Chương 3

Nhưng Tiền Nhất Hành không biết hôm nay mình sẽ dễ bị rối loạn, không mang theo miếng dán ngăn cách đặc biệt đó, bởi miếng dán ngăn cách đặc biệt đó có giá tương đối đắt, ngoại trừ thời kỳ đặc biệt ra thì cậu sẽ không sử dụng đến nó.

Tiền Nhất Hành đi vào phòng nghỉ, đóng cửa lại, dứt khoát hiện tại đang là thời điểm tương đối bận rộn, phòng nghỉ không có ai.

Cậu cầm cốc nước lạnh uống một hơi, nhưng nhiệt độ trên thân thể vẫn không giảm xuống, ngược lại càng cháy mạnh hơn, cậu đã ngửi được pheromone mùi nước cam quýt đá tràn ra từ người mình

Cậu lấy miếng dán ngăn cách ra muốn thay, nhưng không may là cửa phòng nghỉ được mở ra, là một Alpha của nhóm đồ ngọt.

Tiền Nhất Hành nhìn người vừa vào cửa đã cau mày ngửi, cho rằng mùi pheromone của mình đυ.ng phải người ta, tùy tiện phóng thích pheromone ở nơi công cộng là hành vi rất bất lịch sự, cậu vội vàng nói một câu xin lỗi rồi bước nhanh ra khỏi phòng nghỉ, trong tay cầm miếng dán ngăn cách mới, định vào nhà vệ sinh thay.

Tiền Nhất Hành vội vàng rời đi, không chú ý tới Alpha nhỏ giọng lẩm bẩm một câu "thơm quá".

Tiền Nhất Hành sau khi đi vào phòng vệ sinh, cậu kiểm tra từng phòng, xác định không có ai mới đi thẳng đến gian phòng cuối cùng, khóa cửa lại, sau đó mới mở cổ áo phía sau ra, sờ đến miếng dán ngăn cách của mình xé xuống, sau đó thay miếng dán ngăn chặn mới.

Dù thời gian ngắn ngủi nhưng mùi Pheromone vẫn mạnh mẽ lan rộng trong không gian chật hẹp và nhanh chóng tràn vào các gian phòng khác, cho đến khi toàn bộ nhà vệ sinh tỏa ra mùi nước cam quýt đá.

Hứa Nham Bạch vừa mới mở cửa tiến vào, đã bị mùi hương nồng nặc này quyến rũ, một mùi hương dễ chịu chưa bao giờ ngửi thấy trước đây làm cho thân thể của anh đã theo bản năng bộc lộ sự thích thứ.

Hứa Nham Bạch không lập tức đi vào, mà là rời khỏi cửa, lại nhìn thoáng qua cửa bài nhắc nhở giới tính, Alpha, không sai, lúc này anh mới một lần nữa mở cửa đi vào, cũng thuận tay đóng cửa lại.

Pheromone tràn ra chỉ có thể chứng minh người bên trong không có dán miếng dán ngăn cách hoặc đang trong giai đoạn phát tình, Hứa Nham Bạch đã tự động phân loại người là Omega, hơn nữa còn cho rằng Omega này có thể là trong tình thế cấp bách đã vào nhầm cửa.

Bởi vì nếu là Alpha, vậy anh vừa ngửi được sẽ theo bản năng bài xích, nhưng vừa rồi rõ ràng là anh rất thích mùi vị này, nói chính xác hơn là bị mê hoặc.

Nếu thật sự là Omega phát tình, vậy anh với tư cách Alpha nên lảng tránh, hoặc là trực tiếp gọi quán bar thông báo, gọi chuyên gia xử lý, đây mới là cách làm hợp tình hợp lý nhất.

Nhưng hương vị này rất hấp dẫn anh, chuẩn xác mà nói đối với sự hấp dẫn của nó đã ảnh hưởng trực tiếp đến lý trí của anh, Hứa Nham Bạch híp mắt lại, theo mùi hương đi đến gian phong cuối cùng.

Bên trong có người, tiếng thở dốc nhẹ truyền ra, giống như là đang chịu đựng cái gì đó, Hứa Nham Bạch giơ tay gõ cửa phòng: “Xin chào, xin hỏi tôi có thể giúp gì cho anh không?”

Hô hấp bên trong gần như dừng lại ngay lập tức, sau đó cửa chậm rãi mở ra.

Khoảnh khắc ánh mắt hai người nhìn nhau, đều ngây ngẩn cả người, Tiền Nhất Hành nhìn người đàn ông trước mặt, chính là giáo sư kinh tế Hứa Nham Bạch của cậu, ngày thường Hứa Nham Bạch biểu hiện rất lịch sự nhã nhặn như một quý ông, Tiền Nhất Hành hoàn toàn không hề biết anh cũng đến quán bar này, nhìn anh thế nào cũng không giống người sẽ đến đây tìm thú vui.

Mà Hứa Nham Bạch nhìn gương mặt quen thuộc trước mặt, mặc cho anh bình thường bình tĩnh đến mức nào, cũng không tránh khỏi giật mình: “Tiền Nhất Hành?” Chóp mũi của anh càng tràn ngập rõ mùi hương đó, mà phả ra hương thơm mà anh muốn tìm lại đang ở ngay trước mắt anh.

Nhưng anh biết rõ Tiền Nhất Hành là một Alpha..