Chương 3

8.

Sau đó không sai biệt lắm tròn một tuần, mỗi đêm Phương Mục đều phải chịu đựng loại ngọt ngào giày vò này.

Bi thương nhất chính là, hành động của thỏ con nhà hắn ngày càng táo tợn hơn, khơi lửa lũy thừa cũng một đường tăng vọt.

Sự tình xuất hiện chuyển biến, là khi thỏ con đi nhà bếp tìm thức ăn đã không cẩn thận cắt thương ngón tay.

.

9.

Từ trước đến nay mười ngón tay không dính xuân thủy, đến cả đồ làm bếp cũng không phân biệt rõ, ngón tay bị thương thật là một chuyện ngoài ý muốn.

Phương Mục vô cùng khẩn trương, bọng mắt đen thùi: "Có đau hay không, có đau hay không, thế nào không cẩn thận như vậy?"

Thi Hiền vô thức vểnh vểnh môi, cậu cũng không nghĩ tới cây dao kia sắc bén như vậy nha.

Cậu chỉ là muốn gọt một trái táo...

Phương Mục vừa thấy Thi Hiền lộ ra biểu tình ủy khuất, cả trái tim đều phải tan chảy. Hắn đem Thi Hiền kéo vào trong ngực, nhịn không được mềm giọng: "Lần sau chớ vào phòng bếp. Muốn ăn cái gì trực tiếp gọi điện thoại cho tôi."

Thật ra thì trong lòng Phương Mục còn là rất đau rất sợ, đến trên mặt cũng là một bộ dạng tự trách.

Hắn nghĩ nghĩ một Thi Hiền như thế trên đời, không thể mất đi.

Phương Mục nhịn không được đem Thi Hiền ôm thật chặt: "Cậu đừng rời bỏ tôi.""Ừ." Tôi không đi. Thi Hiền chẹp chẹp miệng, vỗ vỗ vai Phương Mục.

Người này tốt xấu gì cũng là người mua cậu.

.

10.

Kim chủ của tôi hôm nay bởi vì tôi mà dường như có chút yếu đuối nha.

Làm sao bây giờ.

Chờ trực tuyến, sốt ruột.

.

11.

Đến thời gian leo giường thường lệ, Phương Mục đang muốn đi tắm, thỏ con nào đó bỗng kéo kéo ống tay áo của hắn.

"Làm sao vậy?" Phương Mục xoa xoa thỏ đầu.

Thi Hiền trực tiếp tặng cho hắn một bức vẽ xen xọt.

Tuy là bị xen xọt rồi, nhưng trong hình hai người đang làm cái gì, người sáng mắt vừa nhìn liền biết.

Phương Mục có phần kích động, nỗi rầu rĩ vì Thi Hiền bị thương ban sáng cũng được quét sạch

Hắn chỉ chỉ chính mình: "Cậu là muốn cùng tôi...?"

Thi Hiền gật gật đầu.

Anh đã khó nói ra như vậy, tôi sẽ cố gắng hết sức sưởi sưởi anh nha.

Phương Mục thật nhanh vọt vào phòng tắm.

.

12.

Chờ Phương Mục từ phòng tắm bước ra, Thi Hiền đã nằm tốt trên giường.

Tai hắn hồng lên, ngón tay có chút rung rung, thoạt nhìn có vẻ vô cùng khẩn trương.

Phương Mục vẫn luôn rất thích Thi Hiền.

Mỗi một dáng vẻ của Thi Hiền hắn đều thích.

Hắn hơi vén lên áo choàng tắm, nhảy qua ngồi ở trên người thỏ con.

"Sợ sao?" Phương Mục cúi đầu, cắn cắn xương quai xanh của Thi Hiền, lại liếʍ liếʍ cổ y.

Thi Hiền đỏ mặt, nhấc chân đạp một phát: "Bớt nói."

Phương Mục cười khẽ hai tiếng.

Sự đeo đuổi của hắn rốt cục có tiến triển.

Việc này tốt vô cùng.

.

13.

Qua một ngày, Thi Hiền cả người đều ê ẩm mà tỉnh lại, nhìn thấy Phương Mục đang tươi cười nhìn y.

Rõ ràng hắn mới là bên thừa nhận, sao nhìn lại như chuyện gì cũng không sao nha.

Thỏ con hít hít mũi, suy tính muốn đá Phương Mục xuống giường.

Không đợi y giơ chân, Phương Mục liền đi trước một bước đem y ôm vào trong ngực: "Tôi muốn cùng cậu ở chung một chỗ."

Vĩnh viễn vĩnh viễn.

.

14.

Ngày tiếp theo, Thi thỏ con lại một lần nữa mặc vào bộ y phục cô thỏ của y.

Hết.

Phương đại ca lại phải trôi qua chuỗi ngày dằn vặt rồi =]]z