Chương 14

Du Lương trêu tức nhìn hắn: ""Ta còn nghĩ rằng ngươi bị bệ hạ phạt , khẳng định sẽ ở nhà uể oải không phấn chấn đâu, Yến Huynh phong lưu năm đó vẫn chưa thay đổi nhỉ"

Yến Vân Hà đè lại xương mày đau nhức: "Ngươi nói cái gì?".

Du Lương giật giật cái mũi: " Một thân toàn mùi thơm của nữ nhân, trước khi lên triều sao không tắm rửa một phen đi"

Yến Vân Hà trở nên ngẩn người, hắn quên mất rằng Du Lương có một cái mũi chó.

Không hiểu vì sao,Yến Vân Hà vô thức ngẩng đầu nhìn Ngu Khâm đang đứng ở phía trước bên trái.

Mãng Thú trên áo bào của người đó dường như sống lại, giữ tợn nhìn Yến Vân Hà, khiến hắn ta cau mày, giọng nói cũng cao lên mấy phần: "Không phải như ngươi nghĩ đâu."

Du Lương thích sỉ nhục hắn:"Phải phải phải, Yến Đại Nhân thủ thân như ngọc là nhất, là ta lấy lòng tiểu nhân đo lòng quân tử".

Dứt lời Du Lương cũng nhìn theo ánh mắt Yến Vân Hà, liếc mắt về phía trước:"Yến đại nhân nếu có ý trung nhân rồi thì mau thú (lấy)về thôi, Đừng luôn mong đợi những người không thể thú, nhanh chóng từ bỏ càng sớm càng tốt."

Yến Vân Hà vốn dĩ đang buồn ngủ, bị Du Lương nói những lời này, ấn đường lập tức nhăn lại

Những người nào hắn không thể thú?

Hoặc là nói hắn muốn thú ai? Việc này sao hắn lại không biết?

Không để ý những lời nói của Du Lương, Yến Vân Hà chống đỡ sự mệt mỏi khi Lâm Triều,

Trên dưới triều đường, các phe phái giương thương múa kiếm, sau khi Thành Cảnh Đế mở rộng thi cử, đề bạt dân nghèo, thế cục sớm đã không còn là của Nguyên Các lão nữa rồi.

Yến Vân Hà miễn cưỡng vực dậy tinh thần nghe cuộc triều chính, trước mắt tranh luận vẫn là chuyện, cách kinh đô không xa là tỉnh Vân Châu hiện nay nạn trộm cướp đang hoành hành khắp nơi.

Theo lý thuyết, nạn trộm cướp tương đối nghiêm trọng thường xuất hiện ở những nơi xa kinh đô. Vậy mà ngay dưới chân thiên tử, lại xuất hiện bọn thổ phỉ liều lĩnh làm loạn.

Các nơi đều có Vệ Sở, cũng có binh lực đóng giữ, Nạn trộm cướp nhất định rất nghiêm trọng đến mức Lệnh Tri Huyện dâng thư cầu cứu.

Tuy không biết Thành Cảnh Đế sẽ ra lệnh võ quan nào dẫn quân đi dẹp giặc cướp, nhưng dù sao cũng là cơ hội tốt để lập công.

Trong lúc nhất thời, thế lực khắp nơi đều tranh nhau đến đầu rơi máu chảy.

Sau khi Tan triều, Yến Vân Hà cự tuyệt lời mời của Du Lương, thẳng đến phủ đệ.

Hôm nay không cần hắn phải túc trực trong cung, hoặc từ khi vụ uống rượu trong quân nổ ra, hắn tạm thời mất tư cách làm Ngự Tiền Bạn Giá.

Sau khi trở về biệt phủ ngủ say sưa, bị Tống Văn đánh thức khi trời còn chưa tối, báo người của Hoàng Thành Ty đã đến trong phủ.

Như hắn đoán trước đây, Triệu Tường đã chết, treo cổ tự vẫn trong biệt viện khác của hắn.

Hắn thân là Công Bộ Thị Lang, lấy chức kiếm lời, buôn lậu vũ khí đạn dược,

Yến Vân Hà ngón tay gõ lên đầu gối:” Khi tìm thấy Triệu Tường, còn có ai ở trong sân kia? "

“Chỉ có bốn người hầu.” Thân Sự Quản đáp.

Yến Vân Hà: "Không có nữ nhân?"

"Không tìm thấy."

Yến Vân Hà có chút đăm chiêu: "Các ngươi đến Vạn Hoa Lâu thăm dò một người tên là Lương Âm Nhi đi, nàng vào Vạn Hoa Lâu từ khi nào, và có thân phận gì trước khi vào Hoa lâu, nàng đã qua lại với ai sau khi vào đó? Điều tra rõ hết. "

Dứt lời Yến Vân Hà lại hỏi:" Các ngươi đã tìm ra manh mối gì khi điều tra bến sông chưa?"

Buôn lậu súng ống đạn được tất yếu phải dùng phương tiện chuyên chở, trước khi Triệu Tường thăng nhiệm làm Công Bộ Thị Lang, ông ta đã từng đảm nhiệm chức Thủy Thanh Sứ Ti Lang Trung, phụ trách việc trông coi tàu thuyền ra vào, nên khả năng cao ông ta sẽ dùng đường thủy để chuyên chở.

Thân Sự Quản lập tức nói:"Đại nhân đoán không sai, Triệu Tường thật sự đóng một con tàu cá nhân của hắn ở bên tàu, tàu cá nhân ra vào ghi chép không rõ ràng, mấy huynh đệ khó khăn lắm mới nghe ngóng được, lô cuối cùng vận chuyển đến Vân Châu.

Sắc mặt Yến Vân Hà trầm xuống:"Là một địa danh rất quen thuộc, buổi sáng hôm nay vừa mới nghe đến"

Nếu như hỏa súng được chuyển đến Vân Châu, lọt vào tay bọn sơn tặc, với chút binh lực như vậy của Vệ Ti làm sao mà đánh lại bọn chúng.

Ngay cả khi kinh đô cử quân đi trấn áp thổ phỉ, chống lại bọn lưu manh có trang bị hỏa súng, e rằng chúng ta cũng sẽ bị thiệt hại nặng nề

Làm sao bọn lưu manh bình thường có thể mua được quân hỏa trong tay của Công Bộ Thị Lang ở Kinh Thành được, nhất định phải có người giúp đỡ.

Chuyện này chỗ nào cũng đều có vấn đề, Vân Châu hỗn loạn, nhất định có nội tình.

" Không được, chuyện này nhất định phải báo cho bệ hạ" Yến Vân Hà nói.

Thân sự quản rời đi Sau khi nhận lệnh, Yến Vân Hà phân phó cho người hầu xong, lập tức mang áo bào quan vào cung.

Đã đến giờ dùng cơm, Tống Văn vừa dọn cơm đi vào, nhìn thấy Yến Vân Hà đã thay xong áo bào, hắn liếc nhìn sắc trời: "Đã muộn rồi, Bệ hạ hẳn là sẽ không triệu đại nhân vào cung đâu."

Vừa dứt lời, Nội Giám đi tới thông báo, Thành Cảnh Đế cho gọi hắn vào cung.

Bên Trong Ngự Thư Phòng, Thành Cảnh Đế đang chắp tay sau lưng ngắm tranh, trước khi được mài dũa trở nên sắc bén, Thành Cảnh Đế có rất nhiều sở thích, có thể nói ở kinh thành không có trò vui gì mà Thành Cảnh Đế không biết.

Cưỡi ngựa đánh bóng, chọi dế, đó cũng là một trong những nguyên nhân khiến Thành Cảnh Đế và Yến Vân Hà chơi cùng nhau rất vui vẻ.

Yến Vân Hà quỳ xuống hành lễ, Thành Cảnh Đế cũng không quay đầu lại:" Trẫm dự định phái khanh đến Vân Châu"

Chuyện này đã từng tranh cãi gay gắt lúc sáng, nay lại nhẹ nhàng rơi vào đầu hắn rồi.

Nếu ngày hôm nay, tung tích của những lô hỏa súng đó không được tìm ra, Yến Vân Hà vẫn thật sự nghĩ rằng đây là một nhiệm vụ "tốt".