Chương 1

Vào cuối thu, đông giá lạnh sắp đến, trên bãi đá ven bờ sông của đội sản xuất Mãn Thương, một bé gái năm sáu tuổi ngồi xổm, soi mặt bằng nước trong hố nông, gần đó có mấy đứa trẻ trai gái không sợ lạnh lật đá, tìm cá nhỏ hoặc cua.

Thỉnh thoảng có mấy đứa tìm được con cua to bằng quả bóng bàn, phát ra tiếng reo mừng, nhưng cô bé đang chăm chú rửa mặt kia không nô đùa giống những đứa trẻ khác.

Ôn Noãn rửa sạch mặt mình, soi vào mặt nước đã bình lặng trong hố nông, ngoài làn da trắng trẻo, không mập, nhưng trông có vẻ nhiều thịt hơn những đứa trẻ gầy như que củi xung quanh, quần áo không mới cũng không cũ, nhưng không có một miếng vá.

Ngoài làn da lộ ra bên ngoài có vẻ rất bẩn vì chơi quá sung, xắn tay áo lên, làn da bên trong lại rất sạch sẽ, không có bùn đất, hẳn là bình thường người lớn trong nhà chăm sóc khá tốt.

Ôn Noãn vừa tiếp nhận xong ký ức đã chậc một tiếng, trước đó vì thành phố bị thây ma bao vây không có đường thoát, dị năng và rối gỗ đã cạn kiệt, chỉ có thể tự bạo, mở mắt ra lại xuyên vào một cuốn sách, trở thành một pháo hôi năm tuổi vừa ra sân đã lĩnh cơm hộp, có một gia đình có quan niệm hơi méo mó.

Không có hệ thống nhưng Ôn Noãn vừa xuyên vào cơ thể này, đã tiếp nhận được ký ức của cơ thể này, còn bị nhồi nhét toàn bộ kịch bản của tiểu thuyết một cách khó hiểu.



Trong tiểu thuyết, nguyên chủ chơi đùa bên sông, kết quả trượt chân ngã xuống sông chết đuối.

Nữ chính của tiểu thuyết chính là mẹ của nguyên chủ, sau khi trải qua sự phản bội của chồng, lại hiểu lầm cái chết của con gái có liên quan đến tên đàn ông tồi và ả tiểu tam, trong cơn bi phẫn không sợ hãi nữa, nghiến răng gả cho người đàn ông lớn tuổi còn lại trong thôn, trông người này khác hung ác, nghe đồn đã từng gϊếŧ người, là nam chính trong truyện.

Hy vọng nam chính có thể giúp mình trả thù.

Không ngờ nam chính lại không phải là côn đồ cũng không phải là kẻ gϊếŧ người, mà là một lão đại ẩn mình mất trí nhớ, lão đại mất trí nhớ hết mực cưng chiều người vợ xinh đẹp sẵn sàng gả cho mình, sau khi khôi phục trí nhớ còn đưa vợ trở về thành phố lớn, gây dựng sự nghiệp, trong nháy mắt trở thành phu nhân của người giàu nhất, đánh đấm tên đàn ông tồi, đá bay ả tiểu tam, rồi nằm thắng cả đời……

Còn bây giờ, Ôn Noãn đã xuyên đến, trước lúc nguyên chủ trượt chân ngã xuống sông chết đuối năm phút, nên nguyên chủ không chết được nữa.