Chương 413

Văn Tĩnh trong lòng cân nhắc lợi hại, trong lúc nhất thời không biết nên quyết định thế nào, nàng là người không có chính kiến, chuyện lớn như vậy nàng thật sự không thể quyết định.

Tống Nhiên hừ lạnh một tiếng, "Kỳ thật, cho dù cô không nói, ta cũng đã biết người sau lưng cô là ai. Là Tô Minh Na, đúng không?”

Văn Tĩnh sợ đến sắc mặt tái nhợt, run rẩy nhìn nàng: "Cô thật ngốc!"

Tống Nhiên cười khẽ: "Vậy là coi vẫn chưa tố giác Tô Minh Na sao? Là vì

cô ấy nói sẽ giúp cô trở về trường sao?"

Văn Tĩnh càng thêm bối rối, tại sao Tống Nhiên lại có vẻ như biết hết mọi chuyện về bọn họ?

Tống Nhiên vỗ vai cô. “Vậy thì, để tôi thành thật với cô. Sau vụ việc đó, tôi đã chú ý đến Tô Minh Na một chút. Thật đáng tiếc khi cô ấy không giúp cô. Hãy nghĩ xem. Tại sao cô ấy lại giúp cô? Cô ấy sẽ có lợi gì nếu cô quay lại trường học? Việc cô quay lại trường học là mối nguy hiểm tiềm ẩn lớn nhất đối với cô ấy. Cô ấy đã nói gì với cô? Ồ, bất kể cô ấy nói gì, cô ấy chỉ đang hạ cố cho cô thôi. Nếu cô tin cô ấy, thì cô thực sự là một kẻ ngốc."

“Cô ta lừa tôi!” Môi Văn Tĩnh run lên vì tức giận, “Cô ta nói mình chạy khắp nơi để giúp tôi thuyết phục lãnh đạo trường tha cho tôi.”

Tống Nhiên nhíu mày: "Ồ, thì ra người phía sau cô là Tô Minh Na, đúng không?"

Sau khi lấy được nhiều thông tin như vậy từ cô, Văn Tĩnh còn có thể phủ nhận được sao? Đương nhiên là không.

Văn Tĩnh đột nhiên ý thức được mình không phải là đối thủ của Tống Nhiên, nếu tiếp tục đánh nhau với Tống Nhiên, chắc chắn sẽ chết rất thảm.

Cô chỉ có thể gật đầu. “Đúng vậy. Là Tô Minh Na”.

Tống Nhiên gật đầu, lạnh giọng nói: "Được rồi, nếu là Tô Minh Na, vậy thì đứng ra đây nhận dạng cô ta đi. Những chuyện khác không cần lo, tôi sẽ xử lý."

“Vậy thì khi nào ta mới chỉ ra được cô ta?” Văn Tĩnh run rẩy hỏi.

Tống Nhiên cụp mắt xuống, suy nghĩ một lát. “Hiện tại, cô có thể ở gần trường học. Khi nào cần tôi sẽ cử người đến thông báo”.

Văn Tĩnh lại xác nhận với Tống Nhiên rằng cô nhất định sẽ để cô trở về trường. Tống Nhiên đồng ý mọi yêu cầu của cô và cô rời đi với lòng biết ơn.

Tống Nhiên nhìn sâu vào cổng chính của trường, thở dài một tiếng, Tô Minh Na đúng là một kẻ phá đám độc ác, không thể để cô ta sống được nữa. Bất kể thế nào, cô ta cũng phải bị đuổi khỏi trường này!

Tô Minh Na thật sự có giúp Văn Tĩnh không?

Hiển nhiên là không. Cô là loại người sẽ giấu đầu giấu đuôi. Nếu có thể ổn định tình hình, cô sẽ ổn định trước. Nếu thực sự không ổn định được, cô sẽ nghĩ cách giải quyết

Dù sao thì vẫn còn vài tháng nữa trước khi cô không còn là sinh viên của Đại học Phúc Quang. Những quy định và quy tắc của Phúc Quang sẽ không còn hạn chế cô nữa.

Tống Bhieen vẫn luôn âm thầm quan sát Tô Minh Na. Tô Minh Na vẫn luôn kiêu ngạo. Kiếp trước cô ấy còn kiêu ngạo hơn cả Tống Nhuên. Nói chính xác hơn, Tô Minh Na vẫn luôn kiêu ngạo, coi thường tất cả mọi người.

Có lẽ, vì quen được nịnh hót nên cô mới phát triển tính cách kiêu ngạo.

Một tính cách như vậy có thể dễ dàng làm mất lòng người khác.

Tống Nhiên đang ẩn núp, chờ thời cơ thích hợp để hành động.

Ngày này, Đại học Phúc Quang đang tổ chức đại hội thể thao mùa xuân. Các câu lạc bộ lớn cũng đều ra sức tập trung. Đủ loại bàn ghế được bày trên sân. Đại hội thể thao mùa xuân và mùa thu là thời điểm dễ tuyển thành viên nhất ngoài thời điểm bắt đầu năm học mới. Tất nhiên, họ sẽ không bỏ lỡ.

Bởi vì Tống Nhiễm luôn giữ thái độ khiêm tốn. Ừm, anh trai Tĩnh Hàng đã yêu cầu cô phải giữ thái độ khiêm tốn, cô không dám trái lệnh.

Đó chính là lý do vì sao Tô Minh Na đột nhiên trở thành tâm điểm chú ý.