Chương 64

"Có nhớ điều kiện gia hạn là gì không đấy?" Đăng hỏi.

Diệp nhớ. Cậu ta cho Diệp một tuần để làm quen hẹn hò, sau đó thì phải đồng ý lời cầu hôn.

Diệp suy nghĩ.

Đăng cái gì cũng giỏi, lại còn biết nấu ăn rửa bát dọn dẹp nhà cửa, có ngu mới không đồng ý. Thế là nó gật đầu chớp nhoáng, quyết định cuộc đời sau này của mình bằng cái gật đầu nhẹ nhàng như đang đồng ý mấy chuyện vặt vãnh chứ không phải chuyện hôn nhân đại sự.

"Có mang dây chuyền không?" Đăng hỏi.

Diệp ngại ngùng gật đầu, mang hộp đựng trang sức ra khỏi balo.

Hai đứa đang đứng giữa phòng khách, Đăng bước lại gần: "Tao đeo cho mày nhé?"

Diệp bất ngờ: "Hả? Đeo cái này lên á?"

Hôm trước Diệp lén mang dây chuyền ra tiệm vàng kiểm tra xem có phải tên Đăng này trêu nó không, kết quả là chị nhân viên tiệm vàng nói đây là vàng tây, hai chỉ, giá 5 triệu rưỡi. Diệp sợ đến mức lúc mang dây chuyền về nhà chỉ lo gặp cướp, mắt dáo dác nhìn xem có ai khả nghi không mà chẳng hề nghĩ rằng giữa con đường lớn này trông nó mới là đứa khả nghi nhất.

Diệp lo lắng: "Giờ mà đeo cái này lên cổ chắc là bị bố mẹ tra khảo đến chết mất."

Đăng nhấc dây chuyền ra khỏi hộp, đơn giản nói: "Coi như là chiếc dây đeo trang trí mua ở Shopee 15 nghìn là được. Không ai để ý đâu."

Dây chuyền này làm từ vàng tây, mặt dây chuyền là hình cỏ bốn lá đính đá trông rất xinh xắn. Đăng cầm trên tay hỏi Diệp: "Được không?"

Giọng nói mềm mại dịu dàng khiến Diệp như bị mê hoặc, không có cách nào khác ngoài gật đầu. Dù vậy vẫn hơi lăn tăn: "Tao sợ làm rơi mất."

"Không sao."

Một phần lý do Đăng mua dây chuyền thay vì nhẫn là bởi cậu không có số đo ngón tay Diệp, sợ mua linh tinh đeo không vừa. Nhưng bản thân cậu hiểu rõ hơn ai hết nguyên nhân chính đằng sau việc mua chiếc dây chuyền này.

Ngày đó lúc vô tình nhìn vào phần cổ áo mở rộng của chiếc váy Diệp mặc, sự trong sáng của Đăng đã bị vấy bẩn, dù có cố thanh tẩy tới đâu thì trong đầu cũng chỉ có một mảng đen tối.

Mỗi lần nhớ đến mảng da thịt trắng mềm phập phồng cùng đường xương quai xanh quyến rũ, Đăng lại có lòng ham muốn đặt lên đó một thứ tượng trưng đánh dấu chủ quyền.

Vì vậy khi tặng dây chuyền Đăng mong nó sẽ đeo mọi lúc, chứ không phải cất tủ đợi vàng lên giá thì bán.

Tất nhiên cậu sẽ không tiết lộ những suy nghĩ sặc mùi sở hữu ích kỉ này với Diệp.

Diệp vén tóc sang một bên để Đăng giúp đeo dây chuyền.

Qua một lúc, Diệp nghĩ Đăng đã cài xong dây chuyền nhưng mãi vẫn không thấy cậu ta ở phía sau có động tĩnh gì. Chưa kịp quay lại nhìn thì cảm thấy cổ áo nó bị động chạm trong khoảnh khắc ngắn ngủi rồi ngừng lại.

"Vừa làm gì đấy?" Diệp hỏi.

"Không có gì. Chỉnh lại cổ áo thôi."

Hiện Diệp đang mặc đồng phục mùa đông, bên trong áo khoác cũng là áo len mỏng, chẳng để lộ chút da thịt nào. Nhưng chiếc dây chuyền trông vẫn rất xinh xắn trên cần cổ mảnh khảnh của nó.

Đăng đứng nhìn nó một hồi lâu, không nhịn được lên tiếng hỏi: "Tao ôm mày được không?"

Câu hỏi này đáng lẽ ra sẽ khiến nó cảm thấy ngại ngùng nhưng lúc này lại khiến nó thắc mắc: "Tại sao mày... hôn thì không hỏi ý kiến. Mà ôm thì lại hỏi?"

Nghe Diệp bắt bẻ, Đăng không dám trả lời mà chỉ hỏi ngược lại: "Vậy nghĩa là được đúng không?"

"Nhưng mà tại s..."

Diệp chưa kịp nói hết câu đã bị Đăng dùng cả hai tay vòng qua eo ôm lấy.

"A!!" Nó giật mình đẩy mạnh Đăng ra.

Giờ thì nó hiểu tại sao Đăng lại hỏi trước khi ôm rồi.

Mặt nó đỏ hết cả lên, ngại đến mức biểu cảm hơi mếu máo.

"Xin lỗi." Đăng nói theo bản năng.

"Không... không có gì. Bất ngờ quá thôi."

"Xin lỗi. Vừa rồi ôm hơi chặt."

Diệp im lặng trước sự bối rối của Đăng, sau đó nó chẳng nói gì, lẳng lặng bước đến ôm eo Đăng.

Thật chặt.

Buổi tối Diệp mở lại trang web 6 DẤU HIỆU CHỨNG TỎ BẠN ĐANG ĐƯỢC "CRUSH" ĐỂ MẮT ĐẾN.

"1 Ánh mắt biết nói

2 Chủ động liên lạc

3 Thích trêu chọc bạn

4 Tạo tình huống để ở bên cạnh bạn

5 Thích tâm sự với bạn

6 Những cái chạm bất ngờ"

Giờ thì Đăng đủ cả rồi.

***

Thi xong tất cả các môn cũng tới Chủ Nhật.

Sáng sớm Đăng xuất hiện trước cổng nhà Diệp đưa cho nó một chiếc túi bóng đen to khổng lồ như túi đựng rác nhà hàng. Diệp mở ra thấy bên trong là một con gấu bông Doraemon cực kì đáng yêu. Từ lần trước vào phòng Diệp, Đăng đã để ý rằng Diệp trang trí phòng bằng khá nhiều đồ vật in hình Doraemon nên cậu đã chọn con gấu bông này.