Chương 14

Năm hai đại học, Hạ Hân đánh bại tôi trong cuộc bầu cử hội trưởng, trở thành hội trưởng Hội sinh viên mới. đảm nhận chưa được mấy ngày, đã có người tiết lộ cô ta mua phiếu bầu, Đây không chỉ là vết nhơ của Hạ Hận mà còn là vết nhơ của Thanh Đằng. Cuối cùng, Thanh Đằng quyết định đuổi học cô ta. Tôi còn nghe nói, cô ta khóc lóc đòi gặp Hạ Thầm, nhưng Hạ Thầm không đến.

Tôi rất hài lòng với kết quả này, quyết định thưởng cho hắn một nụ hôn. Khuôn mặt điển trai của hắn đỏ lên.

Trong tiệc sinh nhật của tôi, Hạ Thầm đã bí mật chuẩn bị một màn cầu hôn.

Hắn quỳ một chân trước mặt tôi, tay trái cầm hoa hồng, tay phải cầm nhẫn kim cương, giọng run run "Cận Cận, em đồng ý gả cho anh chứ?"

Tôi cảm động rơi nước mắt, vui mừng nhận chiếc nhẫn kim cương. Chúng tôi ôm nhau, trân trọng những khoảnh khắc đẹp đẽ. Cha mẹ Hạ Thầm và mẹ nuôi của tôi nhẹ nhõm nhìn chúng tôi, rơm rớm nước mắt.

Duy chỉ có cha nuôi, trăn trở không yên.

Về nhà, ông tiễn mẹ nuôi đi, một mình đi đến chỗ tôi, vừa nghiêm túc, vừa đau lòng, nói “Cận Cận, dừng lại ở đây thôi, con có thể có được hạnh phúc.”

Tôi khẽ nhếch khóe miệng cười nhưng nước mắt lại không ngừng chảy xuống "Chú, cháu không có lối thoát."

Ngay từ lần đầu tiên gặp người nhà họ Hạ, tôi đã không có lối thoát.

Nếu hạnh phúc của tôi được xây dựng trên phần mộ của cha mẹ tôi, cả đời này, tôi sống không yên ổn.

Bởi thế, tôi phải tiễn bọn họ xuống dưới cùng cha mẹ tôi.

Tốt nghiệp đại học xong, hôn lễ của tôi và Hạ Thầm được tổ chức.

Sự hào nhoáng của hôn lễ này, sợ là hai mươi năm sau cũng khó mà địch nổi.

Ngày hôm đó, cha nuôi đã nắm tay tôi trao cho Hạ Thầm.

Giọng trầm trầm của vị linh mục chậm rãi vang lên——

“Cậu Hạ, cô Mạnh, hai người có đồng ý giao phó quãng đời còn lại của mình cho đối phương, bất luận sinh lão bệnh tử cũng không rời xa đối phương không?"

Tôi và Hạ Thầm nhìn nhau và mỉm cười.

"Tôi đồng ý."

Sau khi gả vào nhà họ Hạ, cha mẹ chồng nhận thấy Hạ Thầm thực sự không có hứng thú với kinh doanh mà trái lại bị ám ảnh bởi cờ vây. Hơn nữa, danh hiệu thiên tài cờ vây đã thực sự làm tăng danh tiếng của Hạ thị trên toàn quốc.

Với tư cách là vợ của Hạ Thầm, cùng tài kinh doanh của mình, tôi được cha Hạ đề bạt làm tổng giám đốc tài chính. Ông ta thường đưa tôi đến các bữa tiệc khác nhau để học cách kinh doanh.

Và sự nỗ lực của tôi đã đáp ứng được kỳ vọng của ông, chinh phục được những nhân viên dưới quyền và trở thành lãnh đạo cao nhất của bộ phận tài chính.

Cha Hạ thả lỏng cảnh giác đối với tôi, chủ động giao một số tài liệu quan trọng của tập đoàn Hạ thị cho tôi xử lý. Cùng lúc, tôi âm thầm thu thập chứng cứ phạm pháp.

Năm thứ năm kết hôn với Hạ Thầm, tôi ẩn danh giao toàn bộ chứng cứ cho cơ quan nhà nước.

Ngày hôm sau, bên trên cử người đi điều tra, đánh cho ông Hạ trở tay không kịp. Không lâu sau, chứng cứ rõ ràng, ông ta bị tù giam.

Quả nhiên, tốc độ làm việc của quốc gia chưa bao giờ khiến người ta thất vọng.