Chương 31: Mỗi người một nửa

Editor: MAC

Thấy hai anh em xuống dưới, mẹ Tô nhìn ra ngoài cửa sổ, tuy mới đầu đông nhưng gió lạnh thấu xương, mẹ Tô cũng đã lâu không thấy con trai con gái nhà mình về đây nên có chút luyến tiếc hai người đi: "Hai đứa đã lâu không ở nhà rồi, bây giờ trời đã muộn, mấy đứa ngủ lại một đêm rồi mai hẵng đi."

Con cái cực cực khổ khổ nuôi lớn vốn không phải chuyện dễ dàng, vất vả nuôi chúng lớn lên lại không thường xuyên thấy mặt, thật đáng thương cho tấm lòng cha mẹ, nguyện vọng của mẹ Tô chẳng qua cũng chỉ là muốn được nhìn thấy mấy đứa con của mình thường xuyên hơn mà thôi.

Tô Ngôn Mạch cũng đã khá lâu không nhìn thấy người nhà nên không chút do dự liền đáp ứng.

Tần Tịch Nhiên vẫn luôn đứng một bên nhìn, nghe mẹ Tô nói thế liền suy nghĩ rất nhiều, trước đây cũng có thời điểm như vậy, nhưng Tô Nhan Y không đồng ý ở lại, chủ yếu nguyên nhân là do anh, tuy hai người là vợ chồng nhưng chưa từng chung phòng, ở trong nhà chính đương nhiên bọn họ không thể ở hai phòng khác nhau, không ngủ lại Tô gia vì để tránh sự xấu hổ đó.

Tần Tịch Nhiên nghĩ nếu không thì để anh chủ động cự tuyệt, miễn làm cho Tô Nhan Y khó xử, nhưng thân phận của anh thật sự không thích hợp nói như vậy.

Lúc này Tô Nhan Y giống như nghiêm túc tự hỏi, đáp lời: "Vậy ở lại một đêm, sáng mai đi."

Hiển nhiên câu trả lời của Tô Nhan Y khiến mọi người kinh hỉ, đặc biệt là mẹ Tô, lập tức lộ ra tươi cười vô cùng vui vẻ.

Tần Tịch Nhiên tất nhiên cũng kinh ngạc, chẳng qua rất nhanh đã có suy nghĩ.

Việc Tô Nhan Y đồng ý đương nhiên là cô đã có tính toán, nếu cô đã công khai quan hệ với Tần Tịch Nhiên thì tự nhiên muốn chung sống với anh thật tốt, tuy EQ của cô khá thấp nhưng biết rõ quan hệ của vợ chồng khác trước, chỉ là thứ như tình cảm này phải từ từ bồi dưỡng, hai người ở chung cũng phải phát triển tự nhiên, cho nên không lập tức thay đổi cái gì, nhưng đối với mấy sự thay đổi gần đây cô không hề bài xích.

Mọi người hàn huyên một hồi sau đó ai về phòng người nấy.

Phòng Tô Nhan Y rất lớn, cách trang trí giống như phòng làm việc, đơn giản lại không mất tinh xảo, thiên về màu lạnh, tuy không có người ở nhưng bởi vì được quét dọn cẩn thận nên khiến người vào thấy ấm áp hơn.

Tần Tịch Nhiên vào phòng trước tiên liền nói: "Anh có thể ngủ sô pha không? Nếu không anh ngủ phòng sách cũng được."

Vấn đề ở đâu cùng với việc bị Tô Nhan Y nói ra trước thì không bằng anh chủ động còn hơn, ít nhất sẽ không làm Tô Nhan Y hiểu nhầm anh có tâm tư gì.

Tô Nhan Y không ngoài ý muốn với lựa chọn của Tần Tịch Nhiên, ánh mắt nhìn qua chiếc giường lớn, vẻ mặt có chút do dự.

Có nên để Tần Tịch Nhiên ngủ giường không? Tô Nhan Y cảm thấy cô không muốn nhưng hình như không phản cảm đến như thế, chủ là nếu cô nói ra khỏi miệng sẽ cảm thấy quái quái, nhưng nếu không nói Tô Nhan Y lại thấy có chút khác thường.

Tô Nhan Y nhất thời khó xử, ánh mắt nhìn Tần Tịch Nhiên trở nên phức tạp.

Tần Tịch Nhiên cảm giác được nhưng không rõ nguyên do, chỉ nghĩ có lẽ Tô Nhan Y vì chỗ ngủ mà không cao hứng.

Nghĩ Tô Nhan Y vì sự có mặt của mình mà không vui, Tần Tịch Nhiên quýnh lên lui ra phía sau một bước, người dán sát vào cửa nói: "Anh đi phòng sách, em nghỉ sớm chút đi."

Tô Nhan Y nhíu mày, không tiếp tục do dự nữa, nói thẳng: "Anh ngủ ở đây đi, đi phòng sách làm cái gì."

Bởi vì sốt ruột cộng thêm chút không vui, giọng điệu của Tô Nhan Y không được tốt lắm, nguyên bản là giận vì Tần Tịch Nhiên rời đu, nhưng nghe vào tai Tần Tịch Nhiên lại không phải ý tứ này.

Tần Tịch Nhiên cảm thấy hình như anh lại làm gì không đúng chọc Tô Nhan Y không vui.

Tô Nhan Y vẫn rất luôn để ý cảm giác của người thân, quan hệ bọn họ trước mặt Tô gia vẫn luôn duy trì một loại trạng thái có vẻ không xa cách lắm, đương nhiên đây chính là cảm nhận của Tần Tịch Nhiên, cho nên lúc này anh mới suy đoán phỏng chừng Tô Nhan Y sợ người nhà mình biết bọn họ không ngủ cùng nhau mà lo lắng nên mới sinh khí việc anh đi phòng sách ngủ, nhưng cô lại không muốn anh ngủ trong phòng mình nên vẻ mặt cô mới do dự phức tạp như vậy.

Tần Tịch Nhiên tự nhận là suy nghĩ rõ hết thảy, trong lòng thêm rầu rĩ, nhưng nghĩ tới nghĩ lui không có biện pháp khác, chắc là chỉ có thể ngủ trên sô pha, cũng không thể để anh ngủ trong nhà vệ sinh chứ.

Ánh mắt Tần Tịch Nhiên không tự chủ liếc về phía nhà vệ sinh, thầm nghĩ cho dù Tô Nhan Y không vui khi anh ở đây nhưng sẽ không tàn nhẫn kêu anh ngủ trong đấy nhỉ.

Cũng may Tô Nhan Y không biết suy nghĩ của Tần Tịch Nhiên nằng không lại không cao hứng.

"Sô pha hơi ngắn, ngủ giường đi, mỗi người một nửa." Tô Nhan Y mặt lạnh nói, nói xong liền cầm áo ngủ vào phòng tắm, hoàn toàn không cho Tần Tịch Nhiên có cơ hội mở lời.

Tần Tịch Nhiên hơi giương môi định nói gì lập tức đứng ngốc tại chỗ, lúc này đầu óc anh không nghĩ được gì, chỉ quanh quẩn câu nói kia của Tô Nhan Y, sau đó nhìn về phía giường lớn.

Tô Nhan Y nói anh ngủ trên giường cùng cô? Đây là đãi ngộ lớn nhất thế kỷ này sao?

Nhìn giường, nghĩ câu nói của Tô Nhan Y, rồi lại nghìn giường, qua một lúc lâu không biết nghĩ đến chuyện gì mặt Tần Tịch Nhiên lập tức ửng đỏ, khoé miệng kéo lên lộ ra nụ cười trông khá ngu đần.

Cùng lúc đó, trong đầu Tô Nhan Y cũng vang lên thanh âm hệ thống.

【 Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ một lần, thêm một điểm, tổng điểm hiện tại là chín, mong ký chủ tiếp tục cố gắng! 】

Tô Nhan Y mới tắm được một nửa, đột nhiên nghe tiếng hệ thống vang lên, sửng sốt một lát sau đó không biết nghĩ tới điều gì, hai tai đỏ lên, khoé miệng cũng giương lên ý cười.

Phân một nửa giường liền hoàn thành nhiệm vụ một lần, thật ra làm người kia cười không tính là chuyện quá khó khăn gì, ăn một bữa cơm, cùng nhau tâm sự, đi ngủ, ngẫu nhiên làm chuyện gì đó, cũng không phải là quá khó thực hiện.

Ý tưởng của Tô Nhan Y hơi có chút ngạo kiều, thậm chí còn khá ngốc, nhưng người có biểu tình cao lãnh như Tô Nhan Y nội tâm lại ngạo kiều, đối lập như vậy thật đúng là đáng yêu.

【 Chủ nhân, chỉ cách đích cuối một điểm, cô nhất định phải cố lên nha, bằng không đêm nay chủ nhân nỗ lực chút đi, nam chủ nhân cười rộ lên nhất định đẹp trai nứt trời!】 001 đúng lúc xông ra, ảnh ảo xuất hiện trước mặt Tô Nhan Y, thậm chí còn đem hai mắt của mình biến thành lấp lánh, long lanh nhìn Tô Nhan.

Đêm nay nỗ lực? Hai người ngủ trên một giường thì nỗ lực như thế nào? Xem bộ dáng hưng phấn này của 001, sẽ không phải giống như cô nghĩ chứ?. TruyenHD

~~~

Ngoài lề: Sẽ không phải giống như ta nghĩ đi~