Sau khi các bạn về hết Lạc mới bước lên đứng cạnh An .
- Lần sau em không dám nữa đâu .
Chả hiểu sao lại bánh bèo như thế , dù biết có van nài cũng vô ích nhưng Lạc cũng muốn thử.
- Để lần sau đi rồi nói . Chống hai tay lên bàn .
Lần này An muốn phạt nặng hơn , nằm thì quá là thoải mái rồi .
Lạc làm theo như lời An , lần đầu bị đánh như thế này , ngại quá đi , cũng may là không có ai .
Chát Chát Chát Chát Chát
An đánh năm cây đánh liền một chỗ , rất là mạnh .
Lạc co chân đá đá , khẽ rít nhẹ , giật cả mình , mông nó truyền đến 1 cơn nóng rát
An thấy Lạc phản ứng mạnh cũng ngưng lại một chút , nhích người qua một chút , sợ cái chân đó đá trúng mình .
Chát Chát Chát Chát Chát Chát
Lạc muốn lấy tay che nhưng kìm lại , đánh như vậy trúng tay mình lại khổ , làm sao bưng nước .
Lạc sắp chảy nước mắt , đau quá đi mất , rát ngứa quá , hai chân nó bắt đầu cọ vào nhau . Vừa mỏi vừa đau , thật biết hành hạ người khác mà .
Chát Chát Chát Chát Chát
- Aa cô..
Người Lạc run bần bật,mồ hôi lấm tấm trán , đau quá bật thành tiếng rồi im bặt . Lạc sợ chủ nhiệm đại nhân lại tức giận gì đó .
- Gì ?
An nghe tiếng kêu thì dừng lại , đánh mấy lần rồi mới nghe tiếng đứa trẻ này la .
- Không có gì , cô đánh đau quá .
Lạc nói rất nhỏ như sợ An nghe thấy sẽ cười mình , đậu phộng rất trọng mặt mũi đi , nhưng mất hết cả rồi ( ̄ー ̄〃)
Đánh thì sao không đau chứ , nhưng nhìn thấy tội tội . An ngưng một lúc , không biết đang nghĩ gì , còn Lạc thì hồi hộp thêm , có phải An chủ nhiệm tức giận thêm rồi không .
Chát Chát Chát Chát
Lạc gồng mình , mím môi không cho mình bật ra tiếng nào nữa , bây giờ cái mông nhỏ nóng ran hết cả rồi , nhưng An chỉ đánh vào có hai chỗ . Ác độc !
- Tội coi thường có 20 roi thôi , về học lại cho đàng hoàng .
An bỏ cây xuống bàn , nãy giờ mình đánh không nương tay có chút mỏi .Lúc đầu định đánh đủ , nhưng thấy Lạc ngoan ngoãn chịu đòn cũng không đến nỗi chướng mắt , nếu đánh tiếp thì đứa nhóc này lại nói mình ức hϊếp nó , thôi tha vậy , còn phải đi đón Miranda nữa .
- Thật á ? Cám ơn cô .
Lạc tròn mắt , không ngờ An lại tốt bụng như vậy , thu lại hai chữ ác độc vừa rồi mới được .
Nhìn vẻ mừng rỡ thiếu chút nữa là quẩy đuôi của Lạc làm An khá vui , nhếch miệng cười một cái
( Xin lỗi nhưng nhìn cưng giống cún con thật đậu phộng ạ (≧▽≦) )
An không trả lời bỏ thước vào giỏ , điện thoại reo lên , là Victoria đang hối , hôm nay người yêu của Vic về nước a~
An cầm điện thoại đi thẳng , Lạc thấy An đi rồi mới tin mình không bị đánh nữa , xoa xoa cái mông nóng hổi . Lần này là nhẹ nhất nhưng vẫn ê ẩm cả .
Vừa nãy có tiếng chuông điện thoại nhưng mình nghe tiếng gì rớt nữa nhỉ. Lạc nhìn xuống đất thì ở dưới ghế giáo viên có một chùm chìa khóa , nói hơi quá , có 2 cái nhỏ thôi .
Chắc là của An rồi , vì lúc nãy tha cho mình nên mình giữ giúp mai trả lại vậy , còn nếu không mình cũng đem giấu đi rồi haha .
An không phát hiện ra mình đã mất chìa khóa đến khi đi chơi về cần chìa khóa mở tủ đựng sách , à không , tủ kính đựng toàn hồ sơ công ty các loại thì mới không thấy chìa khóa đâu .
Bình thường không đem theo nhưng hôm nay cầm nhiều thứ lại rối nên tất cả đều cho vào giỏ xách . Tủ kính đặt mua từ nước ngoài đẹp như thế này phá thì uổng quá . An thấy chỉ mới 11 giờ nên chạy xe qua trường .
- Ngày mai cô hỏi xem có đứa nào trực lớp nhặt được không .
Bác bảo vệ dẫn An xuống lầu , đã kiếm hết các phòng học hôm nay An dạy , cả phòng An cũng lục tung mà không thấy .
- Cám ơn .
An bực bội đi về , sáng mai họp rồi đợi tới trưa hỏi làm sao được . An nghĩ ngợi bỗng nhớ ra bạn trợ lý hồi chiều ở lại sau cùng , không biết có nhặt được không . An không lưu số nên tìm có hơi khó , một ngày gọi biết bao nhiêu lần , cũng may phần tin nhắn còn nên lướt vài cái là ra . Điện thoại không bắt máy . An nhìn đồng hồ , gần 12 giờ rồi , có lẽ giờ này ngủ mất rồi . Về làm cho xong rồi sáng đập tủ cũng được . ( Aw , chị bá đạo quá :"< )
2h30 sáng , Lạc mới đi ra khỏi quán bar , hôm nay dọn dẹp có hơi ẩu , chuồn về sớm một tý , mông vẫn còn rất buốt , hạn chế ngồi rất nhiều .
Mở điện thoại thì có một cuộc gọi nhỡ từ số lạ , Lạc vừa đi bộ vừa nhắn trả lời .
" Ai vậy ? Xin lỗi lúc nãy bận không nghe máy được , ngủ chưa ? Lạc gọi lại được không ? "
Lạc rất nhanh nhận được điện thoại từ số đó .
- Là tôi đây
Giọng nói rất rất quen thuộc . Hóa ra cả hai người đều không lưu số nhau .
- Cô hả , hồi chiều em có nhặt được chìa khóa hình như của cô á .
Lạc nghĩ ngay đến việc An tìm mình để kiếm cái chìa khóa .
- Tại sao nhặt được không đưa cho bảo vệ ?
An lớn tiếng , làm nàng bực tức cả buổi tối , vì nàng chưa bao giờ làm mất đồ cả , phải chạy đi tìm .
- Em xin lỗi .
Lạc thấp giọng , tự nhiên bị la cảm thấy rất buồn nha...
- Sáng 8 giờ em đem qua trường cho tôi , tôi cần gấp .
An dịu giọng lại , mình có hơi nóng giận quá .
- Em đang ở ngoài đường , bây giờ em đem qua nhà cô được không ?
Sáng mình còn phải đi làm , sao mà mang qua được chứ .
- Khuya rồi .
An không thích người lạ đến nhà mình .
- Nhưng sáng em không đi được cô ơi
Lạc cũng có muốn đi bây giờ đâu , còn phải kiếm xe ôm chở qua đó nữa .
- Em biết chung cư gần công viên thành phố không ? Đến đó kêu bảo vệ dẫn em lên tầng 9 .
An hết cách , bây giờ nàng cũng lười đi ra ngoài , để cho Lạc đem đến vậy , cũng là lỗi của Lạc còn gì , nếu đưa cho bảo vệ thì đâu phiền cả hai như thế này .
- Em biết , cô đợi chút .
Lạc mừng thầm , may là thuận đường mình đi về . Mà chủ nhiệm giàu quá đi, ở trong cái chung cư cao cấp như vậy .Lạc mà biết An là chủ chung cư chắc còn sùng bái hơn nữa .
- Anh ơi em có thể lên tầng 9 đưa đồ cho cô An không ?
Lạc nghe lời hỏi bảo vệ . Anh bảo vệ phải gọi điện thoại cho An xác nhận mới dắt nó lên . An coi lại thì chỉ mới có 7 phút Lạc đã có mặt rồi , bớt chậm chạp rồi .
- Ơ anh .
Lạc thấy anh ấy đi cùng mình đến tầng 3 thì đã bỏ ra ngoài , Lạc sợ cũng chạy ra theo nhưng ảnh quẹo đâu mất tiêu . Lạc không thể ở trong thang máy một mình , rất rất sợ..
- Tiêu rồi tiêu rồi .
Giờ này đâu có ai đi thang máy mà đợi đi cùng chứ , đành phải đi thang bộ vậy .
An lấy cái cardigan dài tới chân khoác vào rồi đi ra ngoài thang máy , vẫn là không thích cho người khác biết nhà .
Nhìn cửa thang máy mở mà không thấy ai cả , kỳ vậy . An bấm điện thoại gọi cho Lạc .
- Từ từ , cô đợi một chút .
Lạc cúp máy , đi nhanh hơn nữa , mệt muốn đứt hơi , ở chi cao vậy không biết .
An đợi gần mười phút , không hiểu có chuyện gì liền lấy máy gọi thêm lần nữa thì nghe tiếng chuông điện thoại rất gần .
- Em lên tới rồi .
Lạc đi từ phía cầu thang bộ lại , má ơi mệt quá , mặt ửng đỏ cả lên .
- Em đi bộ lên đây à ? Bảo vệ đâu ?
An đứng khoanh tay khó hiểu hỏi .
- Ảnh đi đến tầng 3 rồi bỏ đi mất tiêu , em không dám đi thang máy một mình .
Lạc thở vẫn chưa đều , đưa chìa khóa cho An rồi ngồi xuống , hai chân mỏi kinh khủng .
- Vậy sao ?
An thấy bạn nhỏ này rất kì quặc , 3 giờ sáng còn ở ngoài đường , người nghe mùi thơm từ shisha xen lẫn mùi rượu , chắc hẳn là đang đi chơi mà sao lại sợ thang máy chứ .
- Dạ .
Lạc không biết nói gì nữa , nhìn An trong cái đầm maxi xuông dài đen khoác thêm cái cardigan xám trông rất đẹp , à không , rất rất đẹp . Coi như cũng bớt mệt đôi chút , em nói rồi , cô đẹp nên cô có quyền hành em đến như vầy nè .
- Nghĩ đi .
An quay bước về phòng , Lạc bĩu môi , chủ nhiệm đại nhân không tốt tính tý nào , mới ngắm có một tý đã bỏ đi rồi .
An quay lại thì không thấy Lạc đâu , vừa về phòng thấy thẻ để đi thang máy , Lạc không có thẻ thì lại đi bộ à .
- Em đang ở tầng mấy ?
An vào thang máy gọi cho Lạc , cũng đã cất công đến đưa cho mình , không ghét mình đánh đau mà đem giấu coi như cũng đáng yêu một tý đi .
- Còn khoảng 18 bước nữa là em ở tầng 7 .
Lạc chân dài nên đi bỏ bước rất nhiều, đi xuống đỡ mệt hơn là đi lên .
- Đến thang máy tầng 7 đi .
An cúp máy , định đi bộ xuống thật , có khờ quá không .
Lạc nghĩ là An nhờ anh bảo vệ dắt mình xuống chứ không phải là đích thân chủ nhiệm đại nhân a~
- Muốn đi bộ à ?
An thấy Lạc đứng ngẩn ra thì nói , lần nào gặp mình cũng ngơ ngác đứng nhìn .
- Không , không
Lạc nhanh bước vào trước khi thang máy đóng , đứng rất gần An , ngửi được hương nước hoa thoang thoãng từ An , Lạc thấy mùi này rất dễ chịu .
- Hai người mà cũng sợ à ?
An thấy mặt Lạc rất căng thẳng . Lúc này nỗi sợ thang máy còn lớn hơn nỗi sợ chủ niệm rất rất nhiều .
- Sợ..sợ
Lạc không dám nói chuyện nhưng An hỏi thì phải trả lời . Gật gật đầu nói lại còn quíu lưỡi .
- Tới rồi , không sao nữa .
An lần đầu tiên thấy người sợ thang máy , có thể là bạn trợ lý này không phải là sợ mình mà là cái gì cũng sợ , rất nhát .
- Cô ngủ ngon !
Lạc nhanh chân ra khỏi thang máy , vẫy vẫy tay .
- Ngủ ngon !
An cũng vẫy tay lại . Có thể ngủ ngon rồi , không cần phải đập cái tủ đó nữa.
Lạc đứng nhìn biển đèn chạy đến số 9 nhìn mới an tâm đi về , có thể đến an toàn là tốt rồi...