Chương 30

Tôi thái hành giúp Kim Hoa để cô ấy bỏ vào món pizza phomai vẫn còn đang nướng trong lò, hành cay xộc lên chảy cả nước mắt. Bãi chiến trường ngày hôm qua đã được dọn dẹp sạch sẽ, bóng loáng, Duẫn Thành còn cẩn thận lấy cây lau nhà lau lại một lượt. Lại nhắc đến Duẫn Thành, sáng nay cậu ấy tỉnh dậy chẳng còn nhớ đêm hôm qua đã nói những gì, lúc tôi ngủ dậy đã thấy cậu ấy ngồi ngẩn ngơ trên ghế sofa. Tôi dò hỏi xem liệu cậu ấy có nhớ gì không thì Duẫn Thành ngơ ngác quay ra nhìn tôi, trước khi về còn dặn tôi ra đường nhớ quàng khăn cẩn thận.

Kim Hoa nêm nếm sốt cho vừa vặn, phết đều sốt lên một mặt pizza, rắc thêm ít phomai và chỗ hành tây tôi vừa thái lên. Tôi đứng bên cạnh nhìn cô ấy thực hiện một loạt động tác liên tục, hỏi.

"Thái Linh nói gì với mày chưa?"

"Chưa, có chuyện gì gấp à?"

"Không hẳn là gấp. Hai tháng nữa nó cưới rồi. Với người chúng ta quen."

"Thật á? Này, tao hơi bị ngưỡng mộ chồng nó đấy nhé, ở cạnh người ta cả chục năm chỉ để chờ rước người ta về."

Tôi chẹp chẹp miệng mấy cái, ý bảo người ta bị u mê bạn tao, biết thế nào được.

Người yêu Thái Linh, hay là chồng sắp cưới của cô ấy, là bạn học cùng cấp ba với cả ba chúng tôi. Hai người bọn họ đã từng hẹn hò với nhau một lần khi mới vào lớp mười, sau đó vì một vài lý do bất khả kháng, tỉ dụ như cậu bạn đó không trân trọng Thái Linh của tôi, hay Thái Linh không thích cậu ấy như cô ấy đã từng nghĩ, nên hai người chia tay.

"Chồng tao thích con cún này, với cả bố tao cũng bảo mang đi chứ ở nhà nuôi tốn cơm tốn gạo lắm. Như tao ấy."

Tiệm váy cưới mà Thái Linh muốn đến nằm sâu trong một con hẻm nhỏ trong góc phố, là do Tú Anh giới thiệu, cô ấy nói lần trước mình đã thuê váy cưới ở đây, chất lượng vô cùng đảm bảo. Chào đón chúng tôi là một cô gái rất trẻ, chắc chỉ khoảng hai mươi ba hai mươi tư, mặc một chiếc đầm trắng không tay rất xinh.

"Chị là Thái Linh đúng không ạ? Mời chị vào ạ."

Thái Linh chọn một chiếc váy hai dây đuôi cá, phần cổ chữ V xẻ sâu tới tận ngực, xẻ luôn cả sau lưng, cho nó quyến rũ, thân trên đính đầy sương sa hột lựu cùng với một chiếc váy trễ vai với hai dây mảnh vắt qua vai, phiên bản váy cưới của chiếc váy cô ấy mặc đi lễ trưởng thành năm nào. Thái Linh hài lòng quay qua quay lại mấy vòng trước gương, còn tạo dáng để tôi chụp ảnh.

"Sao em không bảo Minh đi cùng, mấy chuyện như này tưởng chú rể mới là người lo chứ."

"Ui giời, tao muốn nó bất ngờ mà, nên mới đưa mỗi em đi thôi."

"Vest của nó thì tính sao?"

"Nó có rồi, ở nhà chả chục bộ ra ấy, không sợ không hợp đâu."

Tôi chỉ chỉ chiếc vương miện mà nhân viên cầm nãy giờ.

"Thử cái này đi em, búi tóc thấp xuống."

Chà, cái khí chất công chúa này. Tự dưng muốn lấy chồng ghê cơ. Tôi mân mê lướt qua lướt lại mấy tấm ảnh đã chụp nãy giờ, muốn share mà chẳng biết share cho ai. Vì bí mật.

"Thư Hoa, em cũng vào chọn váy phù dâu đi."

"Váy phù dâu thì tao chọn đại một cái váy trắng nào đó là được mà, cần gì cầu kỳ thế."

"Phải match với bộ của tao mới hợp chứ, chọn một bộ đi."

Cuối cùng dưới sức ép của cô ấy, tôi chọn một chiếc váy dạ hội trễ vai trơn đơn giản. Thái Linh kỳ kèo tôi lấy một chiếc váy hai dây mà cô ấy ưng từ khi mới bước vào mà không được, bĩu môi một cái.

"Hở hang gì đâu?"

"Hở quá kìa, mà mặc cái đấy lộng lẫy quá, sợ vẻ đẹp của tao lấn át luôn nhân vật chính."

Cô ấy còn chọn cho tôi một chiếc bờm đính đá lấp lánh không khác gì cái vương miện của cô ấy, tôi không biết rốt cuộc ai mới là người đi lấy chồng nữa. Tôi nhìn số dư thẻ ngân hàng vơi đi kha khá, khịt mũi một cái.

Hết chương 30.