Chương 4

Từ Lina không chút nào che giấu sự sùng kính, Đế . Lạp Pháp lấy được tin tức y muốn.

Lai lịch của vị Quang Hoàng Thần Tọa này, không phải loại tiểu cô nương như Lina có thể biết đến, trong lòng cô, sự tồn tại của Quang Hoàng là vĩ đại nhất, thần linh giải cứu bọn họ, cho bọn họ có chỗ an thân tại tận thế.

Tính danh của Quang Hoàng, Lina không nói ra, có thể lý giải, ai dám xưng thẳng tên của Quang Hoàng, sợ rằng cả Eden biết được tên của Quang Hoàng cũng không nhiều.

Lực lượng của Quang Hoàng rất mạnh, lúc giáng lâm thế giới này, y liền phát hiện một bộ phận của Pháp Tắc bị người nắm trong tay, không phải rất nhiều, lực lượng so sánh với cấp độ của thế giới này, tình huống như vậy không nên xuất hiện, nhưng lại đã xuất hiện, thiên phú của vị Quang Hoàng kia đánh vỡ siêu tuyệt, trí tuệ, ngộ tính có thể nói là tuyệt đỉnh, nếu như không tiến vào Ma Phương, nếu như y sinh trưởng tại vùng đất không có hủy diệt, cả đời y cũng không có được trình độ như vậy.

Người điều khiển, chính là hàm nghĩa này sao? Quang Hoàng, không nghĩ tới một hồi đến liền đυ.ng phải một nhân vật thú vị, đừng làm cho ta thất vọng, nếu không ta sẽ không ngại mà gϊếŧ ngươi.

Dư lãnh nơi đáy mắt Đế . Lạp Pháp, không có người phát hiện, ngay cả một chút khí thế nguy hiểm cũng không lộ ra, trong sự sùng kính vô hạn của Lina, đã có thể thấy được điểm đen Eden phía trước, càng tới gần, chậm rãi lớn lên.

"Đã trở về, chúng ta đã trở về." Những người hộ tống kích động lên, đây là ngôi nhà ấm áp mà bọn hắn an tâm.

Mọi người trong thùng xe rách nát cũng bởi vì tiếng hô mà kích động lên, đầu vươn khỏi thùng xe, không quan tâm làm như vậy có phải an toàn hay không, muốn nhìn đến địa phương khiến cho bọn họ chờ mong, khó trách thùng xe không chỉnh tu, những hành khách kia, động tác thô lỗ mà vạch phá, thậm chí lại chuẩn bị lớn thêm.

Khi nhìn thấy thành thị càng ngày càng lớn, trên mặt đám người là vui sướиɠ, có người còn rơi nước mắt, bọn họ rốt cục cũng tới rồi, thành thị an toàn nhất, dồi dào nhất trên đời, thành thị có người điều khiển Quang Hoàng Thần Tọa tồn tại.

Từ nay về sau, chỉ cần cố gắng, có thể sinh tồn.

Đế . Lạp Pháp nhìn tòa thành thị kia, kiến trúc lùn lùn hỗn độn, hẳn là khu an toàn, thành thị được bao phủ tại kết giới trong suốt là nội thành, tòa lầu lớn cao cao kia, tất nhiên là chủ thành.

Đội xe tiến vào khu an toàn, tốc độ của người trong đội ngũ càng chậm hơn, cùng người chung quanh bắt chuyện, sau đó đem hành khách đưa đến một khoảng sân rộng.

Đám hành khách xuống xe, kích động mà đánh giá nơi này, hỗn độn, kiến trúc tốt xấu trộn lẫn hỗn tạp, nhưng so với địa phương của bọn họ trước kia tốt hơn nhiều.

"Hoan nghênh tới khu an toàn của Eden," Jorge kiêu ngạo đối những hành khách tuyên bố, "Hiện tại nghe ta nói, chú ý nghe, bị mất mạng cũng là do tự các ngươi không nghe." Jorge hung ác cảnh cáo, làm cho hành khách an tĩnh.

"Các ngươi phải báo danh trước, là ở chỗ đó," Jorge chỉ vào một tòa kiến trúc chỉnh tề nhất nói, "Nội dung không ngoài những câu hỏi, tính danh, tuổi, sở trường đặc biệt, từ đâu đến, vì sao muốn đến Eden, những người muốn ở cùng một chỗ nói rõ trước, như vậy các ngươi chính là chuẩn dân, chờ thêm một đoạn thời gian chấm dứt thẩm tra, tầng lớp của các ngươi sẽ được phân biệt. Những chuyện khác, chỉ cần các ngươi giao chút tiền, người ở đây sẽ nói cho các ngươi." Thấy có người muốn hỏi, Jorge nói thẳng, đây là quy củ, cơ hội cấp những người khác kiếm sinh hoạt phí, nếu không sẽ khiến nhiều người tức giận.

Hành khách nhìn bốn phía một chút, liền nhìn thấy một bộ phận cư dân chung quanh hai mắt tỏa sáng nhìn bọn họ, mang theo đánh giá.

"Ta chỉ cảnh cáo các ngươi một điều, không nên tự tiện xông vào nội thành." Cảnh cáo xong, Jorge liền rời đi, mà những người hộ tống đội xe cũng rời đi, bọn họ muốn tìm một chỗ chia tiền, sau đó đi đổi những thứ cần thiết.

Hành khách nhìn nhau một chút, sau đó lập tức nhìn đến điểm báo cáo vừa nói, đám người đi qua, người dân chung quanh cũng tiến lên, kiếm sinh ý.

"Anh không đi sao?" Lina không cùng Jorge rời đi nhìn Đế . Lạp Pháp không di chuyển, nghi vấn.

"Không cần." Đế . Lạp Pháp vô tình nói, sau đó hướng một phương hướng mà đi.

"Này, không nên chạy loạn, tôi biết anh rất mạnh, chỉ cần thông qua thẩm tra, anh có thể trở thành công dân, nhưng Eden có rất nhiều người so với anh mạnh hơn." Lina vội vã đuổi theo, nhưng lại phát hiện, bất luận bản thân chạy nhanh cỡ nào, cũng không đuổi kịp cước bộ nhàn nhã thong thả phía trước, rõ ràng chỉ là khoảng cách một cánh tay, nhưng như thế nào cũng không có cách tới gần.

Lúc Đế . Lạp Pháp ngừng cước bộ, Lina rốt cục cũng có thể khom thân thở một ngụm. Chính cô cũng không biết rõ, vì sao lại quan tâm người nam nhân chỉ vừa mới gặp mặt này.

Lina dừng lại có cơ hội ngẩng đầu nhìn xem một chút hiện tại bọn họ ở nơi nào.

Lúc này bọn họ đang ở vùng ranh giới giữa khu an toàn cùng nội thành, kết giới do Quang Hoàng Thần Tọa thiết lập đứng sừng sững ở nơi đây, lực lượng ẩn ẩn lưu chuyển như sóng, làm cho người ta kính sợ.

"Này, rời đi nơi này nhanh một chút." Lina đã cảm giác được sự uy áp mơ hồ, có chút sợ hãi nói.

Đế . Lạp Pháp không để ý đến lời nói của Lina, lại tới gần hơn về phía trước, vươn tay, vành nón áo choàng rơi xuống, khuôn mặt tinh xảo hoàn mỹ làm cho người ta kinh hãi một lần nữa bại lộ, tay đặt lên kết giới.

"Anh đang làm cái gì?" Lina nhìn thấy cử động của Đế . Lạp Pháp mà kêu to, "Đó là kết giới của Quang Hoàng, sẽ bị thương." Cô đã thấy qua rất nhiều người không biết tự lượng sức mình đυ.ng đến kết giới này, nhưng là kết quả đều là. . . "Anh nhanh lên. . ." Lời nói kế tiếp bởi vì kinh ngạc mà hoàn toàn không có cách nào nói ra.

Chỉ thấy tay của Đế . Lạp Pháp không có bất cứ trở ngại gì, như thấm vào mặt nước, tạo ra một vòng rung động, tiến vào trong kết giới, khu vực đôi tay oánh nhuận thon dài kia dò xét vào kết giới là bắt mắt như vậy.

Bên trong chủ thành.

Nam tử có được mái tóc vàng rực rỡ mang theo một loại biểu tình chán đến chết ngồi ở vị trí phía trên, nghe các bộ hạ thảo luận.

"Thần Tọa," Người nói chuyện là một trong Ngũ Mang Tinh, Julian Rentsa chủ quản tất cả các chính vụ của Eden, tóc đỏ hoa hồng, mi mắt nhếch cao, khuôn mặt tuấn tú mang theo vài phần ngả ngớn, một người có thể dùng hình tượng nam tử xảo trá để hình dung. Mà quả thật hắn cũng rất phù hợp bề ngoài một nam nhân giảo hoạt, người cùng hắn quan hệ cho tới bây giờ cũng chỉ có bị thiệt.

"Đêm hôm qua sự suy sụp của điểm nhỏ kia, làm cho thành chủ các thành thị khác rất lo lắng, dù sao đó cũng là một bộ phận của thế giới này," Chuyện điểm nhỏ duy nhất trong màn đêm kia kỳ thật là một bộ phận của thế giới, chỉ có cao tầng biết được, "Bọn họ đều đang lo lắng, thế giới này có phải cũng đã nhanh chóng đến cực hạn rồi hay không?" Ngay cả hắn lúc nhìn đến điểm nhỏ kia nổ mạnh, trong tâm cũng có loại ý nghĩ này, rốt cục cũng tới kết cục cuối cùng không có cách nào thay đổi sao?

"Không có." Nam tử tóc vàng không quan tâm gì mà cấp ra đáp án làm cho người ta an tâm, một lần nữa trầm mặc. Hắn nắm giữ một bộ phận của Pháp Tắc, tất nhiên hiểu rõ thế giới này còn có thể kiên trì một đoạn thời gian, về phần là bao lâu, thế giới này bị hủy thì sao, cho dù ngay cả hắn cũng không có khả năng sinh tồn, hắn cũng không quan tâm, sao còn có thể quan tâm những người khác, thậm chí có khi hắn còn chờ mong ngày đó đến trong hôm nay.

Julian Rentsa sửng sốt một chút, sau đó minh bạch ý tứ của Thần Tọa, "Ta sẽ báo cho những thành chủ khác để bọn họ an tâm." Thần Tọa căn bản mặc kệ, việc này hắn sẽ toàn quyền xử lý, nhưng vẫn cần phải xin chỉ thị.

Nam tử tóc vàng căn bản không quan tâm.

"Bởi vì việc này, những thành chủ khác quyết định lần tụ hội này sẽ sớm hơn, không lâu sau bọn họ sẽ đến Eden phỏng vấn." Julian Rentsa báo cáo.

"Một đám người nhát gan." Phát biểu bình luận chính là một trong Ngũ Mang Tinh, phụ trách đối ngoại chiến đấu, người ái mộ Quang Hoàng Thần Tọa – Hill Faith.

Đám người kia chú ý đến cái gì, bọn họ như thế nào lại không biết, đơn giản là xem Eden như viện tị nạn, muốn được che chở dưới lực lượng của Thần Tọa.

"Hill." Là Ngũ Mang Tinh Sofia Heiwei ôn nhu mở miệng.

Hill Faith im miệng, đối nữ nhân cũng là một trong Ngũ Mang Tinh chủ quản sự vật chủ thành này, lớn mật như Hill Faith cũng cấp cho chút mặt mũi, không chỉ vì nữ nhân này không bị nhìn ra tâm tính lãnh khốc, còn vì trượng phu của nữ nhân này, là trị liệu sư Dio cao minh nhất Ngũ Mang Tinh, Eden, thậm chí có thể nói là trên đời.

Hill Faith nhìn Dio ngồi ở một bên, màu tóc xanh sẫm, trên mặt có một vết sẹo, làm cho khuôn mặt lãnh khốc kia thêm vài phần dữ tợn, mà nam tử lãnh khốc như vậy lại sủng ái thê tử, hắn cam tâm tình nguyện giúp đỡ thê tử, đối người làm cho thê tử mất hứng, lúc trị liệu sẽ dùng chút thủ đoạn nhỏ. Làm chủ soái đối ngoại tác chiến, chạy lên trước tiền tuyến, cô thường xuyên bị thương, cũng thường xuyên liên hệ cùng Dio, cô cũng không muốn bởi vì chọc tới Sofia Heiwei cái nữ nhân lòng dạ hẹp hòi này mà bị đôi phu thê này ghi nhớ, bi thảm đã từng chịu cô sẽ không quên.

Bình thường, Hill Faith cũng rất hâm mộ Sofia Heiwei, bởi vì Sofia Heiwei có được hạnh phúc hiếm có trong tận thế này, cùng yêu người lưỡng tình tương duyệt, cuộc sống hôn nhân hạnh phúc, như thế nào không khiến cho Hill Physe bi ai vì yêu hâm mộ.

"Ai nha, ai nha, lúc này lại bận rộn rồi." Thân hình mập mạp hiếm có khi tận thế mang theo thanh âm khổ não, tóc ngắn màu cà phê, gương mặt tròn núc ních, tròng mắt bị thịt chèn ép thành một đường, bộ dáng nhìn qua rất hòa ái, nhưng băng sắc ẩn ẩn, lại làm cho người ta biết sự đáng sợ của người mập mạp này. Mà đối người của Eden mà nói, người mập mạp này là đáng sợ nhất trong Ngũ Mang Tinh, Carlisle Wick, một trong Ngũ Mang Tinh của Eden, phụ trách công tác thẩm vấn, hình phạt cùng truy bắt, rơi vào trong tay hắn so với chết còn bi thảm hơn.

"Tôi cũng vậy a." Julian Rentsa cảm khái theo. Carlisle phụ trách giám sát ý đồ những người tới đây, mà hắn phải ra mặt tiếp đãi, ai kêu Quang Hoàng Thần Tọa vĩ đại mặc kệ a.

"Hừ." Hill Faith khinh thường đối hai người hừ lạnh.

Sofia Heiwei vẫn cười nhàn nhã, nhưng trong mắt cũng có chán ghét, chán ghét, chiếm dụng thời gian của cô, làm cho cô ít có thời gian bồi Dio.

Tâm linh tương thông, Dio ngồi bên cạnh Sofia Heiwei nắm tay thê tử nhu ấn, chán ghét nơi đáy mắt Sofia Heiwei biến mất, ôn nhu nắm lại tay trượng phu.

Đột nhiên, Quang Hoàng Thần Tọa đang nghe thuộc hạ thảo luận giật mình một chút, sau đó thân thể ngồi thẳng.

Ngũ Mang Tinh chú ý tới tình huống này, tất cả không kiên nhẫn biến mất, ngồi nghiêm chỉnh chờ Thần Tọa phân phó. Nhưng Quang Hoàng Thần Tọa không nói gì, Ngũ Mang Tinh chú ý tới biểu tình kinh ngạc rõ ràng toát ra trên mặt Thần Tọa.

Có người xâm nhập kết giới. Thú vị, khóe miệng nam tử tóc vàng hiện lên tươi cười thú vị.

Mặc dù nét tươi cười này chợt lóe rồi biến mất, nhưng Ngũ Mang Tinh cũng đã bắt kịp, sau đó run lên, Thần Tọa cảm giác được thú vị, chuyện này cũng rất khủng khϊếp, huống chi cái gì đó làm cho Thần Tọa cảm giác được thú vị tuyệt đối đại biểu cho phiền toái, tỷ như tiểu sủng vật nào đó của Thần Tọa, tỷ như tình trạng Thần Tọa vì tìm được thứ gì đó cảm thấy hứng thú mà tạo thành, bọn họ phải thu thập tàn cuộc, tỷ như...

Ý nghĩ của các bộ hạ, nam tử tóc vàng không có hứng thú biết, hắn đối người xâm nhập kết giới của hắn rất có hứng thú, phóng ra cảm giác, hắn muốn trông thấy người này.

Một người ở trong thành, một người ở ngoài thành, lấy kết giới làm môi giới, lấy lực lượng làm mắt, khoảng cách không liên hệ không gian, diện mạo của đối phương xuất hiện trước mặt.

Đây là lần gặp đầu tiên của quang chi hoàng cùng ám chi đế.

Hai người không biết, trong không gian bí mật không người nào cùng không vì thế tục mà bị quấy nhiễu, quang mang đại biểu cho Pháp Tắc tối cao chớp động một chút, nếu có người có thể cảm giác được, làn sóng dao động trong nháy mắt đó, là vui mừng, là chúc phúc. Chỉ trong nháy mắt, hết thảy lại khôi phục bình ổn yên tĩnh, không thấy dị thường.