Chương 23

Hàng ngày bố Bin đi làm kiếm tiền nuôi Bin ăn học, Diệp trong vai mẹ Bin ở nhà nấu cơm giặt giũ dọn dẹp nhà cửa đợi bố Bin đi làm về đưa tiền.

"Mẹ nó ơi, hôm nay tôi không muốn ăn thịt nữa." Trâm đóng vai bố Bin vừa đi làm về tay vẫn cầm cặp táp, làm bộ than thở.

Diệp nghe chẳng hiểu gì hỏi lại: "Là sao hả bố Bin ơi?"

Bố Bin: "Mẹ Bin ngày nào cũng nấu thịt, thịt luộc, thịt rang, thịt băm, thịt chiên xù, thịt kho tàu, thịt hầm, tôi ăn chán lắm rồi."

Diệp hoang mang không hiểu Trâm lấy đâu ra lời thoại này: "Bình thường toàn phải ăn mấy món này à?"

Trâm thở dài: "Mẹ Bin còn phải hỏi nữa à? Mẹ Bin biết nấu mỗi mấy món thịt đó còn gì. Hôm trước còn gọi là Thịt Bảy Món đấy thôi."

Diệp hỏi Trâm: "Anh Đăng biết nấu mỗi thịt lợn thôi đúng không?"

Trâm thoát vai diễn: "Đúng rồi á chị, ăn chán lắm. Thỉnh thoảng thì ăn đậu rán trứng rán. Hôm nào anh Đăng mua đồ ăn bên ngoài thì mới có món khác."

"Đúng là khó mà vẹn cả đôi đường."

Diệp lẩm bẩm, thầm nghĩ thằng Đăng vừa học giỏi vừa chơi game giỏi thì lấy đâu ra mà chăm em gái tốt nữa? Diệp nhân cơ hội này moi thêm một vài thông tin của Đăng, thầm ghi nhớ trong đầu rồi về nhà sẽ ghi lại vào sổ sau.

Hai chị em đang chơi thì chợt thấy cửa phòng mở ra, Đăng một tay gãi bụng một tay cầm tay nắm cửa ngó đầu vào trong hỏi: "Dậy chưa Trâm?"

Thấy trong phòng có thêm một Diệp, đôi mày Đăng hơi nhíu, tay đóng sập cửa lại. Năm giây sau lại mở cửa ra: "Sao mày lại ở đây?"

"Mày tỉnh ngủ chưa?" Diệp hỏi.

Đăng không nói gì, Trâm trả lời hộ anh trai: "Sáng Chủ Nhật nào anh Đăng cũng ngủ đến trưa. Từ hôm chị Diệp sang mới chăm dậy sớm một tí, nhưng tuần này lại dậy muộn nữa."

"Nói linh tinh cái gì đấy?" Đăng trừng mắt.

Diệp lẩm bẩm thầm tính từ lần cuối nó sang đây là đã qua ba tuần.

Nó nói: "Mày ngủ như chết ấy. Tao với Trâm chơi ầm ĩ nãy giờ bên phòng này mày không nghe gì hả?"

"Phòng tao cách âm."

Đầu Diệp nghĩ đến một số thứ linh tinh, ngay sau đó liền xua đi: "Giờ này mà mày mới dậy à? Bình thường mấy giờ nhà mày ăn cơm?"

"12 giờ trưa. Hỏi làm gì?"

"Xin bát cơm." Diệp mạnh dạn nói ra ý tưởng, sau đó sửa lại: "Thêm một bát cho Bin."

Đăng không nói gì.

Sau đó là một màn Đăng và Diệp sóng vai cùng nhau ra chợ mua đồ nấu ăn trưa, Bin ở nhà trông nhà, Trâm ở nhà trông chó.

"Mày muốn ăn gì?" Đăng hỏi.

"Trừ thịt lợn ra." Diệp nói.

Cách nhà Đăng một đoạn có cái chợ nhỏ, hai người vừa đi vừa nói chuyện một lúc đã tới nơi. Dường như ở khu chợ nhỏ thân thiện này thì ai cũng biết nhau cả, chỉ có Diệp là người lạ.

"Đăng à, hôm nay ăn thịt không cháu? Thịt tươi lắm." Cô bán thịt thấy Đăng lập tức mời chào nhiệt tình.

Đăng lườm Diệp đang mím môi nhịn cười ở bên cạnh, vẫn lễ phép đáp: "Dạ hôm nay cháu không ăn thịt ạ."

Ra hàng rau mua một củ su hào, bác bán rau nhìn Diệp cười hỏi: "Bạn gái Đăng à? Xinh gái trắng trẻo quá nhỉ!"

Diệp thấy mình được khen cũng đáp lại: "Cảm ơn bác ạ. Chúng cháu bạn cùng lớp thôi ạ."

Nó đi cùng Đăng một đoạn trong chợ mà có cảm tưởng là người nổi tiếng đi trên sàn catwalk. Đăng đưa nó đi một mạch tới nơi bán thịt gà mua hai cái đùi lớn sau đó nhờ cô bán gà chặt hộ. Diệp gật gù cảm thấy Đăng có kinh nghiệm đi chợ đầy mình. Su hào mua gọt sẵn, thịt gà cũng đã chặt xong về chỉ việc nấu. Vừa rồi cả hai đã bàn bạc làm món thịt gà rang gừng nên giờ chỉ mua thêm vài nhánh gừng nữa là xong.

Diệp xung phong đặt cơm, thành thục vo gạo cho ngón tay vào đo mực nước cao đúng một đốt, sau đó lấy ống quần lau đế nồi cho vào nồi bấm nút. Nếu nó quên bấm nút nồi cơm thì hôm nay sẽ là một sự nhục nhã. Ngoài ra nó cũng giúp luộc su hào, còn món chính gà rang gừng thì Đăng vừa xem Google vừa nấu.

Bàn cơm đơn giản chỉ có Trâm ăn rất vui vẻ, hai anh chị thì cắm mặt ăn cơm không nói với nhau câu nào. Gà rang gừng tuy không giống mẹ Diệp nấu lắm nhưng ăn cũng ngon, không có lỗi lầm gì.

Diệp vừa ăn vừa suy nghĩ, dường như mọi điều hoang đường nó làm đều thuận lợi. Cảm giác như từ khi nó chủ động nó đã nắm được toàn bộ cách điều hành cốt truyện. Nhưng trong số nhân tố dẫn tới thành công ắt phải kể đến sự ngầm chấp thuận của Đăng. Cậu ta hoàn toàn không phản kháng.

Diệp nhìn Đăng, hình như trong đôi mắt cậu ta cũng có khoảng chín phần bất lực và một phần nuông chiều. Rất khó nhận ra, nhưng Diệp phát hiện được rồi.

Bao giờ thì Đăng tỏ tình với nó nhỉ?

Ăn cơm xong Đăng rửa Diệp tráng, tráng bát xong cũng không còn lí do để ở lại nên Diệp đành bế Bin ngồi lên yên sau chuẩn bị ra về.

"Bin phải về rồi hả chị?" Trâm buồn buồn hỏi.

Diệp mỉm cười dịu dàng: "Em hỏi sai rồi, phải hỏi là "Chị Diệp phải về rồi à?" mới đúng."

"Chị Diệp cũng phải về rồi ạ?" Trâm thật thà nhắc lại.

"Ừ chị về đây. Hôm nào chị lại sang chơi nhé."

"Dạ. Nhờ chị mà em được ăn gà rang gừng. Tuần sau chị lại tới nhé ạ."

"Ok bai nhé."

Đăng đứng bên cạnh nhìn hai chị em tự ý giao kèo với nhau, không có ý kiến gì.

***

Ngoại truyện 7: Nữ công gia chánh

Diệp: "Mẹ ơi con muốn học nấu ăn."

Mẹ Diệp: "Bình thường cắm nồi cơm và rửa rau xong chạy mất dép mà?"

Diệp: "Con thay đổi rồi. Từ giờ con sẽ nấu nướng."

Mẹ Diệp vui mừng nói: "Diệp trưởng thành nhanh quá! Biết thương mẹ rồi đấy."

Diệp: "Con nấu mẹ rửa bát nhé ạ?"

Sau đó Diệp bị mẹ đánh mặt sưng vù.

Dương biên kịch dùng cả ngày Chủ Nhật để hoàn thiện kịch bản đăng lên nhóm lớp. Tốc độ nhanh không ngờ được khiến cả đám lên tinh thần không kém. Sang ngày thứ hai đầu tuần cứ đến giờ ra chơi lớp lại bàn luận xôn xao vui hơn bao giờ hết.

"Trong này có vai bà vυ" của Juliet. Tao chơi thân với Diệp, để tao làm cho." Nhi hào hứng nhận vai.

Dương biên kịch phê duyệt ngay lập tức: "Được, vậy giao vai bà vυ" cho mày. Ngoài cảnh yêu đương của đôi chính tao có thêm một vài cảnh võ thuật để vở kịch thu hút hơn, nên nhân vật cũng cần phải chọn cho chuẩn. Có ba cảnh giao đấu, một là Tybalt gϊếŧ Mercutio, hai là Romeo gϊếŧ Tybalt, ba là Romeo gϊếŧ bá tước Paris. Tao sẽ bốc ba bạn đẹp zai nhất lớp mình."

Dương nói ra hi vọng thầm kín được làm đạo diễn của một bộ phim toàn trai đẹp.

Trong số năm tên đẹp trai 12A5 thì tên đẹp nhất đã vào vai Romeo. Đăng là bộ não của lớp và cũng bận công tác chuẩn bị của trường nữa nên không tham gia vở kịch mà sẽ nhận nhiệm vụ điều hành, quan sát. Còn lại ba tên thì Minh nhận vai Mercutio, Tùng vai Tybalt còn Quân vai Paris. Ngoài ra chỉ còn những vai ít thoại hoặc không có thoại như các cặp nam nữ nhảy múa trong dạ hội, tu sĩ, hai vị tộc trưởng, em trai Romeo.

Tổng diễn viên là 22 người.

Đạo cụ thì bao gồm bối cảnh vườn nhà Juliet và bối cảnh nhà thờ vẽ trên tấm bìa, nhờ cả vào các bạn có hoa tay.

My - cô gái nổi loạn nhất lớp vô cùng am hiểu việc trang điểm nhận luôn mục hoá trang. Những người còn lại hỗ trợ hôm diễn kịch và lên danh sách tìm kiếm trang phục.

Lớp 12A5 có lịch học sáng từ thứ Hai đến thứ Bảy, buổi chiều thứ Hai, thứ Tư và thứ Sáu lần lượt học ôn thi tốt nghiệp ba môn Toán, Anh, Văn. Nhóm diễn viên đều nhất trí ở lại sau mỗi buổi học để luyện diễn. Trong đó chia một nhóm luyện diễn xuất còn một nhóm luyện khiêu vũ trong buổi tiệc sinh nhật ở màn đầu tiên.