Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

12 Nữ Thần Ngoại Truyện: "Hắc Hoàng Đại Chiến"

Chương 22

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Đáp án, ngươi phải tự mình tìm ra nó. Những gì chờ đợi ngươi ở tương lai còn khốc liệt hơn những gì ngươi đang thấy rất nhiều. Thần Chiến, Thế Chiến chỉ là những bài kiểm tra dễ dàng, ngươi có đủ "Tư Cách!" hay không đó còn phải xem ở ngươi, không phải là các ngươi mới đúng. Kẻ Cướp, Nhà Vua, Nghệ Sĩ, một thế hệ mới, một con đường mới. Ta mong là các ngươi sẽ không làm ta thất vọng!"

Quay trở lại với cuộc chiến, Ngọc Bình và Doanh Chính vẫn đang ngơ ngác trước sự lỳ đòn như chó của gã bán sách. Nhìn đội quân âm binh mà gã bán sách gọi ra, Ngọc Bình kẽ nhếch môi:

"Âm binh sao, đúng lúc ta cũng có vài thứ giống như vậy!"

Nói đoạn, ả ta vung tay, hàng ngàn lá bùa màu vàng xuất hiện dưới chân ả. Rồi từ giữa mỗi lá bùa lại xuất hiện một vòng tròn âm dương kỳ ảo, từ mỗi vòng tròn lại có một cương thi xuất hiện. Hàng ngàn cương thi xuất hiện cùng lúc, đa dạng về chủng loại cũng như ngoại hình. Ngọc Bình khẽ búng tay, một ngọn lửa màu đen yêu dị xuất hiện đốt cháy hết tất cả các lá bùa mà ả triệu hồi, khi các lá bùa vừa cháy trụi thì hàng ngàn cương thi đồng loạt mở mắt rồi lao đến nơi gã bán sách đang đứng. Phía bên kia, gã bán sách dậm chân, đội quân âm binh ào ào lao đến giao chiến với đội quân cương thi của Ngọc Bình. Linh lực mà gã bán sách để lộ ra là Cực Hạn Chúa Tể, Ngọc Bình cũng tương tự như vậy. Còn Âm Binh cũng như Cương Thi của cả hai đều dưới cấp Chúa Tể , nghĩa là Đại Đế. Cuộc chiến của hai vị đại đế với nhau có thể phá hủy cả một tỉnh, đây lại là hàng ngàn đại đế đối đầu với nhau, dù là âm binh hay cương thi, sức mạnh của hai đội quân có ưu thế về số lượng này cũng có thể khiến một vị Thần khó mà ngăn cản. Doanh Chính từng là Tối Thượng, nhưng hắn vừa được hồi sinh nên sức mạnh cũng bị giới hạn, đây là lý do vì sao Doanh Chính lại không thể dùng được Hoàn Mỹ, một cảnh giới chỉ có được khi đạt tới cấp bậc Tối Thượng.

Nhìn hai đội quân đang điên cuồng lao vào nhau, gã bán sách đưa mắt xuống phía dưới nơi Dương đang đứng, sau đó gã cười nói:

"Năm xưa, Sùng Lãm đã dạy ngươi một chiêu kiếm, hôm nay ta cũng sẽ dạy ngươi một chiêu, nhìn cho kỹ nhé!"

Gã bán sách vận linh lực, Nghịch Thiên Kiếm trên tay gã phát ra ánh sáng rực rỡ, sau đó, Nghịch Thiên Kiếm hoá thành hàng ngàn thanh Nghịch Thiên lao đến chém bay đầu của những tên cương Thi của Ngọc Bình. Chỉ trong chớp mắt, đội quân cương thi hùng mạnh đã bị Nghịch Thiên Kiếm tiêu diệt. Gọi tên chiêu là để đối thủ biết tên của chiêu thức - Vạn Kiếm Quy Tông. Nhìn đội quân cương thi của mình bị tiêu diệt hoàn toàn, Ngọc Bình thầm mắng:

"Tên Cao Biền chết bầm này, dám lừa bổn cung. Ta phải nói con trai phạt ngươi thật nặng mới hả giận!"

Sau đó, vẫn cứ điệu bộ che mặt cười nham hiểm, ả nói:

"Ta còn một chút quà , cất giữ cũng đã lâu , hôm nay mới có dịp dùng tới!"

Ả phất tay, trước mặt ả xuất hiện ba vòng tròn kỳ quái, từ phía trong những âm thanh ghê rợn, tiếng gầm rú đồng loạt nổi lên . Một con rồng vàng to lớn xuất hiện, sau đó, một con Bạch Hổ cũng xuất hiện, cuối cùng, một con khỉ to như một ngọn núi xuất hiện sau cùng. Cả ba đều toả ra khí thế đáng sợ , cảm giác ba con này có thể đạp phát chết luôn đám âm binh của gã bán sách.

"Trời má, ba con Thần Thú. Chơi vậy ai chơi lại!" Dương há hốc mồm kinh ngạc khi nhìn thấy đám Thần thú xuất hiện sau cánh cổng. Thần Thú rất mạnh, mạnh hơn cả Thần Con Người. Nếu như đem một vị thần ra đánh nhau với một con thần thú cùng cấp độ thì thần loài người thua chắc. Đây là điều mà bất cứ luyện thú sư nào cũng biết, ngay cả Đặng Vô Tâm sở hữu Lôi Ảnh thú cực kỳ mạnh mẽ , khi nhắc đến Thần Thú cũng chỉ im thin thít thì Dương nào có cữa để sống sót rời đi. Nhưng đừng quên rằng đây là địa bàn của thằng bán sách.

"Ồ, ba con Thần Thú à, nếu ta nhớ không lầm thì trong Thiên Chiến lần trước tụi nó đã bị tiêu diệt rồi mà, hay là ....." Nói đến đây, gã bán sách như đang suy nghĩ gì đó, sau đó gã chém miệng:

"Chậc, lại phải sửa lại nữa rồi!"

Sau đó, gã bánh sách dậm chân, đội quân âm binh lần lượt biến mất. Hư ảnh đại phật phía sau khẽ động, một bàn tay vàng khổng lồ vươn tới nắm chặt lấy đầu Bạch Hổ, con hổ này liên tục tránh né những cú đập của đại phật , sau đó xung quanh Bạch Hổ xuất hiện những mũi băng phóng về phía đại phật nhưng đều bị tay phật đánh bay. Phía bên trên, Hư ảnh Hắc Long đang giao chiến với Hoàng Long của Ngọc Bình, hai con rồng điên cuồng lao vào nhau, ánh lửa toé lên phía trên những đám mây giống như mưa giông sắp tới. Con khỉ còn lại nhân lúc gã bán sách không để ý, liền vung một đấm xuống hòng đè bẹp gã bán sách, nhưng khi nắm đấm của nó chỉ còn cách gã bán sách một tí nữa thì nó lại bị đánh bay ra xa. Người ra tay là một hư ảnh chiến thần toàn thân mặc giáp đen, lưng mang sáu chiếc cánh, vị chiến thần này sau khi xuất hiện liền cầm kiếm lao đến chém vào con khỉ khổng lồ kia. Con khỉ cũng không phải dạng vừa, nó mang ra một chiếc rìu đá khổng lồ đỡ lấy cú chém của vị chiến thần.

Nhìn cảnh tượng trước mắt, Doanh Chính thầm nghĩ:

Nếu như gã này tham gia vào Thiên Chiến, thì có lẽ kẻ thắng ván cờ này không phải là kẻ đó, nếu thế thì mọi chuyện chắc chắn sẽ khác!"
« Chương TrướcChương Tiếp »