Chương 1.3: Hoàng Đế xuất hiện.

Chương 1.3:

Hai mắt Trương tài nhân lại sáng bừng lên, nhưng lại nỗ lực che giấu: “Vậy thì đáng tiếc quá, khó khăn lắm mới có cơ hội được nhìn thấy thánh nhan. Ta còn nghĩ nếu như tỷ tỷ không có trang sức, có thể mượn của ta hai bộ!”

Yến Xu che miệng ho khan hai tiếng: “Cảm ơn ý tốt của ngươi, e là ta không dùng được rồi.”

Có lẽ là sợ sẽ bị lây bệnh khí, Trương tài nhân vội đứng dậy nói: “Vậy thì tỷ tỷ nghỉ ngơi cho thật tốt, ta cũng không quấy rầy nữa.”

Nói xong bèn một lần nữa phủ thêm áo choàng làm từ lông chồn, mang theo cung nữ ra ngoài.

Trong phòng yên tĩnh cực kỳ, Nhẫn Đông vô cùng đau đớn nhìn về phía Yến Xu: “Ngài không nghe thấy đêm nay bệ hạ sẽ tới sao? Một cơ hội tốt như vậy, tại sao ngài lại phải giả bệnh chứ?”

Yến Xu tất nhiên không thèm để ý: “Cho dù có đi ta cũng ngồi ở vị trí xa nhất, ở giữa cách tận mười mấy người. Bệ hạ muốn nhìn người khác có khi còn chẳng nhìn được, huống chi là nhìn thấy ta?”

So với việc xem mấy vị phi tần đó tranh sủng, chi bằng ở lại trong phòng tiếp tục hóng chuyện, vừa rồi tình sử của Lâm Võ Hầu phu nhân mới chỉ kể được một nửa, còn đang ở đoạn gay cấn nữa chứ!

Nhẫn Đông lại nói: “Ngài chính là niềm hy vọng của bá tánh toàn huyện An Đức chúng ta! Huyện chúng ta từ đó tới giờ cũng chỉ có một vị nương nương, tại sao ngài lại không muốn cầu tiến, tự mình sa ngã như vậy?”

Yến Xu: “...”

Nàng chỉ muốn làm một kẻ lười biếng, không gánh nổi gông xiềng đạo đức nặng nề đó được chứ?

Nhưng mà còn chưa kịp nói thêm điều gì, lại thấy tiểu cung nữ Liên Tâm bước vào nói: “Mỹ nhân, mới vừa rồi Thái Hậu đã truyền chỉ khắp hậu cung, đêm nay bệ hạ sẽ đích thân tới, thỉnh các vị nương nương cần phải tham dự Tống Tuế Yến ở Điện Nhu Nghi.”

Yến Xu: “...”

Giờ thì hay rồi, muốn lười biếng một chút cũng không được.

~~

Chiều hôm buông xuống, ánh đèn rực rỡ chan hòa, cung uyển một mảnh huy hoàng.

Ở rất xa, vị phân lại thấp nên cũng không có kiệu liễn đưa rước, Yến Xu khó khăn lắm mới đi được tới Điện Nhu Nghi trong cơn gió lạnh thấu xương, khuôn mặt nhỏ cũng bị giá lạnh làm cho đỏ bừng.

Cũng may trong điện vô cùng ấm áp, rất nhanh đã làm tan biến đi hai đám mây đỏ hồng trên má nàng.

Bởi vì có thông tin bệ hạ sẽ đích thân tới đây, thế nên tối nay các phi tần đã tới từ rất sớm, người nào người nấy đều đeo vàng đeo bạc, thoa phấn bôi son, vô cùng hoa lệ.

Ngay cả Trương tài nhân cũng mặc đồ lộng lẫy hơn cả lúc buổi chiều, cung trang thêu hoa mai vàng, trâm cài điệp luyến hoa khảm đá quý, son môi một màu đỏ tươi, nhìn qua vô cùng đáng chú ý.

So với nàng ta, Yến Xu mặc một chiếc váy màu hồng cánh sen thêu hoa văn chìm, trên búi tóc chỉ cài một chiếc trâm đính trân châu, đơn giản đến mức có chút đáng thương.

Nhẫn Đông vô cùng bất đắc dĩ, nàng ta muốn trang điểm cho chủ tử thật kỹ, nhưng Yến Xu khăng khăng muốn trang điểm nhẹ, còn muốn nhẹ đến mức không hề có cảm giác tồn tại, Nhẫn Đông cũng chỉ có thể làm theo.

Lúc này, Yến Xu ngồi ở vị trí gần như là cuối cùng ở trong yến hội, so với các vị phi tần trang điểm lộng lẫy ở phía trước, quả thật là không hề có một chút cảm giác tồn tại nào.

Mà Trương tài nhân ngồi cùng bàn lại có một chút khác biệt, Nhẫn Đông có thể rõ ràng cảm nhận được đám Chu quý phi, Ninh phi ở bên trên đều cố ý hay vô tình nhìn nàng ta bằng con mắt hình viên đạn.

Trong khoảnh khắc sự bế tắc đã được gỡ giải, cuối cùng nàng ta cũng hiểu được ý tứ của chủ tử — trong tình cảnh này mà lại ăn vận lộng lẫy, rõ ràng là đang tìm kẻ thù cho mình, hơn nữa còn đều là mấy kẻ thù lớn quyền cao chức trọng!

Lá gan của Trương tài nhân đúng là rất lớn.

Chẳng qua có vẻ như Trương tài nhân vẫn chưa nhận ra được điều gì, nàng ta ngồi rất nghiêm chỉnh, ưỡn thẳng eo, bày ra dáng vẻ đẹp nhất chờ ngự giá tới.

Còn Yến Xu, nàng lại chẳng hề để tâm, vừa nghe hệ thống kể chuyện, vừa nhìn điểm tâm ở trên bàn, đang cân đo đong đếm không biết khi nào mới được ăn.

Ừm, mấy loại điểm tâm trong mấy bữa tiệc lớn đúng là không giống bình thường, chiếc bánh hình hoa sen này trông ngon miệng thật sự.

Không lâu sau, một tiếng “Bệ hạ giá lâm…” vang lên, vai chính đêm hôm nay cuối cùng cũng lên sân khấu.

Mọi người chỉ thấy một bóng người mặc long bào đen bước vào trong điện, thân hình cao lớn uy nghi, bên dưới kim quan là khuôn mặt như đao khắc, bộ bộ sinh phong.

Phi tần trong điện lập tức trở nên kích động, đồng thời đứng dậy hành lễ, mềm mại kêu một tiếng: “Cung nghênh vạn tuế.”

Yến Xu cũng đứng dậy hành lễ, dù sao đây cũng là một cơ hội hiếm có khó tìm, nàng cố ý âm thầm liếc trộm một cái. Đáng tiếc là cách quá xa, chỉ có thể nhìn thấy chiếc mũi cao thẳng, môi mỏng hơi mím lại của đối phương một cách mơ hồ, có vẻ như diện mạo của Hoàng Đế đúng là rất không tồi.

Đúng lúc này, bên tai lại “đinh” một tiếng, vang lên tiếng của hệ thống: 【 Có chuyện về Hoàng Đế đây. 】