Chương 11: Giam cầm 1 (H+)

Hàn Tư Phong thẳng tay lột sạch bộ quần áo trên người Trường Cửu và xích hai tay của cô vào giường. Nhìn thấy bản mặt vô cảm ấy của cô, hắn ta tức giận cho thứ vật xù xì ấy thẳng vào trong mà không cần bước dạo đầu. Cảm giác đau đớn đột ngột ập đến khiến Trường Cửu giật bắn mình và hét.

"Nghe cho kĩ, em là của tôi, chỉ có thể của một mình tôi"

Hàn Tư Phong vuốt ve mặt cô và th.úc liên tục khiến Trường Cửu không thể kiềm được mà r.ên r.ỉ. Cả người cô run lên vì làn kɧoáı ©ảʍ mà anh mang đến, nhưng đồng thời cũng vô cùng đau đớn khi bị thứ gân guốt ấy ma sát.

Hắn vắt chân Trường Cửu lên vai và liên tục đ.ập mạnh vào trong cô.

"Ha, chơi em vẫn là sư.ớng nhất"

Tên ác ma đó cứ mạnh bạo đập vào Trường Cửu khiến cô không thể thở được.

Một lúc sau, hắn bắn một lượng chất dịch trắng đυ.c vào bên trong khiến cô thở hổn hển.

"Vẫn chưa xong đâu bé con"

Tư Phong nâng hông cô lên, rút ra và lại một lần nữa đ.âm mạnh vào trong khiến cô hét lên. Tư Phong cứ ra vào liên tục, Trường Cửu cắn môi đến chảy máu để cố không phát ra tiếng. Hắn nâng cằm cô lên sau đó hôn sâu, lưỡi của anh luồng vào hết mọi ngóc ngách trong khoang miệng cô

"Mau cho tôi nghe tiếng r.ên của em nào"

Hắn vừa th.úc vừa cắn mạnh vào cổ Trường Cửu đến chảy máu. Thấy cô vẫn kiên quyết không chịu lên tiếng, Hàn Tư Phong tăng tốc độ và th.úc mạnh. Thiên Trường Cửu vẫn cắn môi nhất quyết không mở miệng. Anh dừng lại một chút thì một cuộc điện thoại gọi đến. Tư Phong cầm điện thoại lên và nham hiểm nhìn cô.

"Không được!"

Trường Cửu hoảng sợ hét lên. Không thể để người khác nghe thấy chuyện đáng xấu hổ này. Mặc cho Trường Cửu liều mạng lắc đầu, anh bắt điện thoại lên và đồng thời thúc mạnh khiến cô cắn chặt răng.

"Alo?"

"Yo Tư Phong, mày đang làm gì vậy?"

"Chỉ đang "vận động" thôi"



Tên này đúng là điên rồi, hắn nói chuyện điện thoại mà còn làm nhanh như vậy khác nào gi.ết cô? Hàn Tư Phong cúi người xuống nói nhỏ vào tai Trường Cửu

"Ngoan, đừng lên tiếng"

Trường Cửu chỉ có thể liều mạng cắn chặt răng.

"Vận động? Mà thôi kệ Bạch Lộc rủ đi bar. Lên giải trí chút không"

"Tối nay? Được thôi~ À Nhất Hàn, có muốn tôi đem cô ta theo không"

"Thích thì đem. Tư Phong? Tư Phong?"

Trong lúc anh nói chuyện thì Trường Cửu liên tục đánh vào người anh ý muốn Tư Phong mau tắt điện thoại. Nhưng đâu dễ vậy. Hắn chỉ tắt mic rồi đặt điện thoại bên đầu Trường Cửu và tiếp tục hành sự.

"Muốn tắt điện thoại? Mau gọi chồng đi"

"A~Ch-Chồng"

Trường Cửu bất lực nhưng vì kɧoáı ©ảʍ anh đem đến, cũng như vì muốn mau chóng kết thúc mà đành nghe lời.

"Em là của ai?~"

"Hức...Anh...Của anh..."

"Ngoan, nói yêu tôi đi"

Nghe được câu nói ấy, Trường Cửu chỉ im lặng. Anh tức giận và th.úc mạnh khiến cô run lên nhưng vẫn nhất quyết không nói.

"M.ẹ k.iếp mau nói yêu tôi"

Thấy cô vẫn kiên quyết không mở miệng, anh tức giận bật mic lên đồng thời th.úc mạnh khiến cô không chịu được mà r.ên r.ỉ

"Huh? Âm thanh này...V.ãi đây là vận động mà mày nói à?"



Ở đầu dây bên kia Nhất Hàn liền đỏ mặt và hoảng hốt khi nghe tiếng r.ên r.ỉ của Trường Cửu.

"Tối tao sẽ đến"

"Mày khỏi, tầm này thì cô ấy liệt là cái chắc"

"Có cấm cũng đến"

Hàn Tư Phong tắt điện thoại sau đó liên tục th.úc mạnh vào bên trong, cứ thế cho đến tận ba tiếng sau.

Thiên Trường Cửu mệt mỏi nằm bất động trên giường, cả ga giường và cơ thể cô từ trong ra ngoài đều dính thứ dịch trắng đυ.c của hắn. Kinh t.ởm, cô bây giờ thật dơ bẩn mà.

15 phút sau Hàn Tư Phong trở lại. Thiên Trường Cửu không buồn nhìn anh, nhìn thì chỉ thêm bẩn mắt thôi. Tư Phong tiến lại gần sau đó đ.út thứ gì đó vào bên trong cô khiến Trường Cửu hốt hoảng và run lên.

"Anh làm cái ch.ó gì vậy?"

Hàn Tư Phong nhếch mép không nói gì và bật thiết bị, cả cơ thể Trường Cửu liền run lên. Máy r.ung? Hắn là tên bi.ến th.ái à? Tên quỷ ấy nở nụ cười điên dại rồi chỉnh máy lên mức cao nhất. Thiên Trường Cửu sao có thể chịu đựng được, cô vặn vẹo cơ thể và không ngừng r.ên r.ỉ

"Dừng lại...mau..."

Mặc cho sự van xin của Trường Cửu, Hàn Tư Phong chỉ cười lạnh sau đó liền trao cô một nụ hôn mãnh liệt. Bên dưới thì r.ung mạnh, bên trên thì bị Tư Phong mạnh bạo khuấy đảo khiến cô thở hổn hển.

Thấy Trường Cửu như vậy anh cười lạnh rồi tắt thiết bị, vừa quay lưng thì bị Trường Cửu thở hổn hển và gọi lại.

"Tên...điên kia...Anh không định...lấy ra à..."

"Không"

Cái gì vậy? Đúng là tên bi.ến th.ái, cô chỉ có thể bất lực nhìn anh rời đi, Trường Cửu mệt lả rơi nước mắt. Rốt cuộc nhiệm vụ của cô trong kiếp này là gì? Là bị tên ác ma đó hành hạ sao? Cô chỉ muốn được sống yên thôi mà.

Mục đích tồn tại của Thiên Trường Cửu là gì?