nhìn anh Cố đang dọn dẹp, nói: "Không ngờ anh lại biết nấu ăn."

"Tôi cũng không ngờ một người thích ăn uống như cô lại không thể nấu ăn."

Tiểu Từ đứng dựa cửa bếp giơ nắm đấm về phía anh Cố, làm như nữ hiệp cầu xin lòng thương xót, đeo tạp dề đi rửa bát.

Một bữa sườn chua ngọt vừa đen vừa cháy, không nhận ra được mùi vị, khiến anh Cố cảm thấy có chút xúc động, nhớ lại một câu mình từng xem hồi đó.

Rất văn chương nhưng lại rất chính xác.

Ai đến từ sông núi biển hồ, nhưng lại chịu bó buộc trong bếp núc mỗi ngày và tình yêu.