Chương 6.2: Tiệc bên hồ bơi

Trần Tự lái xe tiến vào trong sân, xe còn chưa dừng lại, Trịnh Quan đã đứng dưới hiên trước vòm cửa đợi anh, bước lên đón anh, vui vẻ khoác vai anh.

"Quà đâu?"

Trần Tự giơ cổ tay lên, nhét một chiếc hộp vào trong tay của anh ấy.

"Anh em tốt."

Trịnh Quan vui vẻ nhận lấy, tươi cười rạng rỡ ôm lấy cổ Trần Tự, đối phương đột nhiên thay đổi phương hướng, cánh tay bị đối phương bẻ ngoặt về sau.

Đau đến nỗi Trịnh Quan không thể đứng thẳng dậy, chỉ có thể nhe răng cười: "Đau đau đau, cậu mau buông ra, buông ra!"

Có một nhóm nam nữ trẻ tuổi đang đi đến, hoặc là mỉm cười hoặc là chào hỏi, Trần Tự nhìn về phía xung quanh nhưng không thấy người quen, hỏi: "Hai người bọn họ đâu?"

"Bên hồ bơi."

Hai người đi thẳng đến bể bơi, Trịnh Quan cân nhắc hộp quà nhỏ trong tay, cau mày hỏi: "Quy Nhân Trạch tặng một chiếc xe thể thao, Lý Trù tặng một chiếc đồng hồ Breguet Nautical, còn cái hộp này của cậu..."

Trịnh Quan cố ý kéo dài giọng điệu của mình. Trần Tự khẽ liếc mắt nhìn anh ấy một cái, chào hai người bạn đang dựa vào ghế sofa bên hồ bơi, rồi mới nói:

"Không biết, ở nhà tùy tiện mang đi."

Trịnh Quan kinh ngạc, hai ba cái đã mở được chiếc hộp kia ra, Quy Nhân Trạch và Lý Trù cũng tới đây, đang tò mò không biết bên trong chiếc hộp này có gì.

"Cái quái gì vậy? Chính là nó?"

Anh ấy lấy ra một con ấn màu xám có hình thù kỳ dị, một con vật có bốn chân như rồng và hổ đang nằm trên khối ngọc vuông, bề mặt khắc dày đặc các ký tự bằng vàng.

Trịnh Quan thất vọng vô cùng, mặc dù anh ấy cũng đã quen với việc nhận những món quà đắt tiền, sinh nhật chẳng qua là muốn tụ tập một vài người bạn để cùng nhau vui vẻ.

Đặc biệt là Trần Tự, sau khi trở thành đội trưởng cảnh sát, bận rộn tới mức tưởng như đã chết ở chỗ nào đó rồi.

Quy Nhân Trạch đẩy cặp kính gọng vàng trên sống mũi, anh ấy vốn xuất thân từ một gia đình thư hương thế gia, khí chất nhã nhặn, nhưng lời nói cũng không hề khách khí: "Thứ này mà cậu cũng không nhìn ra được đúng là đồ ngốc, đây là ngọc bích gia long, một trong số ấn của Càn Lòng."

Lý Trù khẽ cười: "Trần Tự, cậu nói lấy cái này làm quà, chú Trần mà biết e là tức tới xuất huyết não mất."

Cầm chặt con dấu như một đứa bé, Trịnh Quan không khỏi hài lòng, món đồ cổ này là vô giá, sinh nhật năm nay quả thực kiếm được rất nhiều tiền.

Bên trên bể bơi ngoài trời là bầu trời đầy sao rộng lớn trong xanh và sâu thẳm, những đám mây trôi và đang dần dần chuyển màu, giống như một mặt biển rộng lớn lộn ngược.

Trong bể bơi gần mặt biển, hơn chục cô gái mặc bikini đang bơi trong làn nước lấp lánh, ngũ quan đều tinh xảo, dáng người đều rất đẹp, tiếng cười không ngừng vang lên, vừa dễ nghe lại vừa êm tai.

Trịnh Quan búng tay một cái, một nhóm cô gái xinh đẹp như nhân ngư cười ngọt ngào bơi lên bờ, rúc vào vòng tay của người đàn ông.