Chương 10: Vu sơn vân vũ

Hai người mây mưa một phen xong thì hạ thân Nam Cung Mặc Tiêu cũng đã giảm bớt khô nóng. Mắt thấy Tây Môn Tình được mình yêu thương đến hôn mê thì hắn liền rút côn ŧᏂịŧ đã xìu xuống ra.

Mỹ nhân đang nằm trong lòng hắn không nhúc nhích, trên người y chỗ nào cũng có dấu hôn của hắn tạo ra, nhất là ở ngay cặp nhũ phấn nộn như thỏ ngọc tựa như nàng thiếu nữ thuần khiết bị một tên tráng hán chà đạp mà lưu lại rất nhiều dấu tay. Tây Môn Tình có vòng eo thon thả, tuy không thể nào so với nữ tử mảnh mai nhưng khi phối với thân hình của y thì lại gây cho người khác cảm giác đây là một vòng eo rất nuột nà. Xuống dưới một chút nữa, ngay phía trên cặp đùi trắng noãn là hỗn hợp bạch trọc của chính y và Nam Cung Mặc Tiêu, nhớp nháp cả một mảng chảy dọc từ hoa huyệt xuống kẽ đùi.

Hai người đang mây mưa vần vũ mà ngoài kia trời vẫn đổ mưa tầm tã, tiếng sấm nổ đùng đùng không ngớt. Nam Cung Mặc Tiêu nghĩ dù sao giờ cũng không có cách nào ôm đại cữu ca trở về sơn trang, không bằng nhân dịp ông trời tác hợp cứ thưởng thức nhấm nháp mĩ nhân đã.

Hắn vốn cấm dục mấy tháng nay mà người trong lòng cứ mãi lắc lư trước mặt ngay cả tay cũng không cho cầm, du͙© vọиɠ cứ thế tích tụ lại đâu thể nào xuất tinh một lần là xong, huống hồ hắn cũng bị trúng da^ʍ độc.

Nhìn thân thể non mịn của Tây Môn Tình ngay trước mặt mình không mảnh vải thân, hô hấp của Nam Cung Mặc Tiêu dần trở nên nặng nề. Da^ʍ căn vừa mới mềm xuống từ từ có xu hướng ngóc đầu lên lại.

Hắn ngồi xếp bằng, kéo Tây Môn Tình đã bất tỉnh nhân sự dậy, tách hai chân của y ra kẹp quanh eo mình, để chỗ kín đối diện với dươиɠ ѵậŧ đang phấn chấn bừng bừng còn tiểu thỏ ngọc mà hắn yêu thích thì để sát vào cơ ngực rắn chắc của hắn.

Cảm giác non mềm trước ngực khiến Nam Cung Mặc Tiêu kích động một trận, hắn ôm lấy mông Tây Môn Tình, nương theo đống dịch thể hỗn độn lúc nãy mà dễ dàng đỉnh vào trong hoa huyệt tiếp tục triền miên.

Như vừa nói, so với hoa huyệt đằng trước thì Nam Cung Mặc Tiêu càng thích thao hậu huyệt của Tây Môn Tình, vì nó khít hơn cả thư huyệt. Nhưng quan trọng hơn cả đó là tình yêu đồng giới phải làm theo phương thức của tình yêu đồng giới, bằng không cắm vào phía trước thì khác gì với khi làm với nữ nhân đâu.

Mà may thay hậu huyệt của Tây Môn Tình rất dễ mở rộng đón lấy đại điểu của hắn, còn biết phun ra nuốt vào, chỉ cần hắn chọt vào tao tâm thì đại cữu ca ngày thường nhìn có vẻ nghiêm trang thanh đạm sẽ lãng đến tận trời, sợ là hắn không thao y y sẽ tìm người khác ngay.

"A..." Tây Môn Tình còn chưa tỉnh táo hẳn vô thức thét lên như bị muội phu phá thân lần nữa, hậu huyệt của y dần buông lỏng ra, lại vô tư nuốt vào đại điểu của muội phu.

Tràng nhục bên trong trải qua trận giao hoan sung sướиɠ thì đã béng mùi không hề kháng cự căn này nọ của Nam Cung Mặc Tiêu nữa, phản bội ý chỉ chủ nhân của nó, cứ từng ngựm từng ngụm liếʍ lộng nhấm nháp, thậm chí còn tiết ra không ít mật dịch khiến bữa đại tiệc càng thêm ngọt ngào ngon miệng.

Nam Cung Mặc Tiêu bị tràng đạo dâʍ đãиɠ này bóp đến say mê, hắn ôm bờ mông trắng nõn của đại cữa ca bắt đầu vận động, làm cho người trong lòng xốc nảy lên xuống liên tục, nhũ tiêm phấn nộn cọ sát l*иg ngực của hắn, chỉ một lát đã cọ đến cứng như cục đá càng kí©h thí©ɧ Nam Cung Mặc Tiêu hơn nữa. Hắn cầm lấy tay Tây Môn Tình để y tự chà đạp đùa bỡn đầṳ ѵú không biết xấu hổ mà cứng như cục đá của mình, còn hắn thì bóp nhéo lấy đầṳ ѵú còn lại. Chưa hết hắn còn thật đáng khinh mà mò xuống chỗ hạ thân của hai người quệt lấy mật thủy mà bôi lên đầṳ ѵú của y, trông dâʍ ɭσạи cứ như đang chảy sữa.

Hạ thân hai người va chạm với tốc độ và tần suất thật chậm rãi, vì Nam Cung Mặc Tiêu đã xuất một lần nên hắn cũng không nóng vội phát tiết lần nữa, chỉ càng muốn triệt để đùa bỡn đại cữu ca của hắn cho bõ nửa tháng tương tư vừa qua. Hắn lấy chiêu thức hạ khắc thượng vốn có thể đỉnh vào trong càng sâu hơn nữa, nhưng có vẻ như hắn muốn thăm dò nhiều hơn, thế là hắn lấy đại điểu đỉnh chỗ này vài cái rồi đỉnh chỗ kia vài cái, tựa như muốn kiên trì liếʍ láp cho bằng hết mọi ngóc ngách hậu huyệt của Tây Môn Tình mới thôi.

Tây Môn Tình mơ mơ màng màng cảm giác hạ thân trướng lên như có vật lớn nào đó đang động đậy trong người y, như muốn moi ra hết những dịch thể còn tắc lại trong tràng đạo ra ngoài. Vật nọ vừa nhu vừa cương kết hợp với tràng bích da^ʍ lọan vô cùng nhuần nhuyễn, thậm chí còn đỉnh tới chỗ mẫn cảm tao lãng nhất của nó. Khí thế của mỗi lần đâm sâu vào như đang tổng tiến công đánh địch, thế như chẻ tre.

Tây Môn Tình bị thao vừa chua xót vừa ngọt ngào, y hừ hừ vài tiếng mở mắt ra mới phát hiện chính mình đang dùng tư thế dâʍ đãиɠ không chịu nổi để ngồi trên người muội phu, trong nháy mắt cả người y đều nóng bừng lên thẹn đến muốn đào lỗ chui xuống đất.

Huyệt nhi của y đang bị người ta cắm vào nên tiến không được lui cũng chẳng xong, y sốt ruột đến phát khóc.

"Vừa rồi đại ca dùng hết sức cầu xin ta thao ngươi nên Mặc Tiêu đâu dám không tuân lệnh, chỉ có thể dâng hiến tấm thân này cho đại ca." Nam Cung Mặc Tiêu thấy y đã tỉnh lại mà vẻ mặt lại rõ rệt là đang hưởng thụ nên hắn thay đổi rất nhanh dùng sức đâm vào chỗ sâu nhất, thậm chí còn cuồng dã muốn sáp đến chỗ sâu nhất không ai có thể chạm tới, một mình độc hưởng loại mỹ vị khiến không ai có thể kháng cự được.

"A...a...Mặc Tiêu nhẹ thôi...đừng sâu thế..." Mặc dù da^ʍ độc mà Tây Môn Tình trúng phải đã được giải hơn nửa nhưng y cũng không chịu nổi sự mẫn cảm của cơ thể chính mình. Phía dưới bị trừu sáp đến nước chảy tràn trề, côn ŧᏂịŧ và mật huyệt trướng đau đến mức nếu bây giờ y dùng lực đẩy nam nhân ra thì còn đau đớn hơn nữa.

Dù sao hôm nay y đã rơi vào tay giặc rồi, cho hắn một lần hay hai lần thì liệu có khác gì nhau? Huống hồ việc này hoàn toàn là do y gây ra, hiện giờ còn giả vờ làm trinh tiết liệt nữ người ta không khinh thường mới lạ.

Tây Môn Tình nghĩ thông suốt rồi thì từ từ nhắm hai mắt lại ôm lấy Nam Cung Mặc Tiêu, y thả lỏng cơ thể khẽ lắc mông nương theo động tác của hắn để chính y được khoan khoái một chút.

Biểu hiện của y làm cho Nam Cung Mặc Tiêu vui gần chết, hắn có thể cảm giác được Tây Môn Tình từ ban đầu đầu óc không tỉnh táo nên mới vô thức phối hợp khác xa với hiện tại đã cam tâm tình nguyện xoay eo lắc hông. Có vẻ như y cuối cùng cũng đã cam chịu dâng hiến chính mình cho Nam Cung Mặc Tiêu tùy ý hắn thích làm gì thì làm, bằng chứng là y cọ lấy cọ để bộ ngực của mình sát rạt vào l*иg ngực hắn mặc kệ ai kéo ra cũng không được.

Tư thế của hai người vô cùng thân mật, mà không kể đến thân trên thì hạ thân cũng đang dán dính vào nhau trừu sáp đến tầng sâu nhất. Miệng Nam Cung Mặc Tiêu ngậm lấy hai cánh môi ướŧ áŧ của Tây Môn Tình, miệng lưỡi hai người uyển chuyển quấn quýt vào nhau, lát lát nước bọt lại theo khóe miệng chảy xuống không ngừng, dần bỏ xa sự lầy lội ở thân dưới.

Đầu lưỡi của Tây Môn Tình bị Nam Cung Mặc Tiêu mυ"ŧ quyện lấy vừa run vừa ngứa. Trong khi đó tràng đạo đã tuyệt đối thích ứng không còn chống đối vật kia nữa, khi cự căn phá kén mà tiến vào đã buông xuôi thật dễ dàng để nó tiến vào chỗ sâu nhất của mình, đồng thời khi nó chuẩn bị lui ra sẽ dịu dàng níu giữ lại và bóp vách tường thật chặt.

Tây Môn Tình không biết chỗ mẫn cảm của y đã chống đối đến lần thứ mấy, chỉ biết hậu huyệt tê dại run rẩy như không còn thuộc về chính y nữa rồi, từ chỗ kɧoáı ©ảʍ truyền đi toàn thân, tim y run lên một nhịp rốt cục dùng sức kẹp lấy kẹp để nghiệt căn tác quái đó lại, buộc đại qυყ đầυ tắc ngay chỗ mẫn cảm của mình. Trước mắt y bỗng xuất hiện đủ màu sắc rực rỡ, pháo hoa bắn liên hồi, sau đó y thấy phía dưới ướt nhẹp đến lạ, giật mình nhìn xuống thấy càng nhiều bạch trọc chảy ra hơn nữa.