Chương 3: Phiên ngoại

Có thể nói em đối với anh là nhất kiến chung tình, ngoại trừ em thấy sắc nảy lòng tham, hoặc là nói em yêu tất cả con người anh, bắt đầu từ cái nhìn đầu tiên.

---

Thật sự lâu rồi mới viết phiên ngoại này, cảm giác khác với khi tôi viết chính văn (thanh trượt), mọi người tùy tiện đọc.

---

Lại nói tiếp, do anh trai Lăng Lộ giới thiệu em trai mình là Lăng Dược cho Hạ Cẩn Thành lúc ấy vẫn đang là bạn cùng phòng để hai người quen nhau. Khi biết bọn họ ở bên nhau, lòng Lăng Lộ cũng chẳng biết rốt cuộc nên vui mừng cho em trai có người yêu nhiều hơn, hay tiếc hận cho cao lãnh chi hoa trụ cột của đế quốc bị công lược nhiều hơn.

Lúc ấy vẫn đang đi học, bởi vì có nhiệm vụ đột xuất nên Lăng Lộ phải nhờ bạn cùng phòng Hạ Cẩn Thành đi cùng em trai mình đến chợ đen.

Hạ Cẩn Thành tới gần địa điểm đã hẹn trước mười phút, từ xa có thể nhìn thấy một người đang cúi gằm mặt nghịch đoan não trước quán cà phê. Chẳng phải Hạ Cẩn Thành có ấn tượng rập khuôn với OMEGA, mà là Lăng Dược thực sự khác với OMEGA thông thường, chiều cao của hắn chỉ thấp hơn anh một xíu, chắc phải cao bằng anh trai Lăng Lộ, dáng người cũng vô cùng rắn chắc, đứng chung với Lăng Lộ phỏng chừng sẽ bị cho là đôi anh em song A ấy chứ. Lăng Lộ đã từng cho anh xem ảnh chụp, thật sẽ không có khả năng nhận sai, nhưng ảnh chụp hình như ở thời kỳ trung học, khí chất có sự thay đổi lớn so với hiện tại.

Trong lòng cảm thán gien ưu tú của nhà Lăng Lộ, Hạ Cẩn Thành dừng lại trước mặt Lăng Dược, "Chào em, anh là Hạ Cẩn Thành bạn cùng lớp với Lăng Lộ anh trai em, hôm nay anh sẽ đi cùng và bảo vệ sự an toàn của em."

Lăng Dược lấy lại tinh thần từ đoan não, đương ngẩng đầu trông thấy Hạ Cẩn Thành thì rõ ràng hơi ngây người, ngay sau đó nở nụ cười rạng rỡ, "Chào anh, em tên là Lăng Dược." Đồng thời vô cùng mạnh dạn mà nắm tay Hạ Cẩn Thành, "Hôm nay xin nhờ anh nhé!"

ALPHA được OMEGA nắm tay đưa đi khắp quảng trường, dọc theo đường đi Lăng Dược luôn tìm đề tài để giao lưu với Hạ Cẩn Thành nhiều hơn, nhưng chỉ nhắc đến những thứ tin tức giải trí hoặc là ăn uống chơi bời linh tinh gì đó.

Hạ Cẩn Thành chỉ tình cờ nghe được điều ấy khi anh buộc phải tụ hội với OMEGA. Không muốn Lăng Dược xấu hổ, Hạ Cẩn Thành đào sâu hỏi, nhưng Lăng Dược dường như không thể nói tại sao, chỉ có thể liệt kê một đống thứ, giống một tiêu đề đảng*. Hạ Cẩn Thành cũng xếp hắn ngay vào loại OMEGA ôn nhu hiền huệ.

*Gốc 标题党: Người viết các tiêu đề giật gân

Để ý thấy Hạ Cẩn Thành cũng chẳng hứng thú mấy, trên mặt chỉ giữ nụ cười lịch sự, Lăng Dược ảo não, ghét bỏ mình ăn nói vụng về, hối hận lúc trước đã không biết học tập bí tịch trêu A gì đó.

Đối với sự nhiệt tình của Lăng Dược, thật ra Hạ Cẩn Thành chẳng có cảm giác gì, OMEGA yếu ớt hơn nữa còn là em trai của cậu bạn, không nằm trong phạm vi suy xét của anh.

Cổng vào chợ đen là một cửa hàng thức ăn nhanh bình thường, không phải giờ cơm nhưng chỗ ngồi trong quán cơ bản đã chật kín người, trước mặt người có dáng vẻ khác nhau nhưng đều có phần ăn giống nhau, hamburger tẩm bột chiên giòn, chỉ một ly coca thoạt nhìn y như tiêu chuẩn của các cửa hàng thức ăn nhanh khác.

"Ở đây chỉ bán một phần ăn, hơn nữa rất khó ăn ấy." Lăng Dược quay đầu cẩn thận phun tào với Hạ Cẩn Thành đi cùng, một người giống nhân viên phục vụ đi ngang qua họ, hắn lén lút gỡ các ngón tay siết chặt của anh ra, "Đừng đi quá nghiêm chỉnh cứ như ở trong trường quân đội vậy, anh cứ tự nhiên thôi, qua bên này."

Hạ Cẩn Thành liếc cậu, thả lỏng vai, khoảng thời gian bước chân cũng thoải mái hơn.

Lăng Dược vô cùng quen thuộc gọi món ở quầy đặt hàng: "Tôi muốn phần ăn B." Nhân viên thu ngân ngẩng đầu nhìn hai người, Lăng Dược cười hì hì với anh, quét đoan não rồi chuyển tiền, anh ta mới đưa bảng số cho bọn họ.

Lăng Dược đưa anh lên lầu hai, nhìn bảng số ở mỗi bậc thang, họ dừng lại, Lăng Dược dời bảng số về phía bức tường hồi lâu, một cái bóng của cánh cửa xuất hiện trên trường, duỗi tay chạm vào xuyên qua bức tường mà không hề trở ngại.

"Đi thôi." Lăng Dược ra hiệu với Hạ Cẩn Thành, anh gật đầu, tùy hắn dắt đi.

Bước ra khỏi thông đạo, họ đeo những chiếc vòng tay đã được phân phát, ngũ quan và giọng nói đều không thể nhận dạng hoặc ghi chép. Bầu không khí nơi chợ đen cũng chẳng khác gì chợ bình thường, tiếng rao hàng cùng thanh âm cò kè mặc cả đều có cả, thật ồn ào.

Lòng Lăng Dược thấp thỏm, dọc đường đi hắn tự hỏi liệu những thứ mình mua hôm nay có thể đưa tới một cái nhìn khác đối với vị ALPHA bên người này hay không. Hắn thật rối rắm, đưa Hạ Cẩn Thành dạo vòng quanh chợ đen.

Tính tình của vị ALPHA này tốt thật đó, mặt mang ý cười mà đi dạo vòng vòng cùng hắn, cũng chẳng thúc giục, nhưng càng đi hắn lại càng sốt ruột. Lần này không thể mua được nguyên vật liệu và thuốc thí nghiệm dùng để cải trang rồi, phải duy trì hình tượng OMEGA hiền lành mới được, nhưng cũng đâu thể dạo chợ đen một vòng rồi trở về.

Cuối cùng bọn họ dừng lại trước một cửa hàng bán thú cưng, Lăng Dược tùy ý xem, ở đây có rất nhiều vật cưng lông tơ vô hại, nhưng hầu hết đều được buôn lậu từ các tinh cầu khác cho nên mới bán chúng ở thị trường chợ đen.

Tay Lăng Dược chọc chọc Hạ Cẩn Thành, ánh mắt giả vờ như vô cùng chờ mong vậy, "Anh cảm thấy con nào đáng yêu hơn?"

Hạ Cẩn Thành được hỏi đến thì nghiêm túc quan sát một vòng, chỉ vào chiếc l*иg sắt nhỏ bên trái rồi bảo: "Thú cưng lông trắng, OMEGA bọn em chắc hẳn ưa loại này." Sinh vật trong l*иg sắt hơi giống mèo địa tinh nhưng lỗ tai vô cùng lớn, lớn đến mức rũ trên mặt đất, lông trắng khắp người trông mềm mại và sờ thích cực.

Anh ngồi xổm xuống, vươn tay về phía thành l*иg, con mèo trắng ngoại tinh kia liền đến gần, đầu tiên vươn móng vuốt từ khe hở l*иg sắt để chạm vào tay Hạ Cẩn Thành, sau đó lại muốn duỗi đầu ra cọ cọ, nói chung, trông mèo ta có vẻ thích Hạ Cẩn Thành. Anh thấy buồn cười, duỗi ngón tay xoa nhẹ đầu nó, mèo ta thoải mái kêu hai tiếng.

Lăng Dược vô cớ ghen tị với con vật nhỏ này, nhìn ra Hạ Cẩn Thành rất thích nó, vì vậy hắn gật đầu, mua con thú cưng này từ thương nhân.

Nhắc tới l*иg sắt, Hạ Cẩn Thành muốn thả vật nhỏ này ra, anh dò hỏi ý kiến của Lăng Dược rồi mở l*иg, mèo con lập tức lao lên vai Hạ Cẩn Thành, kêu meo meo.

Hạ Cẩn Thành vội vàng lấy tay bảo vệ nó, sợ nó sẽ rơi xuống. Lăng Dược đứng bên cạnh, ở góc độ anh không thấy mà trừng cái con mèo này một cái, mèo ta nhận ra tầm mắt, cao ngạo quay đầu, liếʍ mặt Hạ Cẩn Thành.

Anh không quen lắm, vội ấn nó xuống rồi giữ trên tay, hỏi Lăng Dược: "Em còn muốn mua gì nữa không?"

Trong lòng hắn vô cùng hối hận vì đã mua đồ này nọ, sớm biết mua thực vật ngoại tinh thì tốt rồi, nhưng ngoài mặt hắn vẫn cứ hài lòng mà lắc đầu, "Không, chúng ta trở về thôi."

Đi ra khỏi cửa hàng thức ăn nhanh, bọn họ đợi phi thuyền ở ven đường, con mèo ngoại tinh kia còn nằm nhoài trong tay Hạ Cẩn Thành, như có như không được vuốt ve.

Hạ Cẩn Thành cảm thấy Lăng Dược có rất nhiều mặt, bề ngoài nhìn không ra hắn lại thích những thứ như OMEGA thường thích, rõ ràng vô cùng quen thuộc với chợ đen, nhưng vẫn cần người đi cùng chỉ để mua một bé vật nuôi. Mua thú cưng chắc chẳng phải chuyện nguy hiểm gì, Lăng Lộ lại muốn đi với hắn, thật sự được gia đình cưng chiều mà.

Lăng Dược đâu biết mình đã bị xếp vào loại OMEGA được nuông chiều từ bé, hắn còn đang suy nghĩ về cách liên lạc với Hạ Cẩn Thành trong tương lai đây, về những thứ không mua được lần này thì gọi anh trai đến làm cu li là được.

Phi thuyền ngừng trước mặt bọn họ, Lăng Dược biết hết thời gian rồi, hắn nói lời sẵn có với Hạ Cẩn Thành: "Hôm nay thật sự rất cảm ơn anh, có thể cho em phương thức liên lạc của anh không?"

Dù sao Lăng Dược cũng là em trai của bạn cùng phòng, Hạ Cẩn Thành cũng chẳng nhẫn tâm trực tiếp từ chối, đưa đoan não cho hắn, Lăng Dược nhanh chóng thêm bạn tốt, trả đoan não lại cho người ta.

Tiếp nhận con mèo ngoại tinh bị nhốt trong l*иg nhưng lại lưu luyến không rời nhìn Hạ Cẩn Thành, Lăng Dược ngồi trên phi thuyền, vẫy tay với anh đang đứng bên ngoài, "Anh cảm thấy đặt tên gì cho vật nhỏ này thì hay? Nói trên mạng cho em biết nhé, tạm biệt!"

Hạ Cẩn Thành cũng cười phất tay, anh cảm thấy hôm nay là một ngày bình thường, Lăng Dược là một OMEGA bình thường. Anh đã sớm có ý tưởng kiên định, tốt nghiệp xong sẽ xin đi đóng giữ biên tinh chiến loạn, OMEGA bình thường không thích hợp để sống trong một hoàn cảnh gian khổ như vậy với anh.

Trên đường, Lăng Dược cùng mèo ngoại tinh mắt to trừng mắt nhỏ, "Vật nhỏ, tao mới là chủ nhân của mày, ALPHA vừa rồi ấy, mày cũng không cần nghĩ tới nữa."

Con mèo kia nghe hiểu lời hắn nói, nó trừng mắt liếc Lăng Dược, quay lưng về phía hắn nằm sấp xuống, lỗ tai động đậy, nó nghe thấy Lăng Dược còn bảo, "Kỳ thật tao cũng hi vọng vẫn có thể gặp anh ấy."

Hạ Cẩn Thành trở về trường học, lập tức nhận được tin nhắn từ Lăng Dược.

Lăng Dược: Em về đến nhà rồi! Hôm nay thật sự cảm ơn anh, ngày khác em sẽ nhờ anh trai em mời anh bữa cơm!

Hạ Cẩn Thành: Đừng khách khí!

Lăng Dược: Anh đã nghĩ ra tên của con mèo này chưa?

Hạ Cẩn Thành nghiêm túc suy nghĩ, màu trắng thì đơn giản hơn rồi, hai chữ "Tiểu Bạch" vừa gõ vào khung, tin nhắn của hắn đã được gửi qua đây.

Lăng Dược: Gọi là Tiểu Hắc thì sao? Người ta chắc không thể tưởng tượng được rằng con vật màu trắng mà gọi là Tiểu Hắc.

Hạ Cẩn Thành kiềm chế xúc động biểu tình muốn đổ mồ hôi của mình lại, duy trì hình tượng cao lãnh trên mặt, trả lời: Khá tốt.

Lúc lâu sau đó, Lăng Dược đều chủ động trong hộp thoại, gửi tin nhắn cho anh kể về chuyện của mình, tâm sự tin tức đế quốc, còn gửi cả video ảnh chụp của Tiểu Hắc. Hạ Cẩn Thành thường phải huấn luyện rất nặng, chỉ thỉnh thoảng rảnh rỗi mới trả lời hắn, đáp lại cũng chẳng nhiệt tình cho lắm, nhưng Lăng Dược vẫn cứ kiên trì không ngừng mỗi ngày gửi tin nhắn cho anh, bất cứ khi nào có cơ hội đều tìm mọi cách hẹn anh ra ngoài, chẳng qua Hạ Cẩn Thành rất hiếm khi đáp ứng.

Lăng Dược cũng biết tin từ Lăng Lộ, Hạ Cẩn Thành không thích OMEGA nhu nhược, tức giận đến nỗi ba ngày không cho Tiểu Hắc ăn, Tiểu Hắc nhờ những món ăn vặt ngày thường trộm giấu được mà sống sót vượt qua.

Vào cuối năm, trường quân đội sẽ có nhiệm vụ khảo sát của biên tinh, Hạ Cẩn Thành đương nhiên xin vào. Trước khi xuất phát, Lăng Dược hẹn anh ra ngoài ăn cơm vào đêm Giáng sinh. Anh suy nghĩ rồi đồng ý.

Từ khi tiếp xúc, Lăng Dược dần dần hiểu biết sở thích của Hạ Cẩn Thành, những thứ hắn trò chuyện trong bữa ăn biến thành tin tức tình hình chính trị đương thời cùng máy móc cơ giáp, Lăng Dược thật chuyên nghiệp dường như rất hiểu biết về phương diện quân đội.

Hạ Cẩn Thành uống hết ngụm rượu cuối cùng trong ly, nhìn vào đôi mắt sáng ngời của Lăng Dược lúc hắn nhìn anh, "Kế hoạch trong tương lai của anh vẫn luôn là tốt nghiệp xong thì đi biên tinh, mãi đến khi chiến loạn bình ổn. Anh nghĩ mình kỳ thật không thích hợp yêu đương, mặc kệ là ai, đều không cần phải cùng anh đến hoàn cảnh gian khổ như biên tinh. Huống chi em là OMEGA."

Hạ Cẩn Thành dời ly rượu trước mặt sang một bên, giữa hai người đã không còn gì che chắn nữa, anh tiếp tục nói: "Thực xin lỗi, anh không thể đáp lại tình cảm của em."

Lăng Dược nghiêm túc nghe đối phương nói chuyện, trong lòng hơi cao hứng, "Vậy nên, anh từng nghĩ đáp lại em, anh có thiện cảm với em đúng không!"

Hướng suy nghĩ của hắn luôn như vậy, Hạ Cẩn Thành chẳng biết trả lời ra sao, vẫn luôn im lặng.

Lăng Dược nói: "Em biết từ chỗ Lăng Lộ, anh chuẩn bị đi biên tinh khảo sát nửa năm, vì vậy trước khi xuất phát anh đã xác định rõ từ chối em. Anh không cần thay đổi kế hoạch của mình, lại càng không cần phải cảm thấy em là OMEGA nhất định phải ở trong nhà kính, em sẽ luôn đi theo anh."

Hắn nhìn vào mắt Hạ Cẩn Thành, chất chứa sự sùng bái không gì sánh được. "Có thể nói em đối với anh là nhất kiến chung tình, ngoại trừ em thấy sắc nảy lòng tham, hoặc là nói em yêu tất cả con người anh, bắt đầu từ cái nhìn đầu tiên."

Hạ Cẩn Thành trầm mặc, bọn họ ra khỏi khách sạn, tách nhau bên đường, Lăng Dược nắm lấy tay anh và đeo một chiếc vòng thao tác vào tay Hạ Cẩn Thành, "Giáng sinh vui vẻ! Đây là quà Giáng sinh. Còn chương trình của vòng tay, về em sẽ gửi cho anh."

"Giáng sinh vui vẻ." Hạ Cẩn Thành nhìn chiếc vòng bạc xinh đẹp trên tay trái, không tháo xuống, lời nói vừa rồi dường như đã khiến anh cảm động.

"Không cần lo lắng về chuyện quân đội kiểm tra. Đừng tháo nó xuống được không anh." Lăng Dược cầu xin.

Đường phố đêm Giáng sinh rực rỡ ánh đèn, vô số các phi hành khí xẹt ngang qua bầu trời để lại những con đường sáng đầy màu sắc. Ánh sáng xung quanh và ánh sáng trong mắt Lăng Dược giao hòa chiếu sáng lẫn nhau, khiến Hạ Cẩn Thành nhẹ nhàng gật đầu.

Hắn mỉm cười hài lòng, ghé sát vào, thì thầm bên tai anh nói câu: "Ngủ ngon." Sau đó vẫy tay chào tạm biệt anh.

Vài ngay sau, trên chiếc phi thuyền đến biên tinh, trưởng quan nói với Hạ Cẩn Thành ngoài những học viên đồng hành còn có các sinh viên trường kỹ thuật nữa, còn bảo cái gì mà một vài công trình xây dựng của biên tinh sẽ dựa vào họ.

Hạ Cẩn Thành phát hiện một bóng hình quen thuộc giữa đội ngũ, đối phương xoay người chạy về phía anh.

"A Cẩn, em tới tìm anh đây!"

Toàn văn hoàn.