Chương 44

Dẫn người chú ý nhất chính là chén thủy tinh chứa hạt giống, cảnh sắc nơi đó kỳ huyễn nhất.

Hạt giống từng chút vươn rễ, chồi màu xanh xuất hiện, màu sắc xanh nhạt là mê người như thế, thế nhưng không đợi mọi người thưởng thức đủ sự tươi mát động lòng người của nó, nó liền chuyển thành xanh biếc đậm hơn, xanh hơn, lá cây xòe ra, thân cây xuất hiện, nụ hoa nở ra, tựa như đang xem chiếu nhanh, từ nụ hoa biến thành đóa hoa, sau đó co rút, trưởng thành trở thành trái cây.

Mọi người ngơ ngác nhìn, không thể tin được đây là sự tình phát sinh ở hiện thực.

Nhân viên công tác nhịn không được vươn tay chạm một bông lúa trong đó, hạt vàng tươi, nặng trịch, no đủ nơi bàn tay có cảm giác thô ráp.

"Là sự thực." Nhân viên công tác thấp trầm nói, nhưng ở giờ này khắc này trong phòng hội nghị yên lặng lại gõ tỉnh hết thảy những người ngốc lăng.

Cuồng nhiệt, mọi người xông tới bên bàn đặt trái cây, có người trong lúc hỗn loạn hái xuống một trái cây có thể ăn ngay, nước trái cây ngọt mĩ tràn ngập khoang miệng, thịt quả màu mỡ đều ăn ngon hơn so với bất luận hoa quả nào đã ăn trong quá khứ.

Mọi người điên cuồng một hồi, mới ở trong yêu cầu không ngừng của chủ tịch một lần nữa ngồi trở lại, bất quá đường nhìn đều vẫn đang ngắm vài cây thực vật kia, trải qua xác nhận, bọn họ đã biết tính chân thực của kỹ thuật trồng trọt không đất, cũng hoàn toàn hiểu rõ kỹ thuật đã có được ý nghĩa thế nào vào ngày diệt vong đã không còn tài nguyên thổ địa.

Kỹ thuật này sẽ thành căn bản cho nhân loại sinh tồn.

"Kỹ thuật trồng trọt không đất chúng ta đã kiến thức được, như vậy kỹ thuật chiết xuất nước biển thì sao?" Chủ tịch chuyển đường nhìn hướng về phía chén thủy tinh chứa nước biển không có hình ảnh hiệu quả thị giác như vừa rồi, đường nhìn của mọi người cũng chuyển tới bên kia.

Nước biển mới vừa rồi chỉ có một loại màu sắc đã ngăn cách thành vài loại màu sắc, màu đỏ, trong suốt, màu xám, phân tầng rõ ràng, vật lắng đọng rất rõ ràng.

"Các ngươi có thể lấy ra xét nghiệm." Đế không có kích động, cũng không có bất luận tự ngạo nào, mà là tùy ý nói, hoàn toàn không có đem hai loại kỹ thuật vượt qua lẽ thường này để vào mắt.

Nhân viên công tác lấy ra dụng cụ, ngay tại chỗ xét nghiệm.

"Lạp Pháp tiên sinh, rất cảm tạ ngài vì nhân loại làm ra cống hiến cực đại." Chủ tịch đầu tiên cảm tạ nói.

"Ta không phải không có điều kiện." Đối với mấy câu cảm tạ vô bổ chủ tịch sắp sửa nói tiếp, Đế chặn ngang trước khi chủ tịch nói.

"Mời nói, chỉ bằng cống hiến của Lạp Pháp tiên sinh, chỉ cần là chính phủ có thể làm được, nhất định làm được." Chủ tịch cũng sảng khoái.

"Đầu tiên, để cho những người bên ngoài lên thuyền." Đế đầu tiên nói, y cũng không muốn cho chính phủ có cơ hội hối hận, hơn nữa trùng kích sau cùng sắp tới, để cho những người đó chết thì không thú vị.

"Có thể." Đối với điểm này, chủ tịch vui vẻ làm người tốt. "Như vậy các vị có ý kiến gì không?" Mang tính tượng trưng hỏi thăm những lãnh đạo khác.

Lãnh đạo tự nhiên cũng sẽ không phản đối, bọn họ không thể để cho thủ hạ lạnh tâm, vượt qua lần kiếp nạn này, bọn họ còn phải dựa vào thủ hạ làm việc nữa.

Mệnh lệnh của lãnh đạo vừa hạ đạt, khắp nơi liền bắt đầu hành động, ngại bởi mệnh lệnh, ngại bởi bốc đồng ích kỷ, bọn họ vừa rồi không nói, thế nhưng không có nghĩa là không động dung khi đối mặt những người truy cầu một đường sinh cơ ấy, sau khi nhận được cho phép, tự nhiên là nhiệt tình hành động, vì chứng minh sự thiện lương của mình, còn là vì che giấu sự ích kỷ cùng lạnh lùng vừa rồi, bọn họ phi thường kích động đối với việc chấp hành mệnh lệnh này. Có một số nữ sĩ đã nghẹn ngào.

Từ hình ảnh giám thị trong phòng hội nghị có thể thấy, khi mệnh lệnh này tuyên bố, mọi người bên ngoài có bao nhiêu khẩn thiết, khuôn mặt mừng như điên, che miệng, để cho nước mắt rơi xuống, đó là sự vui sướиɠ được cứu trợ.

Nhân viên chỉ huy công tác quen thuộc thông qua microphone, tuyên bố khoang thuyền sẽ mở ra, kêu mọi người lui ra phía sau, khi đi qua cửa lớn, sẽ phát cho một dãy số tạm thời, để cho mọi người bảo lưu, sau khi lên thuyền căn cứ dãy số tiến hành đăng ký công việc.

Mấy lời lôi thôi dài dòng của nhân viên công tác, không ai nghe, đều đang nghe cửa khoang thuyền, vào một khắc cửa khoang thuyền khởi động, mọi người kinh hãi kích động, không ít người bắt đầu di động.

Nhóm quân đội vừa rồi vẫn đứng phòng vệ cũng tiếp tục bảo trì hành động phòng vệ, lúc này đây bắn thương người không còn thương xót áy náy nữa, bất quá là vì sống, vừa rồi bọn họ không cảm thấy có sai, thế nhưng làm quân nhân lại không thể không vâng theo mệnh lệnh. Thế nhưng vào lúc này còn dám vọng động, như vậy bọn họ hạ thủ sẽ không còn bất luận gánh vác nào trong lòng.

Khoang cửa hạ xuống, quân đội dưới sự chỉ huy có trật tự lui về khoang cửa, dựa theo mệnh lệnh, duy trì trật tự, người nhiễu loạn trật tự, bắn chết ngay tại chỗ.

Mọi người kích động xông lên, bộ đội phòng vệ hàng thứ nhất chống đỡ, hàng thứ hai giơ súng, mấy người trong đó bắn mấy phát súng chỉ thiên lên trời, mọi người biết rõ uy lực cùng sự nguy hiểm của súng ống theo tính phản xạ dừng lại động tác.

Được rồi, mọi người đã ngoan, mấy nhân viên công tác đem mấy cái hộp giao cho quân nhân cầm vũ khí trong tay, quân nhân bắt đầu phát dãy số, chỉ có người lấy được dãy số mới có thể thông qua tuyến cảnh giới, dám xông loạn liền gϊếŧ chết ngay tại chỗ, sau khi xử quyết mấy người không thành thật, mọi người càng thêm an phận.

"Báo cáo kiểm nghiệm đã ra." Thanh âm hưng phấn của nhân viên công tác thí nghiệm phòng hội nghị để cho lực chú ý của mọi người trở lại bên này.

"Nói." Chủ tịch cũng không lãng phí thời gian, trực tiếp muốn kết quả.

Nhân viên báo cáo cũng tận lực nói giản đơn, không ngoài dự liệu chính là thí nghiệm thành công, nước biển được chiết xuất ra nước ngọt, thậm chí còn có vài tài nguyên kim loại cùng với nguyên tố khác đều phân giải ra được từ trong nước biển, bất quá tỉ trọng chiếm không nhiều, nói cách khác, trong tương lai cho dù không có lục địa, nhân loại còn có thể chiết xuất ra từ trong nước biển các loại nguyên tố cùng khoáng thạch cần thiết cho phát triển công nghiệp.

Báo cáo này quả thực là kinh hỉ, ý nghĩa của kỹ thuật chiết xuất nước biển tuyệt đối không thấp hơn kỹ thuật trồng trọt không đất, cái trước là bảo chứng sự sinh tồn của nhân loại, cái sau là bảo chứng sự phát triển của nhân loại.

"Yêu cầu thứ hai của chúng ta," Vào thời điểm mọi người hưng phấn, Đế không hoảng nói.

"Mời nói." Chủ tịch ngồi nghiêm chỉnh, nghiêm túc đối ứng.

"Ta tin tưởng, khi tai nạn qua đi, kết cấu chính trị của nhân loại sẽ phát sinh biến hóa cực đại." Đế nói làm rõ.

Điểm này đám người không thể phủ nhận, người ở đây có thể ngồi ở chỗ này đều là tinh anh, thế nào sẽ không biết khi tai nạn qua đi, hết thảy quyền lợi đều sẽ phân cách một lần nữa.

Quyền lợi, một khi nếm được tư vị của nó liền không cách nào buông tay, người ở đây cũng tuyệt đối không có khả năng buông tay, cho dù tại thời khắc nguy cơ này, bọn họ cũng nghĩ đến tương lai làm sao chiếm cứ được vị trí trọng yếu. Chủ đề của Đế, để cho mọi người lăn lộn lâu trên trường chính trị đề phòng lên.

"Yêu cầu của ta không khó, khi chính phủ mới thành lập ta cùng Tôn Hoàng phải có một vị trí trong đó, có thực quyền hay không, không quan trọng." Đế nhìn mọi người, mỉm cười thương xót trên dung nhan hoàn mỹ tinh xảo là không cho cự tuyệt.

Đế tuyệt không có sử dụng uy thế áp bách, mọi người còn có thể phân tích được mất, Đế không cần năng lực cũng có thể biết trong lòng mọi người nghĩ cái gì, không muốn, nghi hoặc, phân tích.

Tôn Hoàng gõ lên cái rương trên bàn, thanh âm không nhẹ vừa vặn để cho mọi người chú ý tới cái rương kia, nhớ tới hai hạng kỹ thuật vừa rồi đều ở cái rương kia, hơn nữa là thành phẩm. Thành phẩm, nói chính xác là đã chế tạo xong, chế tạo xong, liền đại biểu có quá trình sản xuất, mọi người đột nhiên nhớ tới, hai người này căn bản không có giao cho bọn họ bất luận tư liệu nào, tư liệu cụ thể về hai hạng kỹ thuật này, bọn họ thấy chỉ có thành phẩm cùng kết quả.

Lúc này, trọng yếu nhất đều là vì bảo chứng sinh tồn, một chút thời gian đều không lưu lại, ai sẽ đi nghiên cứu phương thức chế tạo cùng lưu trình sản xuất cụ thể không biết cần bao lâu mới có thể nghiên cứu ra, ở hiện tại khoa học kỹ thuật hoành hành, người ở đây đều có thể rõ ràng muốn phân tích một loại kỹ thuật cần tốn hao bao nhiêu thời gian, mà bọn họ không có thời gian.

"Ý kiến của các vị thì sao?" Chủ tịch đem vấn đề giao cho người khác.

"Đồng ý." Người đầu tiên khuất phục, có người đầu tiên dẫn đầu, kế tiếp cũng lần lượt biểu thị đồng ý, không cần thực quyền, như vậy thì cho bọn họ đi, không có gì.

"Như vậy, Lạp Pháp tiên sinh, Tôn Hoàng tiên sinh, chúc mừng hai vị trở thành quan viên chính phủ sau tai nạn." Chủ tịch hài hước nói.

Thế nhưng Đế cùng Tôn Hoàng một chút cũng không nể tình, không hề phản ứng đối với sự hài hước của chủ tịch.

"Hết thảy tư liệu đều ở chỗ này." Tôn Hoàng lấy ra một cái đĩa CD, không quan trọng vứt lên trên bàn. "Đế, đi thôi." Bất đồng với sự ngạo mạn đối với người khác, Tôn Hoàng ôn nhu nói với Đế.

Đối với quan hệ của hai người này, người nơi đây hoặc nhiều hoặc ít đều biết, không chỉ là vì Tôn Hoàng căn bản không có ý tứ che giấu, còn có tin tức của bọn họ cũng thông qua Boer vẫn luôn liên hệ với bọn họ truyền lại cho chính phủ, sau đó chính phủ khác cũng đồng dạng biết, việc tư của người khác chỉ cần không liên quan đại cục, bọn họ mới không quan tâm.

Bất quá, hai người này liên hợp lại ngược lại rất khó làm, có một bộ phận người đã bắt đầu nghĩ tách xa hai người như thế nào, cho dù không có thực quyền, thế nhưng hai người liên hợp cũng không thể xem thường, ai biết hai người lấy ra kỹ thuật như vậy còn có kỹ thuật gì nữa. Nguy hiểm a.

Đối với ý nghĩ của mọi người, Đế cùng Tôn Hoàng trở lại gian phòng mới sẽ không để ý.

Đếm giờ, người bên ngoài trên cơ bản đều đã lên thuyền, mà nhân viên công tác mật thiết lưu ý biến hóa của thế giới cũng tuyên bố thông tin khẩn cấp, thời khắc then chốt nhất nguy hiểm nhất sắp đến.

Mọi người trong thuyền bắt đầu đều tự vào chỗ, người bên ngoài khi tiếng còi kéo vang không quản nhiều nữa, xông vào trong thuyền, mà quân nhân cũng không có ngăn cản, đồng dạng lui về trong thuyền.

Mọi người mặc kệ quen biết hay không quen biết, gắt gao dựa vào nhau, nhắm mắt lại, cầu khẩn, trong lòng nghĩ, đọc ra tiếng, đều là một loại ý tứ cầu khẩn, sống, bọn họ được sống.

Khoang cửa được đóng lại, rất đúng lúc, bên ngoài đã không còn người.

Nhân viên công tác ở phòng thao tác, nhìn chằm chằm công tác trước mắt mình, nghiêm túc chưa bao giờ có, bọn họ sai lầm không nổi, sai rồi thì bản thân cũng sẽ chết, tuyệt đối không thể.

"Còn năm phút đồng hồ, sắp tiếp xúc sóng trùng kích thứ nhất." Nhân viên công tác giám thị hình ảnh vệ tinh báo cáo thời gian với mọi người.

"Hiểu rõ." Nhân viên công tác nghiêm túc nói.

"Cửa áp đã mở ra." Dựa theo phương sách thao tác nghiêm mật, một nhân viên công tác báo cáo.

"Các khoang thuyền không có vấn đề." Có một nhân viên công tác báo cáo.

Có thể dùng hai mắt thấy sóng lớn cuộn trào mãnh liệt xuyên qua thủy tinh cường hóa của phòng thao tác, điên cuồng đánh tới, mang theo khí thế đáng sợ, khủng bố khiến người ta sợ hãi, đây là hạo kiếp (kiếp nạn lớn).

Mà Đế cùng Tôn Hoàng đứng ở trên cao nhìn, nếu như bọn họ ở trong thuyền, quy luật nhát gan kia nhất định không dám đánh tới, như vậy thì không được a.