Chương 2: Trùng nào dám bắt nạt anh?

Có một tướng quân trẻ tuổi đứng ngay trước tủ kính pha lê.

Hắn ta ngước lên nhìn trùng đực bên trong tủ kính, giống như một vị kỵ sĩ trẻ đang nhìn quốc vương bệ hạ của mình.

Nếu không phải trùng đực đang ngồi khoanh chân có khuôn mặt xấu xí đầy vết sẹo thì đây chắc chắn sẽ là bức tranh cổ điển lãng mạn.

Du Hằng bễ nghễ nhìn xuống dưới, đối mắt với con ngươi màu xanh xám của vị tướng quân trẻ tuổi nọ, cảm thấy khuôn mặt kinh sợ của quân thư này khá thú vị.

Là giật mình với khuôn mặt đầy vết sẹo này của anh, hay là do nhận ra thân phận của cơ thể này?

Đúng lúc Du Hằng đang cân nhắc có nên dùng pheromone mê hoặc quân thư này để moi chút thông tin về lai lịch của cơ thể này, anh bỗng thấy môi của quân thư trẻ tuổi đang lẩm bẩm gì đó.

Du Hằng giật mình, nếu anh không có nhìn lầm thì khẩu hình miệng vừa rồi là đang nói: "...... Đội trưởng Du?"

Quân thư này quen biết anh sao?

Không, không thể nào. Đây là thế giới trùng đực và trùng cái, hơn nữa anh đã thay một cơ thể mới.

Có thể quân thư này quen biết thể xác hiện tại của anh, cơ thể này trùng hợp giống với anh lúc trước đều được gọi là đội trưởng Du.

"Tướng quân, đây là trùng đực cấp E, không thể trấn an năng lượng bạo động bên trong trùng văn của ngài," một người quân thư bước tới nói với vị tướng quân trẻ tuổi, "Tôi đã nói chuyện với trùng viên làm việc tại Amera, bên phía họ có trùng đực cấp A, có thể miễn cưỡng giúp ngài tạm thời trấn an năng lượng bạo động."

Trong mắt Du Hằng hiện lên ánh sáng, nếu anh nhớ không lầm thì trùng đực cấp A rất hiếm thấy. Trùng đực cấp A ở Amera chỉ có Fingerela.

Tên tướng quân này muốn tìm Fingerela thì anh ta sẽ cần không phải bị phạt nữa.

Nghĩ đến việc Fingerela sẽ mau chóng quay về, Du Hằng cảm thấy thoải mái hơn nhiều. Anh buông chân đang gác xuống, nhắm mắt nghỉ ngơi.

Mới vừa nhắm mắt, anh đã nghe thấy tướng quân trẻ tuổi nói: "Phó quan, gọi trùng viên tới đây, tôi muốn dùng tích phân đổi lấy trùng đực này."

"Tướng quân, ngài nói cái gì?!" Phó quan kinh ngạc hỏi.

Cho dù gần chỗ Du Hằng hay cả cái đại sảnh, mặc kệ là quân kỹ trùng đực hay là quân thư trùng cái đều dừng lại và kinh ngạc nhìn về phía tướng quân trẻ tuổi.

Bọn họ đều không hiểu vì sao mà một tướng quân cấp S lại muốn mua một trùng phế vật cấp E.

Lại còn xấu.

Du Hằng nhướng mày, tên quân thư này hình như đầu óc không ổn lắm?

Vị tướng quân trẻ tuổi dùng ngữ khí trịnh trọng và nghiêm túc nói với phó quan: "Bản thân tôi đã chinh chiến hết 53 năm, tích lũy chiến công cả nửa đời, vừa đúng một trăm triệu tích phân," hắn chỉ vào Du Hằng bên trong tủ kính, "Đây là một trùng đực vô tội ở Amera, có thể dùng số lượng lớn tích phân để đổi lấy, chính xác là một trăm triệu tích phân."

Phó quan đương nhiên biết đây là trùng đực vô tội, nhưng đây chính là một phế trùng cấp E đó!

"Tướng quân, tình trạng bạo động năng lượng bên trong trùng văn của ngài hiện đã rất nghiêm trọng, một trăm triệu tích phân này chính là của hồi môn để sau này ngài gả cho trùng đực cấp cao đó ạ! Dùng nó đổi lấy trùng đực kém cỏi này, ngài, ngài không muốn sống nữa hả?!”

Tướng quân trẻ tuổi có gương mặt tuấn mỹ vẫn kiên định, hắn lặp lại lời nói: "Tôi đã quyết định rồi, mau đi tìm trùng viên lại đây.”

Phó quan còn muốn khuyên nhưng vị tướng quân trẻ tuổi nọ kiên trì, thậm chí còn lấy quân lệnh như núi ra ép phó quan.

Phó quan chỉ có thể tuân lệnh đi kiếm trùng viên của Amera.

Vị tướng quân trẻ dùng ngón trỏ nhấn vào nút trên tủ kính, lướt qua bên phải, màn hình màu xanh liền hiện lên.

Du Hằng nhìn hắn nhấn gì đó trên màn hình một lúc lâu, sau khi hắn xác nhận dấu vân tay, bên trong tủ kính lớn vang lên tiếng nhạc vui tươi.

"Chúc mừng Du Hằng, Du tiên sinh, Tướng quân Signor của Quân đoàn thứ bảy thuộc khu vực phía Đông Trùng Tinh đã trở thành thư quân của ngài. Mừng ngài đã đạt được ước nguyện, nhận được sự mến mộ từ thư quân của ngài.”

Âm thanh máy móc lạnh lùng vang lên trong tiếng nhạc hân hoan, không có cảm xúc nói lời chúc phúc.

Du Hằng: "......"

Đạt được ước nguyện?

Chuyện gì đây? Ước nguyện của nguyên thân là muốn quân thư trước mặt, vị tướng quân này trở thành thư quân của anh ta?

"Két——"

Cửa tủ kính lớn được kéo lên.

Không còn tồn tại thứ gì ngăn cách Du Hằng và vị tướng quân trẻ tuổi kia nữa.

Nhưng Du Hằng vẫn ngồi ở trong tủ kính như cũ, cười như không cười nhìn vị tướng quân Signor nọ. Nhìn thấy rõ là vị tướng quân tuấn mỹ trẻ tuổi này đang rất khẩn trương vươn tay về phía anh: “Du, ngài Du, rất vinh hạnh được trở thành thư quân của ngài."

Du Hằng híp mắt nhìn Signor, nếu anh không cảm giác sai, vừa rồi quân thư này không phải do khẩn trương nên nói lắp, mà tính gọi anh là đội trưởng Du, sau đó phát hiện ra mình nói sai mới sửa lại.

"Ngài Du?" Signor đợi lâu không thấy anh trả lời nên tưởng rằng Du Hằng bất mãn với mình, hầu kết hắn giật giật, cười cứng đơ nói: “Ngài Du xin yên tâm, tôi chỉ muốn mang ngài rời khỏi Amera. Nếu ngày nào đó ngài có người mình yêu, vị trí thư, thư quân này tôi sẽ nhường lại cho người đó.”

Âm thanh của Signor không lớn, hắn cố tình hạ giọng mình xuống.

Những trong căn phòng tĩnh lặng thì vẫn có không ít trùng ở gần đó nghe thấy những lời nói khẽ đó của Signor.

Ngữ khí của Signor quá hèn mọn, nếu đối phương là một trùng đực có tướng mạo lẫn gen, pheromone ở cấp cao thì mấy quân thư ở đây của không thấy có gì sai cả.

Chênh lệch giới tính tăng cao làm cho pháp luật và xã hội đều thiên vị trùng đực.

Nhưng những lời này lại dành cho Du Hằng.

Một trùng đực kém cỏi, đã thế còn xấu.

Nhóm quân thư nghe được lời của Signor đều trừng mắt nhìn Du Hằng chằm chằm, vẻ mặt lạnh lùng, lòng tràn ngập cảm giác căm phẫn.

Nếu như có thể, bọn họ muốn đem Du Hằng, cái loại trùng đực kém cỏi còn kiêu căng này ra ăn tươi nuốt sống.

Du Hằng cười cười, anh trở thành anh hùng quốc dân trong trận chiến đầu tiên, chỉ nhận được hoa tươi tiếng vỗ tay cùng sự kính phục. Đây là lần đầu tiên bị người ta tẩy chay, ghét bỏ đến thế.

Thật là một trải nghiệm thú vị.

Du Hằng đứng dậy, đặt tay mình vào lòng bàn tay của Signor rồi bước ra khỏi tủ kính.

Signor giống như một kỵ sĩ trẻ tuổi đang nâng quốc vương tôn quý của mình bước xuống khỏi vương tọa.

Signor dường như không dám nắm tay anh quá chặt, sau khi Du Hằng bước ra, hắn lập tức buông tay anh ra rồi đứng ở bên cạnh, khom lưng cúi đầu dè dặt hỏi Du Hằng: “Ngài Du, có thể đợi tôi một lát không? Tôi muốn nói chuyện với trùng viên làm việc ở Amera để lấy những vật dụng hàng ngày của ngài.”

Du Hằng không hiểu quy tắc ở đây, do đó anh tiếp tục im lặng, giả vờ đã hiểu nhìn Signor sắp xếp mọi thứ.

Chờ trùng viên mang một tấm gương đưa cho Signor và nói rằng đây là đồ dùng hàng ngày mà Du Hằng thường sử dụng. Du Hằng liếc nhìn trùng viên có vẻ mặt hơi cứng đờ, quả nhiên là Adam.

"Anh đang chế nhạo tôi đấy à?" Du Hằng không có ấn tượng tốt đẹp gì về Adam này, nhìn bộ dáng nịnh nọt lấy lòng của hắn ta đối với Signor, liền nghĩ ra không kế, "Chỉ bởi vừa nãy trong ca trực của anh, tôi hỏi xin một chiếc gương?"

Vì để làm Signor ra mắt giúp anh, Du Hằng còn cố ý nhích lại gần Signor như muốn tìm che chở.

Signor cũng không khiến Du Hằng thất vọng, đôi lông mày xinh đẹp khẽ nhíu lại, hắn liếc nhìn bảng tên trên ngực trái cũng trùng viên, " Anh Adam, pháp luật quốc gia đã quy định rằng đối với những trùng đực vô tội chủ động nhận sự che chở của Amera, phía các anh có nghĩa vụ đáp ứng những nhu cầu cơ bản của họ. Tôi không biết là từ khi nào mà một chiếc gương mà còn cần tới trùng đực mở miệng yêu cầu.”

Vị tướng quân này dường như có địa vị rất cao, trước kia Adam kiêu ngạo biết bao nhưng khi đứng trước mặt Signor thế mà bị dọa toát mồ hôi đầy đầu: “ Tướng quân, rất xin lỗi, tướng quân, xin lỗi nhiều, tôi—---”

“Vài giờ trước, tôi có hỏi anh nhưng anh chẳng những từ chối mà còn chế giễu tôi là, dù tôi có soi gương thì mặt không chẳng đẹp lên được. Lúc này tôi phải rời khỏi đây thì anh mới cho đem cho tôi gương, còn nói dối rằng đây là thứ tôi thường dùng?” Du Hằng đánh gãy lời xin lỗi của Adam, đem những lời Adam đã nói trong lúc làm việc nói lại lần nữa, “Anh là muốn chế nhạo tôi chỉ là một trùng xấu xí còn thường sử dụng gương?”

Signor chỉ nghe vài câu của Du Hằng nhưng cũng có thể đoán ra được trước khi hắn tới đây thì Du Hằng đã bị trùng viên làm việc ở Amera ngược đãi về tinh thần.

Khuôn mặt tuấn mỹ của hắn tối sầm xuống, nghiêng đầu gọi: “Phó quan Địch! Mau báo cáo hành vi của trùng viên này và yêu cầu trùng chịu trách nhiệm của Amera khu vực phía Đông ra gặp mặt tôi. Nếu trùng tổng phụ trách của Amera phía Đông không cho ngài Du một lời giải thích thỏa đáng, tôi sẽ dùng thân phận thư quân của ngài ấy để tiến hành khởi tố Amera khu vực phía Đông!”

Vị phó quan lúc trước gọi trùng viên tới bàn giao cảm thấy thật phiền phức nhưng do đây là mệnh lệnh của tướng quân nên cần phải phục tùng, dù cho anh ta cảm thấy rất chướng mắt với loại trùng đực kém cỏi này.

Trùng tổng phụ trách Amera khu vực phía Đông rất nhanh đã tới.

Ông ta ngay lập tức buộc Adam xin lỗi Du Hằng và phải trả mười vạn tinh tệ thông dụng coi như phí bồi thường tổn thất tinh thần.

Tổng phụ trách Amera phía Đông nhìn Du Hằng khẽ hỏi: “Ngài Du, ngài có hài lòng với cách xử lý này không?”

Signor liếc nhìn trùng tổng phụ trách, đứng trước bảo hộ Du Hằng phía sau rồi nói: "Ngài Du, bất kỳ điều kiện gì ngài đều có thể nói ra."

"Đúng đúng đúng, bất kỳ điều kiện gì đều có thể." Trùng tổng phụ trách nói. Chỉ cần không chống án, án này mà tố lên thì hiệp hội trùng đực sẽ tìm tới đây, đến lúc đó thì phiền phức không hồi kết, "Dù cho ngài muốn Adam trở thành thư nô của ngài cũng không thành vấn đề."

Du Hằng không hiểu cái gì là thư nô, anh không có hứng thú với chuyện này. Anh nói thẳng yêu cầu đã chuẩn bị từ lâu ra: "Fingerela, hàng xóm của tôi, tôi muốn anh ta."

Toàn bộ trùng trong đại sảnh đều ngơ ngác, sau đó nhịn không được nghĩ thầm, hai trùng đực này sẽ không phải là hùng hùng trùng luyến đâu ha?

Trùng phụ trách nhìn Signor vẻ mặt đầy bối rối, còn Signor thì nhíu mày sau đó nghiêng đầu nói với Du Hằng: “Ngài Du, trùng ở đây đều là những tội trùng rất hung ác, bọn họ rất nguy hiểm nên không thể đi khỏi Amera.”

Không thể đưa đi à. Du Hằng có chút tiếc nuối nhưng cũng không quá để ý, nhanh chóng thay đổi yêu cầu: “Nếu đã như vậy trước khi tôi đi khỏi đây có thể gặp riêng với Fingerela một lần được không?”

Signor còn chưa kịp nói thì trùng tổng phụ trách nhanh chóng đáp ứng: "Có thể có thể, chuyện này hoàn toàn không thành vấn đề, chúng tôi sẽ sắp xếp ngay bây giờ."

Nói xong đá chân Adam, để hắn ta đi thu xếp.

Rất nhanh Fingerela đã được đưa ra ngoài.

Anh ta có phần nhếch nhác, có vết cắn rõ ràng ở khóe miệng, trên xương quai xanh cũng có, còn có vài đốm xanh trên chiếc quần dài.

Ai từng trải đều có thể nhận ra anh ta đã bị ép làm chuyện gì đó cách đây không lâu.

Dựa vào thái độ của Du Hằng đối với Fingerela lúc nãy không ít trùng thầm nghĩ rằng có khả năng Du Hằng sẽ nổi giận.

Nhưng Du Hằng không có, anh nhìn Fingerela, hỏi một cách bình tĩnh: "Gặp riêng?"

Trùng tổng phụ trách trùng lập tức nói: "Ngài Du, mời ngài vào phòng nhỏ phía sau tủ kính."

----***----

Tác giả có lời muốn nói:

Du Hằng: Hôm nay là tôi sẽ cáo mượn oai hùm 🙂

Ps: Du Hằng không phải thế thân, cho dù có, cũng là thế thân của chính mình.