Chương 12: Nhìn sai

Bọn họ năm xưa đều là sư huynh muội đồng môn cùng tu hành với nhau, lúc gặp chuyện vẫn có thể phối hợp ăn ý như cũ. Vì phòng ngừa tình thế xảy ra chuyện không đoán trước được, Cam Hoa quyết đoán thúc giục chú ngữ bày ra ảo cảnh, lúc này mới có thể khống chế được tình hình.

Trong đại điện ngay cả gió cũng bị đình trệ, có một cái chuông màu đồng thau nhỏ bằng hạt hạch đào đang lơ lửng trên không, có ánh sáng oánh nhuận liên miên không dứt đang chảy ra từ bên trong, nhìn vẻ bề ngoài thì tinh tế nhỏ xinh không đáng chú ý lắm, nhưng ở bên trong lại khác một trời một vực.

Đó là Nguyệt Phách Chung của Tham Liễu, là khả năng hấp thu thiên địa.

Lúc này Anh Chiêu đã bị Tham Liễu cuốn vào bên trong Nguyệt Phách Chung, hai người dừng lại trên một tòa đảo nhỏ đang trôi nổi trong không gian, trên đảo nhỏ có núi non suối chảy, mây bay gió thổi, phảng phất như là tiên cảnh.

Cảnh trí như thế lại không được người đang ở bên trong thưởng thức.

"Muội sẽ không vô cớ ra ta đả thương người khác, rốt cuộc là làm sao vậy?" Tham Liễu đứng trước khoanh tay trước mặt Anh Chiêu, không nhanh không chậm hỏi.

Anh Chiêu lại không được bình thản như hắn, chuyện Hình Thiên không chịu ra khỏi vỏ đã khiến nàng nôn nóng vạn phần, ngữ khí cũng không tự giác được mà mang theo vài phần tức giận: "Ngươi mau thả ta ra ngoài, trong linh lực của Hạ Lan Tiêu có hơi thở của Trảm Thương!"

"Lời này là thật sao?" Tham Liễu nhíu mày, "Vậy vì sao chỉ có mình muội phát hiện?"

Anh Chiêu sửng sốt một chút: "Các ngươi... Không nhìn thấy gì sao?"

"Không có." Tham Liễu cảm thấy kỳ quái, lập tức véo quyết truyền âm cho Cam Hoa và Phong Hi đang ở bên ngoài chuông.

Phong Hi đã giúp người chữa thương xong rồi, vẻ mặt bỗng nhiên nghiêm lại, lại thả tay lên trên đầu Hạ Lan Tiêu, điều khiến thuật pháp cẩn thận kiểm tra một phen, sau đó quay mặt sang phía Cam Hoa lắc lắc đầu.

Thật sự không kiểm tra ra, trong người Hạ Lan Tiêu cũng không có nửa phần ma khí.

Cam Hoa cũng đã sớm đoán được kết quả này, nàng ta cực kỳ tự tin vào ảo thuật của chính mình, hiện giờ trong đại điện ngoại trừ Phong Hi, những người còn lại đều đã trúng ảo thuật của nàng ta, có ma khi hay không cũng không cần nàng ta tự mình điều ta.

Chỉ là Anh Chiêu sao có thể nhìn sai được chứ?

Bốn người âm thầm truyền âm với nhau, Anh Chiêu cũng đã bình tĩnh không ít, nàng cầm Hình Thiên kiếm trong tay, vẫn cứ mãi do dự, cuối cùng vẫn nói ra: "Mới vừa rồi, lúc ta chuẩn bị rút kiếm để đối phó Hạ Lan Tiêu, Hình Thiên đột nhiên không muốn ra khỏi vỏ."