Chương 29: Nỗ lực lấy lòng

Trợ lý Trần lập tức cầm lấy chiếc điện thoại ướt sũng kia, không nhanh không chậm mà tắt máy. Mà đạo diễn ở một bên thấy Hứa Khuynh không có việc gì cũng thở phào nhẹ nhõm, nói: "Kết thúc công việc đi, ngày mai lại tiếp tục. Giang Khiêm, câu trở về luyện tập cho tốt, nếu ngày mai lại quay không tốt thì không xong đâu."

Nam hai Giang Khiêm gật đầu, anh ta quả thật có chút áy náy, một màn tối nay chủ yếu là do anh ta, chưa từng trải qua tình ái nên không tìm được cảm giác khi quay chụp. Trương Thuần chí ít so với anh ta phát huy tốt hơn, là bản thân anh ta theo không kịp.

*

Người trong đoàn phim bắt đầu thu dọn đồ đạc, Tô Tuyết cũng thu dọn đồ đạc giúp Hứa Khuynh. Cố Tùy ôm Hứa Khuynh đi trước, một đường đến chỗ đậu xe, rồi đặt cô vào ghế sau.

Hứa Khuynh liếc nhìn anh, nói: "Ngoài cửa khách sạn có fan."

Cố Tùy cũng mang một thân ướt đẫm, anh cởi nút áo để lộ ra mảng lớn cơ ngực.

"Chạy xuống bãi giữ xe dưới tầng hầm."

Hứa Khuynh sửng sốt: "À, cũng đúng."

Cố Tùy đưa tay vuốt tóc cô.

Hứa Khuynh tránh né ra phía sau.

Lúc này, trợ lý Trần đưa di động tới, Cố Tùy nhận lấy di động.

Hứa Khuynh ngáp mấy cái, lại dựa người lên cửa sổ, liếc nhìn màn hình tối đen bên kia.

Ngón tay thon dài của Cố Tùy trượt mở khóa.

Hứa Khuynh thấy thế cũng lười nhìn tiếp, chuyển tầm mắt ra phía ngoài cửa sổ.

Mới vừa khởi động máy lại có điện thoại gọi đến. Cố Tùy không nghĩ ngợi lập tức ấn tắt, sau đó kéo Ngô Thiến vào danh sách đen, tiếp theo vào Wechat cũng kéo Trần Giai Dao vào danh sách đen.

Nhìn cái tên Trần Giai Dao nằm trong danh sách đen.

Cố Tùy trầm mặc vài giây.

Cũng không phải là không nỡ.

Mà là.

Anh tựa lưng vào ghế, chân dài bắt chéo, nhìn người phụ nữ ngồi bên cạnh... mà là bởi vì cô anh mới làm những việc này. Hứa Khuynh từ cửa kính nhìn thấy cặp mắt sâu không thấy đáy kia đang nhìn mình, cô đối diện với anh mấy giây, đột nhiên, người đàn ông sau lưng động đậy.

Bàn tay to lớn chống trên ghế dựa, anh cúi người, từ phía sau hôn lên lưng cô.

Môi mỏng dán lên từng tấc da thịt.

Da thịt lạnh lẽo của Hứa Khuynh cảm nhận được nhiệt độ trên môi mỏng của anh.Hứa Khuynh hít thở một hơi, hơi giãy giụa nhưng cũng không phản kháng mạnh mẽ, người kia thuận thế liền kề sát lại đây.

Ôm cô vào trong ngực.

Từng cái hôn chi chít rơi xuống.

Lại ngậm lấy vành tai cô, nói: "Trở về nhớ uống chút canh gừng."

Hứa Khuynh không trả lời.

Xe rất nhanh dừng ở cửa sau khách sạn. Trợ lý không dám quấy rầy đến hai người ở ghế sau, cậu ta xuống xe tìm mấy vệ sĩ, xác nhận một chút bên này có phóng viên hay fan hâm mộ không.

Xác nhận không có xong.

Trợ lý chạy xe xuống tầng hầm, dừng ở lối vào thang máy. Hai người ở ghế sau đều rất an tĩnh, Cố Tùy chống tay trên cửa sổ, cắn môi cô, hôn lấy hôn để. Nơi này đơn sơ, hơn nữa còn có người ngoài, tuy là Cố Tùy không có làm bậy nhưng mà quang minh chính đại hôn môi như vậy cũng làm người ta cầm lòng không được.

Hứa Khuynh cảm thấy hôn một chút cũng không tồi, cả người cô cũng bắt đầu nóng lên.

Môi mỏng của Cố Tùy rời đi, anh rũ mắt nhìn cô.

Mấy nút áo sơ mi mở toang.

Hứa Khuynh đưa mắt nhìn xuống, dáng dấp người này xác thực rất tốt, tốt đến mức khiến người ta ghen tị.

"Anh trở về trước đi, tôi cũng phải lên rồi."

Cố Tùy kéo cánh tay cô: "Tối mai tổng đạo diễn của 《 Long sơn 》 có buổi tụ họp bên này, em có hứng thú đến không?"

Hứa Khuynh sửng sốt.

"Long sơn?"

"Đạo diễn là Tiêu Chính Minh."

Hứa Khuynh biết người này là một đạo diễn tương đối lợi hại, chuyên môn quay điện ảnh đỏ, tuy cô không biết đề tài của bộ 《 Long sơn 》 này nhưng chắc chắn cũng không hề kém.

Hợp tác với vị đạo diễn này, trên cơ bản chỉ bước nửa bước đã chạm đến ngưỡng cửa giải thưởng.

Hứa Khuynh híp mắt: "Anh muốn cho tôi tài nguyên sao?"

Cố Tùy cong khóe môi: "Em vẫn là tự mình đến bắt cơ hội."

Hứa Khuynh: "Được, tối mai tôi sẽ đến."

Tụ họp mà thôi, cũng không phải thử vai, cũng không nhất định có thể để đạo diễn chú ý đến cô. Nhưng mà đây đúng là cơ hội tốt, Hứa Khuynh nói xong, hôn lên khóe môi người kia một cái. Cố Tùy bất ngờ giữ chặt cánh tay cô, lần nữa lấp kín môi cô, triền miên đến cực hạn.

Trong đầu tất cả đều là cảnh tượng Hứa Khuynh đóng phim đêm nay.

Cô rất xinh đẹp, cũng rất kiên cường.

Anh nhìn đến nỗi cảm thấy không có gì so sánh được.

Hứa Khuynh phát hiện lần hôn này không phải là loại bá đạo xâm chiếm mà là có cảm giác triền miên, loại triền miên rất dễ làm người ta động tình.

Cô nghĩ đến chuyện làʍ t̠ìиɦ cùng anh.

Ở ghế sau cũng được.

Đáng tiếc.

Cô vẫn nhớ đến sự tồn tại của trợ lý Trần.

Cuối cùng, Hứa Khuynh thở hồng hộc mà dựa vào l*иg ngực anh, môi kề bên cổ anh.

Cố Tùy rũ mắt nhìn, làm ra vẻ như vừa bị cô lấy lòng.

"Muốn làm hửm?"

Hứa Khuynh dừng động tác lại, nói: "Thôi đi, tôi phải đi lên."

Nói xong.

Cô đẩy anh ra.

Mở cửa xe.

Cố Tùy cũng xuống xe, cầm lấy áo khoác lông dài phủ trên vai cô, gắt gao mà bao lấy, trực tiếp ôm người lên lầu.

Nhìn cô vào phòng xong.

Chỉ chốc lát sau, anh trở lại trong xe. Trợ lý Trần nhanh chóng chạy tới, ngồi vào ghế lái. Cố Tùy tựa lưng vào ghế ngồi, bảo trợ lý nhanh chóng lái xe.

Trợ lý khởi động xe.

Cố Tùy nghĩ đến bộ dạng động tình ban nãy của Hứa Khuynh.

Đuôi lông mày ẩn ẩn mang theo một tia ý cười.

Đến Kỳ Lân Sơn Trang, trợ lý Trần thông qua kính chiếu hậu nhìn ông chủ nhà mình, rõ ràng cảm giác được tâm tình vui sướиɠ của ông chủ.

Cũng không biết vừa mới ở trong xe đã nói gì cùng Hứa Khuynh.

Có lẽ thái độ đêm nay của ông chủ với Ngô Thiến và Trần Giai Dao đã lấy lòng Hứa Khuynh.

Như thế này mới đúng chứ.

*

Hứa Khuynh vào phòng, Tô Tuyết đã chờ sẵn bên trong. Thấy cô về, Tô Tuyết nhanh chóng đứng dậy, lôi kéo tay cô, nói: "Đi tắm rửa đi, chị đã chuẩn bị sẵn bồn tắm nước nóng, tha hồ ngâm mình."

"Được." Hứa Khuynh gật đầu, kéo khăn lông xuống, đi vào phòng tắm.

Tô Tuyết vừa nhìn thấy dấu vết cắи ʍút̼ sau lưng Hứa Khuynh thì kinh ngạc: "Hai người..."

Hứa Khuynh nhìn chính mình trong gương, nói: "Không có làm."

Tô Tuyết: "À à à."

Cũng thật lợi hại, chỉ có mỗi hôn thôi cũng thành ra dấu vết như vậy.

Hứa Khuynh nói xong thì trực tiếp đi vào phòng tắm, cô bước chân trần dẫm vào bồn tắm, luồng nhiệt nóng ẩm bốc lên làm người ta thấy thoải mái.

Cô nằm xuống.

Ngót nghét mười phút, Hứa Khuynh đứng lên, mặc áo tắm đi ra ngoài. Vừa vặn lúc này chuông cửa kêu lên, Tô Tuyết buông điện thoại trong tay, đứng dậy đi mở cửa.

Lát sau, Tô Tuyết bưng một chén canh gừng lớn, thêm một phần ăn khuya đi vào, cô nhìn Hứa Khuynh, nói: "Cố Tùy bảo vệ sĩ đưa tới."

Hứa Khuynh ngồi trên sô pha lau tóc, nói: "Ừ."

Tô Tuyết đặt canh gừng ở trên bàn trà, nói: "Chị đang định nhờ người trong khách sạn đem lên một phần, không nghĩ đến Cố Tùy lại đi trước một bước."

Hứa Khuynh bưng canh gừng lên.

Bóp mũi cố gắng uống hết, không thể để thân thể có vấn đề được, ngày mai mà bị cảm thì thật phiền phức.

Tô Tuyết mở phần ăn khuya ra cho Hứa Khuynh, là món cháo bào ngư.

"Chậc chậc, anh ta đối với em thật tốt."

Hứa Khuynh buông chén, nói với Tô Tuyết: "Chị đi lấy thêm chén, cùng nhau ăn đi, em ăn một mình không hết."

Tô Tuyết cũng không khách sáo: "Được đó."

Cô đứng dậy, đến phòng bếp lấy thêm chén và muỗng. Cháo được chia thành hai phần, Hứa Khuynh nói: "Chúng ta đặt phần cơm hộp cho mấy người Tiểu Lan ăn."

Tô Tuyết mỉm cười, nhìn Hứa Khuynh: "Chị đã đặt rồi, chị vốn nghĩ phải xuống dưới lầu cho em hành sự cơ đấy."

Hứa Khuynh cười nói: "Cảm ơn."

Vì thế, hai người tiếp tục ăn cháo bào ngư. Tô Tuyết mở máy tính bảng, nói: "Đạo diễn Lâm ở trong nhóm nói, nếu Giang Khiêm diễn ra khí thế giống như Cố Tùy hôm qua thì tốt rồi."

Hứa Khuynh cầm khăn giấy lau khóe môi, nghe vậy thì dừng lại.

Cái khí thế tối hôm qua.

Chính là khi Cố Tùy nhìn thấu tâm tư của Trương Thuần. Tô Tuyết tấm tắc hai tiếng, nói: "Cố Tùy đó là ghen, Giang Khiêm lại không thích em, anh ta làm sao mà ghen?"

Hứa Khuynh chỉ nhẹ nhàng cười, không có trả lời.

Ghen?

Sau đó thì sao?

Bất quá chỉ là du͙© vọиɠ chiếm hữu mà thôi.

Ngủ qua thì là người của mình.

Tô Tuyết lại đột nhiên nói tiếp: "Lâm Mạn đang muốn bắt lấy nhân vật trong 《 Long sơn 》 nên chiều nay đã bay đến Hải Thành, 《 Long sơn 》 không phải là cái tài nguyên hôm trước Cố Tùy nói muốn cho em sao?"

Hứa Khuynh sửng sốt.

《 Long sơn 》 sao?

Cô im lặng không nói.

Tô Tuyết: "Cho nên bởi vì em không cần, Cố Tùy mới cho Lâm Mạn?"

Hứa Khuynh nhớ tới ngữ khí và thái độ đêm nay của Cố Tùy, đều vô cùng nghiêm túc. Anh ta có lẽ là không đi, nhưng cũng không nhất định, không chừng Lâm Mạn cũng có một chân với anh ta.

Hứa Khuynh cười nói: "Không biết nữa, em đang muốn nói chuyện này với chị. Cố Tùy bảo em ngày mai đến tham gia buổi tụ họp của tổng đạo diễn Tiêu Chính Minh bộ《 Long sơn 》đây."

"Sao chứ?!" Tô Tuyết kinh ngạc.

"《 Long sơn 》." Hứa Khuynh nhắc nhở.

Tô Tuyết phản ứng lại: "Mẹ nó, cơ hội tốt nha, là tối mai sao?"

"Phải."

"Mau lên, em nhìn xem tư liệu bộ 《 Long sơn 》 này đi, đúng thật là điện ảnh đỏ đó nha ~ " Tô Tuyết vừa nói vừa đưa máy tính bảng cho Hứa Khuynh.

Hứa Khuynh nhận lấy, chuyên chú nhìn xem.

*

Ngày tiếp theo, Hứa Khuynh chỉ quay suất diễn ban ngày, đến 5 giờ chiều thì xin nghỉ với đạo diễn Lâm.

Đạo diễn Lâm biết Hứa Khuynh muốn đi tranh thủ suất diễn trong 《 Long sơn 》nên vô cùng ủng hộ, liền gật đầu đồng ý.

Hứa Khuynh quay về khách sạn thay một bộ váy đen ôm sát người, phóng khoáng nhưng khéo léo. Lên xe bảo mẫu, trợ lý Trần gửi địa chỉ phòng bao tụ họp đến cho Hứa Khuynh.

Hứa Khuynh: Được, cảm ơn.

Trợ lý Trần: Không cần khách sáo. Ông chủ chúng tôi còn đang họp, đêm nay không nhất định sẽ tới. Hứa Khuynh, cố lên!!

Q

Hứa Khuynh: Được.

Cô đưa địa chỉ cho tài xế, Tô Tuyết đi cùng nhưng không có vào trong, dù sao cũng không được mời. Xe chạy một đường đến khách sạn Houston Hải Thành.

Xe dừng lại, Hứa Khuynh xuống xe.

Tô Tuyết: "Tụi chị ở đây chờ em."

Hứa Khuynh: "Được."

Cô đi vào sảnh chính, lúc này, một chiếc xe bảo mẫu khác chạy tới. Ngay sau đó, xe dừng lại, cửa xe mở ra, Tiêu Trọng bước xuống trước, Lâm Mạn mặc một bộ váy dài cũng xuống theo.

Ba người đối mặt.

Tiêu Trọng cùng Lâm Mạn sửng sốt, đặc biệt là Lâm Mạn, cô ta hỏi lại: "Sao cô lại ở chỗ này?"

Hứa Khuynh cười cười: "Chào buổi tối, Tiêu tổng."

Tiêu Trọng nhìn Hứa Khuynh, gật đầu: "Chào buổi tối."

Hứa Khuynh chào hỏi xong, cũng không tiếp tục cùng bọn họ nói nhiều, đi thẳng vào trong. Sắc mặt Lâm Mạn có chút không tốt, cô ta kéo tay Tiêu Trọng hỏi: "Sao cô ta lại tới đây?! Cô ta cũng muốn tranh thủ nhân vật này sao?"

Tiêu Trọng nhiều lúc cũng cảm thấy rất phiền với hành vi nhỏ nhen này của cô ta.

Anh rũ mắt, đẩy tay Lâm Mạn ra, nói: "Cô tự mình cố gắng cho tốt đi." Nói xong thì đi tới chỗ thang máy.

Mà ở phía trước, bóng dáng cao gầy của Hứa Khuynh ở ngay phía trước, Tiêu Trọng đưa mắt nhìn theo cô. Lâm Mạn đứng tại chỗ, thu hồi hết biểu tình mới nhanh chóng đuổi kịp bước chân của Tiêu Trọng. Đúng như Lâm Mạn dự đoán, Hứa Khuynh quả thật là tới gặp đạo diễn Tiêu Chính Minh.

Khi cô ta cùng Tiêu Trọng bước vào, Hứa Khuynh đã ngồi ở bàn ăn, bên cạnh là nữ chế tác của 《 Long sơn 》, còn một bên khác là phó đạo diễn của bộ này.

Lâm Mạn nỗ lực điều chỉnh sắc mặt của mình.

Đi theo Tiêu Trọng ngồi xuống.

Lâm Mạn quét mắt một vòng quanh phòng, nhận được lời mời, chỉ có cô ta và Hứa Khuynh, như vậy, đối thủ cạnh tranh lớn nhất của cô ta chỉ có Hứa Khuynh.

Hứa Khuynh và nữ chế tác của 《 Long sơn 》từng gặp qua một lần nên hai người mới ngồi bên cạnh. So sánh với biểu tình khó coi của Lâm Mạn, Hứa Khuynh bộc lộ thần sắc nhàn nhạt, lại xinh đẹp phóng khoáng.

Cô cùng nữ chế tác đang thấp giọng nói chuyện.

Đạo diễn Tiêu Chính Minh nhìn đồng hồ, cười nói: "Cố Tùy thật sự không tới sao?"

Nhà sản xuất lập tức nói: "Không biết nữa, có cần gọi điện thoại hỏi trợ lý của anh ta không?"

"Thôi đi, người ta sự vụ bộn bề, không có rảnh rỗi đâu."

Lâm Mạn sau khi nghe xong, lập tức cười nói: "Tôi nghe nói anh ấy đến đây là để xử lý sự việc của Đồng Dịch, đúng thật là rất bận rộn."

Đạo diễn Tiêu Chính Minh vừa nghe, liền nhìn về phía Lâm Mạn: "Cô và cậu ta rất thân thiết sao?"

Lâm Mạn vừa nghe liền dừng động tác lại một chút, ra vẻ mỉm cười: "Cũng tạm được."

Đạo diễn Tiêu Chính Minh cười một tiếng.

Lại nhìn sang Hứa Khuynh: "Còn cô thì sao, cô và Cố Tùy có quen biết phải không?"

Hứa Khuynh uống một ngụm rượu vang đỏ, vừa nghe câu hỏi, cô nâng mắt, cười nhẹ, lắc đầu: "Cũng không thân lắm."

Đạo diễn Tiêu Chính Minh đang muốn hỏi tiếp vậy cô là do ai tiến cử, lúc này, cửa bị đẩy ra, mọi người trong phòng lập tức nhìn về phía cửa. Cố Tùy mang vẻ phong trần mệt mỏi, kéo cổ áo đi vào, có người kéo ghế dựa ra cho anh, hôm nay đuôi lông mày người nọ thoạt nhìn mang theo ý cười, có vài phần tản mạn, đầu ngón tay gõ mấy cái liền ngồi xuống.

Anh nâng mắt đảo qua khuôn mặt của Hứa Khuynh.

Tiêu Chính Ninh cười nói: "Mới vừa rồi còn đang nhắc đến cậu."

"Hửm? Liên quan đến tôi sao?" Cố Tùy mở nút cổ áo, ngẩng đầu lên hỏi.

Tiêu Chính Minh: "Tôi hỏi Hứa Khuynh có quen biết với cậu phải không."

Cố Tùy nhìn qua Hứa Khuynh, lại nhìn sang đạo diễn: "Cô ấy trả lời như thế nào?"

Tiêu Chính Minh xua tay: "Không thân lắm."

Đuôi lông mày Cố Tùy dãn ra, ý cười trên mặt cũng nhạt dần: "Hửm? Vậy sao?"