Chương 38

Cô là công chúa yêu quý Thẩm gia, cậu không có cách nào với tới, lại si tâm vọng tưởng muốn cùng cô tiếp cận một chút.

Cậu xin gia nhập hội.

Cô không phải là người khảo hạch, nhưng ngày đó cô xuất hiện.

Câu đầu tiên mà cậu nói với cô là: “Xin chào, em là Chử Uẩn.”

Hắn biết điều kiện để trúng tuyển vào hội học sinh vô cùng hà khắc, trừ bỏ điều kiện của bản thân, bên ngoài đều phải ưu tú, sau khi trải qua khảo hạch, còn phải đem kết quả đưa cho Thẩm Miên Chi xem.

Bởi vì bên trong quy tắc tranh cử có một cái, chính là phải khiến Thẩm Miên Chi nhìn thuận mắt.

Cậu từ nhỏ đã nhận được sự yêu thích của con gái, từng thường xuyên bởi vì vẻ ngoài của mình mà gặp phải quá nhiều phiền toái. Tuy cậu không cho rằng bề ngoài của mình thực sự quá xuất chúng, nhưng ít nhất cũng sẽ không làm nữ nhân chán ghét mới đúng.

Cho dù không có nắm chắc mười phần, cũng phải được bảy phần.

Nhưng mà, Thẩm Miên Chi khoanh tay trước ngực, chỉ nhàn nhạt nhìn thoáng qua, không có đáp lại lời cậu, ánh mắt từ trên người cậu liền dời đi.

Người khảo hạch thấy thế, trực tiếp cho cậu không đủ tiêu chuẩn. Vẻ tươi cười ở trên mặt cậu cứng lại, cậu thậm chí còn chưa có bắt đầu tự giới thiệu. Cậu hỏi người đó nguyên nhân, người đó chỉ đưa mắt nhìn phía sau lưng Thẩm Miên Chi, nguyên nhân vừa nhìn là hiểu ngay.

Không thể khiến Thẩm Miên Chi nhìn nhiều hơn một cái.

Vào lúc Thẩm Miên Chi đi qua bên cạnh cậu, cậu nắm lấy cổ tay của cô, xúc cảm mềm mịn làm trong lòng hắn khẽ nhúc nhích, cô rút tay ra, như đυ.ng phải thứ đồ vật dơ bẩn gì.

“Vì cái gì?”

Thẩm Miên Chi không thích ánh mắt đàn ông tùy tiện nhìn cô, giống như dịch nhầy dính lên trên người.

Cậu cười rộ lên phúc hậu mà vô hại, nhưng đáy mắt cậu lại hiện lên một tia quỷ quyệt cuồng nhiệt, làm cô không thoải mái.

Cô nhìn nhìn vai eo gầy yếu của hắn, thật không nên mơ ước thứ không thuộc về hắn.

Hờ hững nói: “Tiểu bạch kiểm.”

Ba chữ này làm hắn như sét đánh ngang tai, nhìn bóng dáng cô rời đi, thất hồn lạc phách.

Đúng rồi, cậu làm sao có thể xứng để khiến cô coi trọng liếc mắt mà một cái.

Ngay cả việc tới gần cũng là không thể.

Nhưng làm sao bây giờ mới tốt đây.

Càng là không chiếm được, lại càng thích.

Đem trói cô lại, đem cô nhốt lại, ở trên người cô để lại dấu vết của cậu.

Nếu cô dám chạy, sẽ dùng dây xích trói cô, để cô luôn ở bên người mình.

Cậu cong môi cười, chỉ là ngẫm lại liền cảm thấy vui sướиɠ đến không chịu được.