Chương 30: Quan hệ bất chính (2)

Chuyển ngữ: Team Sunshine

Hai người không đi học không biết chữ, chỉ biết Tô Huỳnh làm ở bệnh viện. Họ không biết nghề nghiệp cụ thể của cô, hôm qua cô cả đêm không về, Trương Bác Viễn nói dối họ Tô Huỳnh trực ca đêm.

Tâm trạng Tô Huỳnh phức tạp, cô cố cười, trả lời mẹ Trương, ngồi xuống với bà, tay cầm đũa nhìn Trương Bác Viễn. Thấy mặt hắn xanh xao đầy mệt mỏi, trong lòng cô hơi hả giận. Tô Huỳnh yên lặng mấy giây, liếc mắt nhìn xung quanh rồi hỏi ngay trước mặt cha Trương mẹ Trương: “Lăng Linh đâu?” Cô vừa nhắc đến tên, Trương Bác Viễn bắt đầu hoảng sợ. Anh ta chưa kịp trả lời, mẹ Trương đã hỏi: “Lăng Linh là ai?”

“Mẹ, Lăng Linh là chị gái của một nữ sinh trong lớp của Bác Viễn. Trong nhà xảy ra chuyện, không có chỗ nào để đi. Bác Viễn đã đưa cô ấy về, ở nhà bọn con một tuần.”

Như sợ Tô Huỳnh nói tiếp, Trương Bác Viễn vội vội vàng vàng nói: “Mẹ, hôm qua Lăng Linh đã đi rồi. Gia đình họ rất nghèo, cha mẹ đều đã qua đời. Hai chị em còn chưa trưởng thành, thật rất đáng thương…”

Đáng thương? Lăng Linh đáng thương, còn cô thì sao?

Tô Huỳnh không nói được trong lòng đang cảm thấy thế nào, nhưng cô phải thừa nhận, cha Trương mẹ Trương đột nhiên đến, cô không biết nên nói chuyện ly hôn thế nào.

“Ba mẹ, hai người ăn cơm trước đi, quần áo con đầy mồ hôi, con đi tắm rửa trước.” Tô Huỳnh đứng dậy đi vào trong.

Cô bước vào phòng, một giây sau Trương Bác Viễn lập tức theo sau. “Huỳnh Huỳnh, anh xin lỗi…” Anh ta đóng cửa lại, xoay người nắm tay Tô Huỳnh: “Linh Linh và anh... không phải như em nghĩ.”

Tô Huỳnh xua tay. Cô ấy không muốn nghe mấy lời sáo rỗng này. Trương Bác Viễn đúng là một người tài năng, sao nói ra mấy câu nghe giống những câu thoại rác rưởi trong bộ phim truyền hình cẩu huyết lúc 8:30 vậy? Nếu anh ta có thể đọc thuộc lòng mấy bài thơ cổ hủ trước kia, có khi cô sẽ cảm thấy mình không đáng buồn như mấy bà cô luống tuổi có chồng trong phim đâu. “Anh nói thẳng hai người bắt đầu từ khi nào đi.”

Trương Bác Viễn thức cả đêm, sắc mặt vốn đã xấu, Tô Huỳnh nói thẳng ra như vậy khiến mặt anh ta tái nhợt như tờ giấy. Anh ta lo lắng cha mẹ bên ngoài sẽ nghe thấy, còn lo lắng Tô Huỳnh quyết tâm ly hôn, giọng điệu anh ta ngập ngừng yếu ớt: “Vài ngày trước khi cô ấy đến nhà chúng ta...” Tô Huỳnh mỉm cười.

Nên Trương Bác Viễn trước đó đã có quan hệ bất chính với Linh Linh ở ngoài nên mới đưa Linh Linh về nhà?

Mọi người đều nói Trương Bác Viễn biết điều, giờ Tô Huỳnh nghe anh ta nói những lời này, đột nhiên cô không biết liệu biết điều là để khen ngợi hay xúc phạm nữa.