Chương 3-1

Thích Bạch cúi đầu, cầm móng vuốt mà Hoa Niên Niên vừa mới tóm được hắn, chạm vào những chiếc móng sắc nhọn trên đó. Tiểu gia hỏa này không hề duỗi móng tay khi tóm lấy hắn, nụ cười trên mặt Thích Bạch càng sâu hơn khi nghĩ đến điều này.

Hoa Niên Niên lập tức đắm chìm trong vẻ đẹp của sư huynh.

Ngày xưa sư huynh rất yêu thích y phục màu trắng, khi cầm kiếm phi hành, tay áo y bay phấp phới, mỗi động tác đều thuần khiết và tao nhã như tiên nhân trong thế giới cổ tích.

Trong danh sách mỹ nhân của Tu giới, sư huynh luôn đứng đầu danh sách, hiện tại sư huynh đã thay đổi trang phục, tuy khí chất hoàn toàn khác với kiếp trước nhưng nhan sắc vẫn không bị giảm xuống.

“Sao còn chảy nước miếng?” Thích Bạch đưa tay lau miệng Hoa Niên Niên, không hề cảm thấy chán ghét.

Hoa Niên Niên: "..."

Chết tiệt, cậu co rút bàn chân lại vì hoảng sợ.

Cậu thực sự đã chảy nước dãi với sư huynh!

Trình Tâm Vũ không bỏ lỡ cơ hội lấy lòng hắn:

“Thích lão sư, xem ra bé gấu trúc này cũng biết thưởng thức vẻ đẹp của anh.”

Lời này của cô như đang ám chỉ Hoa Niên Niên chính là một bé gấu trúc chỉ biết nhìn mặt hắn, mặc dù chỉ là nói đùa nhưng Hoa Niên Niên vẫn khó chịu, quầng thâm dưới mắt nhìn chằm chằm vào Trình Tâm Vũ.

Tuy nhiên, ánh mắt của cậu đã bị Thích Bạch chặn đứng, hắn chơi đùa với miếng đệm lót mềm mại lòng bàn chân của cậu, không mặn không nhạt trả lời Trình Tâm Vũ :

“Thì ra Niên Niên cũng có ánh mắt tốt như vậy.”

Trình Tâm Vũ lập tức nghẹn lời.

Hoa Niên Niên tức khắc vui mừng.

Một nhân viên vội vàng đi vào: "Trương viện trưởng, vừa rồi Lâm bảo mẫu nói Niên Niên lại trốn khỏi phòng, còn có Hôi Hôi cũng không thấy đâu, máy giám sát bị hỏng...Ơ..."

Lời nói của anh đột nhiên dừng lại khi anh nhìn thấy Hoa Niên Niên đang trong tay Thích Bạch.

Thôi, anh nên gọi cho Lâm bảo mẫu, hai chú gấu trúc trốn thoát đã được tìm thấy.

Mười phút sau.

Nghe Trương viện trưởng giải thích, Lâm bảo mẫu biết rằng một thời gian sau Hoa Niên Niên sẽ ở bên cạnh Thích Bạch.

Cô liếc nhìn Hoa Niên Niên ngoan ngoãn trong lòng Thích Bạch, im lặng hai giây, hỏi câu cô muốn hỏi nhất: “Nhưng Niên Niên bò vào trong hộp bằng cách nào?”

Không chỉ cô ấy muốn biết mà tất cả nhân viên, bao gồm cả tổ chương trình cũng muốn biết tại sao.

Tuy nhiên, đây là một bí ẩn chưa có lời giải.

Tình cờ lúc đó máy giám sát bị hỏng nên không nhìn rõ được tình hình lúc đó.

Hoa Niên Niên tựa vào trong ngực Thích Bạch, có chút áy náy liếʍ chân, hôm nay cậu đã hai lần trốn khỏi ngục, trao cho Hôi Hôi một chút linh lực khi cậu tu luyện sau khi sống lại, nghĩ đến cũng đau lòng.

Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, để gặp được sư huynh của mình thì như vậy cũng đáng.

Chương trình dự định để các ngôi sao lớn nuôi dưỡng các bé gấu trúc trong một thời gian, họ sẽ ăn ngủ với gấu trúc và ở bên nhau mọi lúc, điều này sẽ khiến chương trình trở nên thú vị hơn.

Nếu chỉ cho gấu trúc ăn, dọn phân cho gấu trúc, ôm gấu trúc ra phơi nắng và tập thể dục... tiết mục sẽ bị đơn điệu quá mức.

Vì vậy, nhóm chương trình đã tài trợ một không gian trống trong căn cứ, xây một ngôi nhà gỗ bốn tầng và xây một số sân chơi cho bốn ngôi sao và gấu trúc sinh sống.

Các vật liệu dùng để xây dựng ngôi nhà gỗ và các phương tiện giải trí đều đã qua kiểm tra chất lượng và sẽ không gây hại gì cho các bé.

Sau khi chương trình ghi hình xong, nhân viên của căn cứ vẫn có thể ở trong căn nhà gỗ, gấu trúc có thể tiếp tục vui chơi trong đó.

Tương đương với việc chương trình tài trợ miễn phí cho cơ sở.

Dù sao thì nhà đầu tư cũng có tiền!

Ngoại trừ Thích Bạch, ba người còn lại cũng đã phân công chọn ra bé gấu trúc nào để nuôi, gấu trúc của bọn họ đã khoảng sáu tháng tuổi, đều 0lớn hơn một vòng so với Hoa Niên Niên.

Gấu trúc của Cố Bình Thu được gọi là Đại Bạch, của Quý Vũ Trạch là Nhị Hoa và của Trình Tâm Vũ là Tam Hỉ.

Bốn người phải đến căn nhà gỗ nhỏ được chuẩn bị sẵn để cất hành lý - trước khi phân gấu trúc cho các minh tinh, nhân viên tổ chương trình đã lắp sẵn camera trong căn nhà.

Thích Bạch đành phải giao lại Hoa Niên Niên cho bảo mẫu Lâm, móng tay của Hoa Niên Niên cứ móc vào quần áo của Thích Bạch, cậu không muốn rời khỏi người sư huynh.

Cảm nhận được sự miễn cưỡng của tiểu tử trong tay, Thích Bạch dừng lại một chút, nói với Lâm bảo mẫu: "Tôi có thể trực tiếp đưa nó vào nhà gỗ được không? Dù sao lát nữa tôi sẽ đưa nó quay lại đây."

Lâm bảo mẫu nói: “Tôi còn chưa nói cho anh những điều cần chú ý..."

“Trước đó tổ chương trình đã phát hành sổ tay hướng dẫn nuôi gấu trúc, nội dung bên trong tôi đều ghi nhớ.” Thích Bạch bình tĩnh nhìn Lâm bảo mẫu.

Cho dù Lâm bảo mẫu không truy hỏi những lời hắn nói, dưới ánh mắt sâu thẳm của Thích Bạch, tim cô đập nhanh hơn, Hoa Niên Niên đúng lúc đáng yêu kêu lên, Tề Bạch sờ sờ cái bụng mềm mụp của cậu rồi nói:

“Cậu ấy đói rồi, tôi sẽ vào nhà chuẩn bị sữa bột cho bé,đối với gấu trúc con ở độ tuổi của bé, liều lượng sữa bột là 2 đến 300 ml mỗi lần, pha với nước ấm 50 đến 60 độ."

Các nhϊếp ảnh gia xung quanh không khỏi giơ ngón tay cái lên, tuy lời nói của Tề Bạch rất đơn giản nhưng giọng điệu lại không vội vàng, vừa nhìn có thể biết hắn thật sự đã đọc và viết ra nội dung trong sách hướng dẫn.