Chương 8: Nương lại đem ta bán cho ai (2/2)

Bên cạnh lão gia Trần gia có một nam nhân 26, 27 tuổi, dáng người thon dài, mặc áo dài màu xanh lơ, mày kiếm mắt sáng, thập phần tuấn mỹ.

Tống Đoàn Viên nhìn thấy, tổng cảm thấy người này quen mắt, nhưng nhất thời không nghĩ ra.

Bà nương Trần gia thấy nam nhân kia, giống như cũng có chút kiêng kị, tiến lên thấp giọng nói, “Tống gia muốn nhiều bạc hơn, đổi ý!”

Trần gia lão gia nhíu mày, trầm giọng nói: “Hôm nay có khách quý, nàng ta muốn thêm bao nhiêu, tận lực thỏa mãn nàng ta đi!”

Bà nương Trần gia không tình nguyện, đang muốn nói cái gì, liền nghe âm thanh Tống Đoàn Viên vang lên, “Ta không cần bạc, ta muốn con gái!”

Tống Song Hỉ ngước mắt, con gái? Nàng sống ở Tống gia mười ba năm, Tống Đoàn Viên cho tới bây giờ chưa bao giờ dùng hai chữ này gọi nàng, vẫn luôn mắng nàng là tiểu tiện nhân, tiểu tiện nhân so với ai khác đều ăn nhiều hơn!

Trần gia lão gia chuyển mắt nhìn thanh niên kia một cái, sau đó tiến lên nói: “Sự tình xung hỉ này trước đó đã nói tốt, ngươi muốn đổi ý, chúng ta có thể đưa ngươi đến nha môn!”

Tống Đoàn Viên nhíu mày, nói “Ngươi cho Song Hỉ xung hỉ cũng uổng phí, con trai ngươi bị dị ứng hương phấn, hôm nay sợ là sẽ càng nghiêm trọng hơn, căn bản không chịu nổi qua đêm nay!”

“Ngươi ngươi ngươi, ngươi dám nguyền rủa Chí Nhi nhà ta?” Trần lão gia vốn định duy trì phong phạm trước tất cả mọi người, nhưng cũng không nhịn được tức giận đến run cả người.

“Không phải nguyền rủa, là sự thật!” Tống Đoàn Viên vô pháp giải thích, chỉ đành hỏi ngược lại, “Mấy ngày nay, nhi tử của ngươi luôn cảm thấy thân mình nhẹ nhàng, có phải bởi vì trong nhà thường xuyên thông gió hay không?”

Vừa rồi, khi Tống Đoàn Viên tiến vào, phát hiện Trần gia rất coi trọng lần xung hỉ này, trong ngoài đều quét tước gọn gàng.

Tống Đoàn Viên muốn mang Tống Song Hỉ đi, trong tay không có bạc, chỉ có thể dùng kiến thức y mơ hồ của mình, lớn mật suy đoán Trần Thành Chí là bởi vì dị ứng hương phấn dẫn tới phát tác suyễn!

Trần lão gia nhìn về phía bà nương Trần gia, bà nương Trần gia cũng không biết.

“Lần này ta tới, kỳ thật là bởi vì bát tự của Song Hỉ đã bị sai, cho nên dù hôm nay có gả cho Trần Thành Chí cũng không có tác dụng.” Tống Đoàn Viên thấy Trần gia thập phần kích động, nàng chạy nhanh nói thêm, “Vì đền bù cho nhà ngươi, ta sẽ cho ngươi một bí phương, có thể tạm hoãn bệnh tình của Trần công tử, về phần ba lượng bạc kia, thư thả cho ta chút thời gian, ta nhất định sẽ trả đủ!”

Phương thuốc gì đó, bạc gì đó, bà nương Trần gia đều không để bụng, nhưng vừa nghe nói bát tự không đúng, lập tức liền sốt ruột.

Đại sư đoán mệnh nói, nhất định phải là bát tự này, bằng không loại gia đình cực phẩm như Tống gia, Trần gia cũng ghét bỏ, sẽ không kết thân!

“Đưa đến nha môn đi!” Trần lão gia trầm giọng hô, thẹn quá hóa giận, hiển nhiên cũng không muốn nghe Tống Đoàn Viên ở đây lải nhải.

“Trần lão gia, việc đã đến nước này, không bằng để nàng thử xem, không được lại đưa đến nha môn cũng không muộn!” Lúc này, nam nhân kia lại chậm rì rì mở miệng, trên khuôn mặt tuấn mỹ không hề gợn sóng.

Tống Đoàn Viên cảm kích liếc mắt nhìn nam nhân kia một cái, lập tức hướng về Trần lão gia hành lễ: “Nếu ta không giúp được cho bệnh của Trần công tử tốt lên, người Tống gia chúng ta nguyện ý đi nha môn!”

Trần lão gia vẫn không tình nguyện, đưa người Tống gia đi nha môn là chuyện nhỏ, chính là vạn nhất con trai bảo bối của hắn có bất trắc gì……

“Lão gia, không may rồi, tiểu công tử đột nhiên ngã xuống mặt đất run rẩy!” Lúc này có người vọt vào hô to lên.