Chương 16.1: Hóng hớt.

Vũ Văn Lan choáng váng.

Thật sự không nhịn được mà liếc nhìn Yến Xu một cái, trong lòng rất kinh ngạc, sao nàng lại biết chuyện trong Thừa Ân Công phủ?

Phải biết rằng, bản thân hắn cũng không biết rõ như vậy...

Đúng vào lúc này, lại nghe Thừa Ân Công hỏi: “Nghe nói sức khỏe của Thái Hậu nương nương không tốt, không biết bây giờ thế nào rồi?”

Vũ Văn Lan định thần lại nói: “Mẫu hậu đang tĩnh dưỡng ở trong cung, cơ thể đã khỏe hơn hai ngày trước, cữu cữu không cần lo lắng quá mức.”

Nói xong bèn bảo hai người vào ngồi.

Eo của Chu Quý Phi cũng thẳng hơn chút.

Kế tiếp lại có những người khác lên sân khấu, như là tam công lục bộ, đều là trọng thần trong triều.

Mắt thấy những nhân vật chính đã thực sự xuất hiện, tròng mắt Yến Xu lập tức nhìn tới nhìn lui.

【Hóa ra Binh Bộ Thị Lang đoạn tụ lại có dáng vẻ người đàn ông thô lỗ với bộ râu quai nón, như vậy, vậy mà lại là thụ? 】

Vũ Văn Lan yên lặng nghe: “???”

Cái gì gọi là “Thụ”?

Sao hắn lại nghe không hiểu gì cả?

Không đợi hắn hồi phục lại tinh thần, đã nghe trong lòng nàng ngạc nhiên kêu lên【 Lão già trông vẻ mặt có vẻ đoan chính tóc bạc phơ này hóa ra là đại học sĩ Văn Hoa Các - Ngụy Như Chương? Chà chà, thật là không thể trông mặt mà bắt hình dong! Đây không phải là ra vẻ đạo mạo trong truyền thuyết sao? 】

Vũ Văn Lan: “…”

Nói thật, từ đêm qua sau khi đọc cuốn 《 Phong Lưu Tài Tử Tiếu Giai Nhân》, hắn càng nhìn mặt Ngụy Như Chương lại càng cảm thấy gian xảo.

Nhưng mà bây giờ người đi điều tra còn chưa quay về, hắn cũng không thể làm gì đối phương.

Ngay sau đó lên sân khấu chính là Lâm Võ Hầu Tôn Hiếu Quảng, đi theo phía sau là thế tử Tôn Triển Bằng.

— Trải qua một phen ầm ĩ mấy ngày trước, cuối cùng Lâm Võ Hầu và phu nhân cũng hòa li, nhưng thế tử là cốt nhục của hắn nên vẫn ở lại trong phủ.

Yến Xu ở một bên tấm tắc: 【 Nam nhân đáng thương, cũng chưa phát hiện đứa con này lớn lên không giống mình sao? Ngươi là mặt chữ điền, hắn là mặt tròn, mũi của ngươi cao, nhưng hắn lại là mũi tẹt! 】

Vũ Văn Lan: “…”

Hắn không nhịn được cũng âm thầm so sánh hai cha con một chút, bỗng cảm thấy đưa con này quả thực không giống Lâm Võ Hầu…

Lẽ nào thực sự không phải là con của Lâm Võ Hầu?

Vậy phải làm sao bây giờ? Phải nhắc nhở Lâm Võ Hầu sao?

Nhưng hắn lại không có chứng cứ gì…

...

Tiếp theo, hắn lại được biết những bí mật của Công Bộ Thượng Thư, Thông Chính Sử Tây Nam, Quảng Dương Hầu...

Ví dụ như Công Bộ Thượng Thư có sở thích ăn uống dị thường, thích ăn giấy Tuyên Thành vào lúc viết chữ, có hồi cáo ốm không thượng triều, thực ra là vì ăn nhiều giấy Tuyên Thành nên bị tiêu chảy.

Thực ra Thông Chính Sứ Tây Nam đam mê đi dạo thanh lâu, chỉ cần vừa rời kinh thì hàng đêm sẽ đi “tầm hoa vấn liễu”.

Còn có Quảng Dương Hầu, bề ngoài trông có vẻ thô kệch, nhưng thực ra vô cùng thích khóc, thường trốn ở thư phòng lặng lẽ khóc...

Nhìn xuống dưới một lượt, tam quan của Quân Vương đã bị chấn động nghiêm trọng - bên cạnh hắn đều là những người gì vậy?

Lẽ nào không có mấy người bình thường sao???