Chương 21: Ngày không biết là ngày gì

⁃ Mày sao rồi ?

Minh thấy Lạc ểu oải bước vào thì hỏi thăm,mấy ngày gần đây khó mà hẹn Lạc đi chơi.Nó cứ đi làm suốt.

⁃ Sắp chết rồi mày ạ !

Lạc nằm dài ra bàn,có mỗi thời gian lên lớp là được nghĩ ngơi một chút.Xong là lại chạy tất bật cả ngày.

⁃ Lạc đóng tiền học chưa ? Qua ngày rồi đó.

Khả vừa từ phòng cô tổng phụ trách về,trường tư học phí khá cao,Lạc bị Khả dụ vào học vì trường đảm bảo cho học sinh tốt nghiệp.Nên Lạc cũng cố cày để đóng tiền theo.

⁃ Tiền đâu mà đóng,mẹ dưới quê bắt gửi tiền về,gửi hết rồi.

Lạc ôm đầu,cô tổng phụ trách cũng không ưa nó sẵn,phải làm sao đây.

⁃ Gửi tiền gì nữa ? Bã bào mày chưa đủ hay sao?

Minh khá tức giận,phải nói Minh ghét gia đình của Lạc vô cùng.

⁃ Thằng anh kinh doanh lỗ vốn gì đó người ta đòi tiền,đòi tao gửi tiền sớm,xin thêm cho con em đi học đủ thứ. Tao ứng lương hết cả rồi,chả còn tiền nữa

Lạc làm hẳn 3 chỗ một ngày cũng không dư tiền được một đồng nào.

⁃ Rồi giờ Lạc tính sao ? Hay Khả mượn tiền ba Khả đỡ cho nha.

Khả cũng không có dư giả nhiều vì Khả còn phải đóng tiền học thêm,Khả rất siêng học,học rất giỏi nha.

⁃ Tao cũng còn để dành chút chút,cũng chưa cần mua gì.Hay mày lấy đỡ đi

Minh gợi ý,cậu bé thì được gia đình rất cưng chiều,nhưng rất thích mua đồ chơi linh tinh ,như bộ lắp ráp siêu nhân chẳng hạn.

⁃ Khỏi,cám ơn nhiều.Tao không có tiền trả đâu.

Mỗi lần thiếu tiền đều nghe 2 đứa này nói câu này,Lạc quen tai rồiii.

⁃ Rồi mày khỏi đi học ha !

Minh gắt gỏng,Lạc luôn từ chối.Khi nào kẹt lắm thì chỉ kêu Khả Minh dắt đi ăn thôi.

⁃ Chứ giờ đóng tiền học thì không có tiền đóng tiền phòng trọ,ra đường ở ha.

Lạc đang điên đầu vì vụ đó,bà chủ nhà lại lên giá phòng,bà chủ thì siêu dữ,lỡ đóng tiền trễ 1 ngày thôi là bà ấy la làng lên rồi.Lạc biết tính bà chủ nên luôn tranh thủ đóng tiền sớm để không nghe chửi.

⁃ Bảo lưu học bạ được mà đúng không anh?

Minh quay sang hỏi Khả.

⁃ Ừ được,mà thiệt thòi lắm.Nghĩ học ít thì được.

Khả gật đầu,hình như chỉ còn cách đó.

⁃ Nghĩ nửa tháng đi làm bù với xin ứng lương tiếp chắc đủ đóng học.

Lạc tính nhẩm,nhưng nghĩ như vậy có yên ổn với chủ nhiệm đại nhân không...

⁃ Vậy mất bài nhiều lắm đó.

Khả không đồng tình lắm.

⁃ Ui nó đi học có học đâu mà mất với không mất.

Minh bĩu môi

⁃ Mày hoy đi nha

Lạc quơ tay,thằng nhóc cứ thích ghẹo mình.

⁃ Rồi vở anh chép đủ chưa đó ?

Khả không còn cách nào khác đành đồng ý với quyết định của Lạc.

⁃ Chưa, có thời gian đâu viết. Thời gian ngủ còn không có.

Lạc nghe nhắc tới người đó lại tê da đầu,mấy ngày đi làm còn hơn bị tra tấn,tay đến giờ vẫn còn dấu tích khá nhiều. Tay không cần thoa thuốc,đi làm lỡ làm tràn rượu hay lau dọn trúng tay là coi như khử trùng luôn vậy đó.

⁃ Rồi sao bã cho vô lớp ?

Khả hỏi lại.

⁃ Ra ngoài ngồi kiếm góc nào ngủ chứ sao.

Lạc thấy có dư được 45 phút để ngủ thì cũng mừng.

⁃ Mày ngon !

Minh giơ ngón tay cái.

Lạc thấy sắp đến giờ học thì ôm cặp chạy xuống căn tin vào phòng riêng cho mấy đứa cúp tiết bán thuốc lá rồi ngủ.Kiếm thêm được vài đồng mua bánh mỳ hay mỳ gói.Tiết kiệm phải tiết kiệm.

Hôm nay trời khá mát mẻ,chủ nhiệm đại nhân bước vào lớp tia mắt liền để ý đến vị trí cuối lớp. Trống !

Bạn nhỏ này vẫn chưa viết xong vở nộp cho mình à,to gan đấy.

Ánh mắt của chủ nhiệm đại nhân bị lớp trưởng thấy được,trong lòng liền cảm thấy khó chịu.Tại sao chị họ lại chú ý đến nó? Một lát phải đi hỏi cho ra lẽ.

An không hỏi đến Lạc mà bắt đầu dạy,để xem em trốn đến bao giờ.

Ra chơi Lạc đang đi bị bị đám lớp trưởng chặn lại.

⁃ Gì thế ?

Trong lòng Lạc thầm than,lần này tiêu chắc rồi.

⁃ Mày lập tức xin cô bỏ cái chức trợ lý cho tao.

Lớp trưởng không tỏ vẻ lịch sự như trước nữa.

⁃ Cô chửi đó,cô không cho đâu.

An đang bực mình vụ tập vở của mình,thêm cái này nữa chắc mình chết mất.

⁃ Không cần biết mày làm cách nào,mày bỏ cái chức đó cho tao.

Lớp trưởng nổi cáu

⁃ Sao mày không nói với cô đi ?

Lạc bực dọc

⁃ Bây giờ mày có đi nói hay không ?

Lớp trưởng bắt đầu lớn tiếng,mấy đứa đi theo nó cũng đứng gần Lạc hơn..

⁃ Đi,giờ đi nói nè,né đường cho tao đi .

Lạc thấy nguy hiểm liền đầu hàng,trước sau gì mình cũng sắp nghĩ học rồi,cũng tự ý từ chức rồi.Giờ đứng đôi co với tụi này chỉ có mình mình thiệt.

⁃ Biết điều đấy .

Nói rồi lớp trưởng lấy một cái điện thoại bỏ vào túi Lạc. Hoá ra nó sợ Lạc nói cho An biết nên giám sát như thế này,chuyện gì Lạc nói với An nó đều nghe được hết.

Lạc liền đi nhanh đến phòng của An,dù rất sợ An nhưng bọn quỹ đằng sau còn đáng sợ hơn nữa.

Cốc..cốc

Lạc gõ cửa rồi đứng đợi mãi vẫn không thấy An mở cửa,chắc không có trong phòng rồi. Lạc nhìn xuống sân trường,bọn nó vẫn đang nhìn lên đây.

⁃ Cô ơi..

Rõ ràng là có đèn trong phòng mà,nếu không có thì phải tắt đèn chứ nhỉ,chắc không muốn gặp rồi.

Gõ cái nữa vậy !

Cốc..Cốc

Lạc thấy vẫn không có tiến triển gì thì quay đầu bỏ đi,thì tình cờ cửa lại mở ra

⁃ Hi em !

Là chị Victoria mở cửa,may quá,có chị ấy ở đây chắc cũng không bị An giận đến nỗi đánh đâu.

⁃ Em chào chị . Cô có trong phòng không chị ?

Lạc hớn hở,chị gái xinh đẹp này là cứu tinh của mình.

⁃ Có đó em .

Victoria nói rồi bước về ghế ngồi,người ngồi đằng kia sắc mặt không vui cho lắm.

⁃ Em chào cô

Lạc rụt rè nhìn An,An đang ngồi đọc cái gì đó,chị Vicky cũng đang đọc cùng.

⁃ Viết xong vở rồi à ?

An không nhìn đến Lạc,vừa nãy chả muốn mở cửa đâu,vì không thấy Lạc cầm theo cuốn tập hay gì cả,nên không muốn cho vào. Do Vicky thấy đứa nhỏ đứng đợi ngoài lâu mới mở cho thôi.

⁃ Dạ em chưa viết xong.

Lạc ú ớ,hỏi vở liền cơ á,mới 2 ngày làm sao viết xong cho kịp. Mà thật ra nó mới viết có một hai trang,không có thời gian để viết mà.

⁃ Vậy tới đây làm gì ? Tôi nói bao giờ viết đủ vở mới cho vô lớp.

An gằn giọng,An nghĩ đứa trẻ này đến để năn nỉ.

⁃ Em biết mà,em đến nói với cô..có thể cho em thôi làm trợ lý được không? Tại vì..vì em cứ làm sai mãi...

Lạc khó kiếm ra được một cái lý do,thật ra cái gì An giao nó cũng cố gắng hoàn thành mà.Đang làm rất tốt chả có lý do gì để từ chức cả.

⁃ Thích học đòi người lớn quyết định này nọ phải không?

Vicky tò mò thì nhìn qua bạn nhỏ rồi nhìn qua xem thái độ của An,í a , người bạn của mình đang không được vui lại gặp bạn nhỏ chọc giận rồi.

⁃ Không có, em chỉ hỏi ý của cô thôi mà.

Lạc đâu có ý đó, nó vẫn còn là một đứa trẻ chứ có đã trưởng thành đâu.

⁃ Tôi lại thấy em bây giờ chính là một đứa trẻ không được ăn bánh thì bắt đầu dở trò ăn vạ.

An nghĩ Lạc cố ý làm vậy để mình cho vào lớp,vừa đuổi một tiết thì liền giở trò ăn vạ doạ nghĩ việc.

⁃ Không có , là em thấy em làm không tốt nên em mới nói vậy thôi.

Lạc oan ức nói,là bị ép nói như vậy mà,sao cô nghĩ em là một đứa như vậy chứ. Rõ ràng từ đầu đã không có thiện cảm với mình.

⁃ Em ấy có tinh thần tự giác sao An căng thế. Mình lớn rồi mình nghĩ khác,em nó còn là một đứa trẻ mà.

Vicky ngồi xem kịch cũng thấy căng thẳng lây,bạn nhỏ hiền như vậy bị An nói gì cũng không thể nói lại,cứ ấp úng thấy mà tội.Xui cho bạn ấy là đến đúng lúc An đang bực bội thôi..

⁃ Người lớn chính là một mình cũng có thể làm được hết việc, em tưởng không có em thì tôi sẽ vất vả chăng? Tôi vốn dĩ cũng chẳng cần em!

An lớn tiếng bực dọc thấy rõ,dù Vicky nói đúng chứ đâu hề sai.Có lẽ vì nhiều lần mình du di cho bạn đó vì bản là trợ lý của mình,mà bây giờ bản lên giọng doạ như vậy thì liền cảm thấy không được tôn trọng.

⁃ Vậy thì thôi,em đâu phải có ý đó đâu.

Lạc muốn nói mà chả nói được,lại bị An nói như thế thì tổn thương quá. Cô chẳng cần thì thôi,em cũng không cần phải ở lại nữa làm gì.

⁃ Xong rồi đó,đi về lớp đi.Bao giờ có đủ tập mới được bước vào lớp tôi.

An cũng vừa đọc xong cái gì đó rồi quăng mạnh xuống bàn.

Lạc thấy An như vậy cũng không nói thêm gì nữa,cũng không chào mà nhìn sang Vicky một cái rồi bỏ đi ra.

Phù ! Nhẹ nhõm quá. Như mới xong một kiếp nạn vậy,mà sao trong lòng trống rỗng quá.

Chuông reo đúng lúc thật,tới giờ thể dục rồi.Mau xuống sân nói với tụi lớp trưởng.

⁃ Này, làm sao mà nóng tính thế ? Nó dễ thương mà.

Lạc đi rồi Vicky mới quay sang hỏi An.

⁃ Ỷ lại nhà giàu rồi cái kiểu bất cần như thế mà dễ thương gì. Tôi bỏ qua cho nó bao nhiêu lần rồi,lần này thì chả chịu được

An lại nhầm rồi,Lạc nhà giàu bao giờ chứ.

⁃ Thấy hiền mà có bất cần gì đâu..Nãy mắng nặng quá đấy nhé

Vicky lắc đầu,chuyện của người ta không xen vào nữa.An cũng không thèm trả lời,mình mắng đúng chứ không có gì sai cả.

⁃ Em nào là Lạc cô tổng phụ trách kêu kìa.

Lạc vừa đi lại góc xếp hàng thì thầy thể dục kêu,đành phải đi lại lớp ác ma đó tiếp.

⁃ Em biết quy định của trường mà đúng không?

Vừa tới cửa lớp Lạc đã bị doạ,sao phải lớn tiếng như vậy chứ.

⁃ Em biết , nhưng vì nhà có việc nên...

⁃ Không có việc gì cả,nếu nhà ai cũng có việc như em thì cái trường này ra làm sao.

Không đợi Lạc nói hết liền chặn lại rồi,vốn dĩ cô ta không ưa gì Lạc sẵn rồi.

⁃ Cô cho em xin vài ngày rồi em...

Lạc vẫn chưa được nói hết câu

⁃ Xin cái gì mà xin,em đi xin cô chủ nhiệm của em đó,cô ấy ký tên thì tôi cho còn không mai không có học phí thì khỏi vào trường.

Cô tổng phụ trách thừa biết An là người như thế nào,kêu xin cô ấy khác nào bắt thang lên trời

⁃ Khỏi vào thì khỏi vào.

Lạc bị chèn ép bực quá liền lớn tiếng lại rồi bỏ ra ngoài . Nghỉ thì nghỉ , quá đáng vừa thôi.

⁃ Bà ấy nói gì vậy mày ?

Khả thấy Lạc mặt tức tối thì hỏi.

⁃ Kêu xin được bà An thì cho học còn mai không đóng thì ở nhà.

Lạc ngó xung quanh xem lúc thầy cho nghĩ bọn yêu quái kia đi đâu mất rồi,điện thoại của tụi nó còn trong túi.

⁃ Vậy mày lên xin đi,bã cho mày mà.

Khả vẫn chưa biết chuyện gì.

⁃ Không,không đi đâu,mới cãi với bã xong.

Lạc lắc đầu liên tục,thà nghĩ chứ không lên đó xin đâu. Vừa nãy mắng mình như vậy có xin cũng vô ích.

⁃ Cãi cái gì chứ ? Mặc kệ đi,dày mặt lên,còn hơn nghĩ học. Để t viết đơn cho mày.

Khả thấy có cách thì lật đật đi lấy giấy bút viết.

⁃ Điên quá,tao nói không là không mà,bã thấy ghét lắm.

Lạc nghĩ bây giờ đến đó xin thì mất mặt vô cùng.

⁃ Mày không đi là tao lấy xe đạp mày lại đó.

Khả đe doạ,chiếc xe đạp của Lạc là cục cưng của Khả.Lúc đưa cho Lạc chạy tiếc vô cùng nhưng cũng dằn lòng lại.

⁃ Tới mày nữa,hôm nay ai cũng điên hết rồi hả.

Lạc nhăn mặt , muốn được yên ổn cũng không xong. Khả mà lấy xe lại thiệt là khỏi đi làm luôn,đành phải lết lên phòng An lần nữa.

Mà trong lúc đang đi đến cầu thang lên phòng An thì bị tụi lớp trưởng dí theo chặn lại. Hoá ra tụi nó nghe Lạc nói chuyện với An xong rồi tắt máy,bây giờ lại đi lên phòng An thì nghĩ Lạc đi méc. Cả đám đang ngồi ở căn tin uống nước liền chạy theo.

⁃ Mày đi lên phòng cô làm gì hả ?

Lớp trưởng hung tợn hỏi , dám chơi sau lưng tao à.

⁃ Tao lên xin vụ học phí của tao.

Lạc giơ giơ tờ giấy,nó không hiểu 6 đứa đó lo lắng cái gì mà chạy theo nhanh vậy,lại còn bao xung quanh như vầy,Lạc không nghĩ được sâu xa như tụi nó. Nó cũng không có định méc An hay gì cả,tính tình hiền lành không thích va chạm đó giờ.

⁃ Mày lại còn xạo.

Lớp trưởng đẩy mạnh Lạc cho nó ngã xuống đất nhưng nó chỉ lao đao,một đứa khác trong nhóm đẩy thêm cái nữa nó mới té xuống.

⁃ Ê , không chơi ỷ đông hϊếp yếu nha,tao có làm gì bây đâu.

Lạc thấy lần này có chạy đằng trời cũng không thoát,3 đứa con gái và 3 thằng con trai bao xung quanh có mình nó.

⁃ Tụi tao chơi vậy đó thì sao.

Lớp trưởng dùng hết sức đá mạnh vào bụng Lạc,tụi kia cũng bắt đầu thi nhau đấm đá túi bụi. Đậu phộng nhỏ chỉ biết co người lại chịu đau,cái bọn khốn này.

Lúc này không ai đi lên hay xuống cầu thang để ngăn lại cả,tụi nó dù biết có camera nhưng cũng không sợ,cô tổng phụ trách có thấy biết là nó thì cũng không dám làm gì.

Đá được một lúc tụi nó mới ngưng lại,Lạc lúc này chỉ biết ôm bụng đau,nói cũng chả nỗi.

⁃ Tao thấy chưa đủ đâu.

Con nhỏ bạn thân hay hùa của lớp trưởng nói rồi đi lại góc tường lấy bình cứu hoả đưa cho lớp trưởng.

⁃ Đưa tao làm gì ?

Lớp trưởng thấy con bạn đưa mình cái bình nặng thì ngạc nhiên,con này không đánh mà bị hâm à?

⁃ Đập vào chân nó, cho nó bỏ cái tật đi méc.

Con nhỏ đó nói xong rồi cười,còn vỗ tay cho sự thông minh của nó.

⁃ Ê không chơi vậy nha,tao không có đi méc.

Lạc vừa nói dứt câu đã ăn ngay một cái cốp vào chân.

⁃ Aaa

Nó la lên, đau buốt đến tận óc. Lớp trưởng đập xuống thẳng tay nên lực rất lớn,nghe hẳn một tiếng cốp lớn.

⁃ Ê mày hơn mạnh tay rồi.

Một thằng trong nhóm nói rồi cầm giúp cái bình cứu hoả cho chị hai lớp trưởng.

⁃ Mày đứng lên nói chuyện cho tao.

Lạc vẫn nằm đó,đau đến nhắm nghiền mắt,đứng sau nổi mà đứng.

⁃ Đứng lên có nghe không hả ?

Một thằng khác kéo Lạc lên,sau đó bóp mạnh cổ nó trấn sát vào tường.

⁃ Aa ..

Lạc cố vẫy,lấy hay tay cố tách tay thằng kia ra,nhưng làm sao bằng sức của con trai được. Mặt nó đỏ cả lên,cả gân trán cũng nổi.

⁃ Thôi được rồi mày.

Lớp trưởng sợ thằng đó lỡ tay thì gây chuyện.

Nó vừa buông tay đẩy mạnh Lạc ngã xuống đất lần nữa. Ông thổ địa à,chưa đầy 15 phút mà con hun ông 2 lần rồi đó.

⁃ Tao cấm mày gần cô hay nói chuyện gì với cô lần nữa,mày nhớ cho kỹ đó.

Lớp trưởng lên giọng thách thức,lần này Lạc không cản trở nó nữa thì nó có cơ hội tiếp cận chị họ rồi.

⁃ Mày có nghe không hả ?

Thằng cầm bình cứu hoả không thấy Lạc trả lời giơ bình lên định đánh xuống cái nữa thì bị ngăn lại bởi một giọng nói.

⁃ Mấy đứa làm cái gì vậy ?

Là Victoria. Nàng đang đi về thì thấy cảnh này.

⁃ Không có gì cả , giỡn thôi .

Lớp trưởng kênh kiệu nói, nhìn xuống Lạc lườm mắt. Mày ngon nói gì xem nào.

⁃ Tụi em giỡn thôi ạ.

Lạc lí nhí . Lớp trưởng lấy điện thoại trong túi lạc ra rồi cả đám bỏ đi bỏ đi , không quên liếc xéo Vicky một cái .

⁃ Bạn nhỏ có sao không vậy ?

Victoria đến gần Lạc

⁃ Có , nhiều sao lắm

Được Vicky đỡ dậy,Lạc dựa đầu vào tường thở.

⁃ Chị có nước không ?

Cái cổ Lạc hiện rõ lằn tay,trán cũng lấm tấm mồ hôi,đau thở không ra hơi.

⁃ Có , đợi chị nhé.

Victoria quay lại phòng An lấy chai nước xong vội bước ra,làm An cũng chưa kịp hỏi gì,chắc khát nước thôi.

⁃ Uống chậm thôi em.

Victoria lấy khăn giấy lau vết bẩn cho Lạc,đứa nhóc bị đánh tơi bời mà vẫn không nháo nhào lên.Vậy mà An nói không ngoan chỗ nào?

⁃ Em xem có chỗ nào bị gì không ?

Victoria không tưởng tượng được mình đến trễ cái bình cứu hoả đó đánh xuống thì như thế nào.

⁃ Có , em đau quá .

Lạc nói rồi xăn ống quần lên , cả một vết đỏ bầm chói hết cả mắt.

⁃ Trời , đừng nói cái bình cứu hoả đó đập xuống nha.

Victoria bất ngờ đến tròn mắt , không thể tin được với vết thương như vậy mà Lạc vẫn ngồi im không la lên được.

⁃ Nó đó chị

Giọng Lạc vẫn còn nhỏ xíu,vẫn còn sợ hãi chưa hoàn hồn lại kịp.

⁃ Sao em không la lên ? La cho người khác đến chứ,em thấy nếu chị không đến thì tụi nó cho em ăn phát nữa rồi.

Victoria miệng mắng nhưng tay mở túi xách thấy ra chai dầu nhỏ luôn mang theo thoa cho Lạc.

⁃ Nó đánh em thở không kịp luôn sức đâu mà em la chị ơi..

Lạc nhắm nghiền mắt,đau quá, tim vẫn còn đập thình thịch.

⁃ Tụi nó còn đánh em ở đâu nữa ?

Victoria tức giận,bọn lưu manh vô tắc vô thiên này. Chả hiểu làm sao,mới tiếp xúc với Lạc có một lần mà Vicky lại có thiện ý với Lạc,không cần biết đầu đuôi tại sao bị đánh liền khẳng định là do tụi kia.

⁃ Lưng bụng, nó đạp quá chời

Lạc xoa xoa bụng,quần áo cũng bung ra hết,khỏi bỏ vô vậy.Trên áo toàn dấu chân giày của tụi nó.

⁃ Đây chị coi

Victoria xoay người Lạc lại thì bị nó cản

⁃ Hoy chị, em không sao đâu

Chị ơi không cần nhiệt tình vậy đâu,

⁃ Không sao cái gì , bị đánh đến mặt bơ phờ như vậy mà còn..

Victoria thấy mặt Lạc vẫn còn nét sợ hãi,tội nghiệp,có một mình mà bị đám đông ăn hϊếp như vậy thì sợ là đúng rồi.

⁃ Em ngồi tý là không sao.

Lạc lấy chai dầu trên tay Vicky thoa lên cổ,do nghẹt thở nên mới còn mệt như vầy.

⁃ Cỏ đỏ lè kìa.

Victoria phải công nhận Lạc cứng đầu,không chịu nói một lần thì nghe liền.

⁃ Dạ nãy nó bóp cổ mạnh quá , có bầm không chị ?

Lạc lắc lắc cái cổ , lúc nãy cứ tưởng bị bóp náy rồi.

⁃ Đỏ sậm lắm , chắc bầm , điện thoại em tụi nó lấy hả ?

Victoria bắt đầu tìm hiểu rõ nguyên nhân .

⁃ Không phải , điện thoại tụi nó bỏ vào người em.

⁃ Để làm gì ? Tại sao tụi nó đánh em ?

Victoria ngạc nhiên

⁃ Lúc nãy em nói chuyện với cô An, tụi nó muốn nghe á mà.

Lạc không muốn nói cho Victoria biết,sợ An cũng sẽ biết.

⁃ Rồi sao bị đánh ?

Vicky tin bạn nhỏ này không dám đi gây chuyện với đám đó,nhìn bản nhát cấy vậy mà.

⁃ Chị hứa không được nói cho cô An biết nhé.

Lạc nghĩ vì Victoria cũng giúp mình,nhưng phải để chị ấy hứa đã.

⁃ Tại sao không cho cô An biết để xử lý tụi nó.

Victoria hỏi lại bạn nhỏ , An là chủ nhiệm sao lại không cho An biết.

⁃ Thôi , phiền cô An lắm , tụi nó toàn lũ con nhà giàu phá cách thôi.

Lạc biết gia thế tụi nó rất lớn không muốn người khác bị ảnh hưởng.

⁃ Nói chị nghe.

Victoria nghiêm giọng một chút.

⁃ Do em là trợ lý cô An nên nó ghét thôi,với nó cũng băt em xin từ chứ á . Mà xong hết rồi,không sao đâu ạ .

Lạc muốn đứng dậy,chân tê chân mia bị đau chỉ biết dựa vào tường.

⁃ Giấy em làm rớt.

Victoria cầm lên đọc sơ rồi đưa cho Lạc

⁃ Cần An ký thì đưa đây chị nói ký cho.

⁃ Thôi được rồi chị,gần tan học rồi em về

Lạc bỏ ý định xin An , bây giờ chỉ muốn về nhà.

⁃ Giờ về nổi không ?

⁃ Nổi ạ , chị hứa với em là không nói gì nha.Em năn nỉ chị.

⁃ Đi mà chị , hứa đi , em không sao mà.

⁃ Ừ rồi hứa,để chị dẫn em xuống sân.

Victoria suy nghĩ tý rồi quyết định,nếu bạn nhỏ không muốn như vậy thì cũng phải tôn trọng.

⁃ Em cám ơn chị nhiều lắm.

Lạc được Victora dìu xuống nhà xe để Khả chở về. Vì hôm nay Khả chở Lạc đi .

⁃ Em về nhé , em cám ơn chị , nhớ đừng nói gì nữa nha.

Đáp lại Lạc chỉ là cái gật nhẹ đầu của Victoria.Chị gái này tính tình cũng giống bạn thân ghê.

Trên đường về đến phòng trọ Lạc kể hết cho Khả nghe,Khả bức xúc vô cùng mà không làm được . Tại sao mình xui xẻo đến thế.

Vẫn chưa hết xui xẻo . Lạc ngừa ngả lưng xuống thì tiếng chuông điện thoại.

⁃ Alo ?

⁃ Tôi là bên ban kỹ luật của trường,em Lạc bị đình chỉ 2 ngày vì tội đánh nhau và vô lễ với cô tổng phúc trách

Lạc giật mình , bị đánh chứ có đánh nhau hồi nào , còn vô lễ lúc nào,chắc do bà cô chơi xấu.

⁃ Em đâu có đâu ạ , cô có lầm lẫn gì không?

⁃ Không có lầm gì cả,cô An chủ nhiệm của em cũng đã ký giấy đình chỉ rồi.Ở nhà mà hối lỗi đi.

Tút tút...

Bên kia tắt máy , Lạc cũng ngơ ngác chả hiểu gì cả , mà thôi đau quá nằm xuống ngủ đã . Chủ nhiệm đại nhân thật là cạn tình,ký cả giấy đình chỉ,cũng may lúc nãy không đưa đơn cho An ký. Vì thừa sức biết An cũng không ký cho Lạc.

Hôm nay vừa bị đánh vừa buồn trong lòng,nghỉ học , không đi học nữa !

~~~~~~~~~~

Khúc sau buồn ngủ mắt nhắm chịu không nổi nên viết ẩu rồi đi ngủ ;)) đọc đỡ 4130 chữ đi rồi đoạn au tâm sự sẽ bổ sung sau :">