Chương 20

Bầu trời đen kịt, mây đen kéo tới. Những cơn gió lạnh thổi qua, từng hạt mưa chậm rãi rơi xuống. Sấm chớp rền vang, sét đánh loạn xạ. Thế giới nơi mà Lâm Việt Dương sống trước đây đang có những cơn mưa rào bất chợt, còn ở linh giới, một trận bão tố khủng khϊếp đang diễn ra trên chính đỉnh đầu của Võ Phi Dương. Hắn ngước nhìn lên phía trên cao, nơi mà có một gã thanh niên tuấn tú phong trần đang vuốt ve một vật vừa to vừa dài, bên trên còn có nhúm lông rậm rạp. Dương có thử dùng google để hỏi về gã bán sách, cùng với cây bút trên tay hắn. Nhưng cho dù Dương có cố gắng hỏi đến mức nào thì google vẫn chỉ im lặng. Dương đã quen với tình cảnh này , hoặc là google đang giấu Dương điều gì đó, hoặc là google không biết 1 chút thông tin gì về tất cả những gì vừa diễn ra. Thông thường thì 2 khả năng này là hợp lý nhất khi nói đến tình cảnh của google hiện tại, nhưng Dương lại nghĩ đến một tình huống thứ 3. Là gã kia có thể áp chế cả google khiến cho nó bị tê liệt hoàn toàn, đó là lý do vì sao từ khi bị dịch chuyển vào đây, google lại đột nhiên mất kết nối. Nghĩ đến đây Dương rùng mình. Một kẻ có thể dùng vòng xoáy không gian tùy ý dịch chuyển một tối thượng, lại có thể làm tê liệt cả Google, một thứ sức mạnh bí ẩn tồn tại trong linh hồn Dương, trên đời này lại có một kẻ có sức mạnh như thế sao?

Vừa dứt dòng suy nghĩ nhất thời, Dương lại nghe thấy tiếng nói của gã bán sách vang vọng vào tai mình, Dương vô thức gãi đầu hỏi lại:

"Dạ anh gì đó ơi, anh có thể nói rõ cho em được không ạ, em chưa hiểu lắm!"

Phía trên cao, gã bán sách dửng dưng đáp:

"Chắc ngươi cũng đã biết sứ mệnh của ngươi trong tương lai là gì rồi nhỉ. Vậy thì hôm nay ta sẽ cho ngươi xem, sức mạnh của ngươi lúc phát triển đến cực hạn sẽ trông như thế nào!"

Sau đó gã bán sách lại hướng về phía Doanh Chính và Ngọc Bình:

"Hôm nay ta phải tiêu diệt hai ngươi, nhưng vì cả 2 còn đang bị thương nên ta sẽ cho các ngươi một đặc ân để các ngươi không cảm thấy mình bị ăn hϊếp." Nói đoạn gã bán sách vung cây bút trên tay, nét vẽ ảo diệu dần hoá thành một vòng sáng khổng lồ bao quanh lấy 2 kẻ đối diện. Và rồi, Sinh Mệnh Lực và Linh Lực Ánh Sáng mạnh mẽ xuất hiện bên trong chiếc vòng, 2 kẻ bị trọng thương lập tức được chữa lành về thể xác và linh hồn gần như ngay lập tức. Có nghĩa là nếu như gã bán sách muốn, thì 2 kẻ đối diện có thể bị tiêu diệt ngay cả khi cả hai còn chưa nhận ra nguy hiểm. Sau khi thấy hai kẻ trước mặt đã hồi phục hoàn toàn, gã bán sách cười to:

"Đứng đó chờ xíu đi ha, ta đi chôm đồ, à không mượn tạm tí đồ chơi đã!"

Gã bán sách cất cây bút của mình vào trong quần, sau đó gã búng tay. Lần lượt Nghịch Thiên Kiếm, Linh Quang Thần Cơ, Tam Phẩm Liên Hoa, Hắc Phù Đổng và các loại bảo vật khác đang đựng trong nhẫn balo đều bị Gã Bán Sách gọi ra ngoài mà Dương không cách nào ngăn lại được, chỉ biết đứng nhìn tài sản bị trấn lột một cách trắng trợn. Gã bán sách cũng đang dần dần biến đổi, một quả cầu đen xuất hiện ngay tim hắn rồi mở rộng ra. Hình Dạng Hắc Vũ Tiên Long Cấp Độ 2 của Dương cũng bị gã bán sách tái hiện lại y chang bản chính. Dương bất lực, suýt thì bất tỉnh. Nhìn mình trong hình dạng của Võ Phi Dương, gã bán sách âm thầm nói:

"Nhìn cũng lạ ha, Long không ra Long, Tiên không ra Tiên, Nhân không ra Nhân. Thống Trị thật là..... Ài!"

Phía bên kia, Doanh Chính và Ngọc Bình đã lấy lại được sức mạnh vốn có, Ngay cả tay trái của Doanh Chính cũng đã mọc lại một cách hoàn hảo. Hắn khoác lên mình một bộ giáp Hoàng Kim, tay siết chặt Đinh Ba Tử Giới, sẵn sàng nghênh chiến, Ngọc Bình cũng đã vào hình thái mạnh nhất của bản thân, ả khoác lên người một bộ xiêm y màu tím nhạt, khoe ra những đường cong cực phẩm trên cơ thể, xung quanh ả có những quả cầu linh lực bay quanh, tạo thành một kết giới phòng thủ mạnh mẽ. Chưa kể những quả cầu này còn có sức mạnh rất kinh khủng khi bị kích nổ nữa. Công Thủ Hoàn Hảo. Cả hai đang chuẩn bị lao tới thì đột nhiên gã bán sách dơ tay lên ra hiệu dừng lại, sau đó gã nói:

"À quên nữa, lỡ đâu đánh hăng qua sập luôn chỗ này thì sao, đứng đó chờ ta một lúc!"

Gã Bán Sách lôi cây bút ra, vẽ nhiều đường nguệch ngoạc vào không trung, tay hắn kết ấn, sau đó vung chưởng vào những đường nét vừa vẽ. Tức thì những nét vẽ tan biến, sau đó Dương có thể cảm nhận được một Kết Giới Khổng Lồ vừa được xuất hiện ngay nơi hắn đứng, kết giới này mạnh gấp ngàn lần kết giới của Tản Viên Thượng Thần lúc Dương giao chiến với Trục Nhật trong Địa tâm cảnh khi xưa.

"Xong, rồi tới đi!"