Chương 1

Cô vợ nhỏ Bạch Vi của tôi năm nay 27 tuổi, là người vợ thứ hai của tôi, nhỏ hơn tôi 8 tuổi, bởi vì chênh lệch tuổi nhiều nên tôi rất cưng chiều em, dường như mỗi khi em đưa ra yêu cầu gì thì tôi cũng sẽ thực hiện.

Đương nhiên cũng có nguyên nhân để chiều em vô điều kiện như thế, vì em đẹp hơn, mê người hơn người vợ diễn viên trước của tôi, em là người đẹp mang trong mình dòng máu Hàng Châu, dáng người cao gầy, yểu điệu, vòng eo mảnh mai, mềm mại, mông tròn trịa, ngực nảy, đã tinh xảo thon thả còn đầy đặn gợi cảm, làn da trắng nõn, non mềm, gương mặt trứng ngỗng như châu tròn ngọc sáng, đôi mắt to tròn trong sáng, đôi môi đỏ xinh đẹp, gợi cảm khiến người ta luôn muốn hôn đắm đuối mọi lúc.

Tính cách của em là sự hoà quyện giữa phụ nữ phương Nam dịu dàng và sự phóng khoáng của các cô gái phương Bắc. Hơn nữa bằng nghiên cứu sinh và trí tuệ của em càng khiến em càng ưu nhã, mê người. Trong đời sống em là vợ của tôi, trong công việc lại là một trợ lý xuất sắc, lần nào dắt em tham gia những buổi tiệc xã giao, em đều là tiêu điểm chú ý của những tên đàn ông, ánh mắt sỗ sàng của đám đàn ông đó như hận không thể lột sạch chiếc váy mỏng manh trên người em ra.

Cũng có rất nhiều tên đàn ông thành công âm thầm dụ dỗ em, hoặc là dụ sắc, hoặc là dụ lợi nhưng em vẫn luôn không dao động, tình cảm của em dành cho tôi là trung thành và trung trinh. Thế nhưng, em lại vô cùng lãng mạn, cứ ở trên giường, em chính là một tiểu yêu tinh, đa dạng phong phú, nói lời dâʍ ɖu͙©, giống như một con đàn bà dâʍ đãиɠ, khiến tôi càng chìm sâu vào em, càng thêm quý trọng em, giữ trong tay sợ rơi, ngậm trong miệng sợ tan giống như một món báu vật quý giá.

Nửa năm gần đây, em trải qua… không, là những lần ý loạn tình mê tôi trải qua cùng em tựa như ảo mộng, khiến tôi càng quý trọng, càng si mê…

“Chồng ơi, anh có biết mấy bữa tiệc đèn mờ trao đổi bạn cặp không?” Đêm đó, chúng tôi vừa mới âu yếm xong, em không cho tôi xuống giường mà ôm dưới thân tôi õng ẹo hỏi.

Tôi giật mình, bởi vì trước kia tôi từng chơi với vợ trước, cho rằng em đã biết nên mới vội trả lời: “Mấy năm trước anh từng nghe. Sao thế?”

“Không sao cả, hôm nay chị Vương trong công ty lén hỏi em có muốn chơi không, em không đồng ý.” Em thở hổn hển nói.

“Hửm, có muốn đi không?” Tôi vừa nghe thế, cảm thấy có lẽ dắt em đi chơi cũng là một việc rất kí©h thí©ɧ.

“Không muốn. Hì hì!” Em ôm chầm lấy tôi, sợ tôi nổi giận nhưng tôi cảm thấy mặt em càng ngày càng nóng lên.

“Ha ha, muốn đi cũng không sao, chỉ là chơi thôi, không có tình cảm là được.” Thân dưới của tôi lập tức có cảm giác, không khỏi hôn nhẹ lên vành tai em.

“Thật vậy chăng? Nhìn người đàn ông khác ôm em, hôn em, sờ em, anh không ghen sao?” Em bắt đầu thở dồn dập, phía dưới càng ngày càng ướt…

Cảm nhận được phản ứng của em, người anh em của tôi lại cứng lên, cắm vào giữa hai chân nhẹ nhàng cọ lên cánh hoa ẩm ướt của em: “Không đâu, cục cưng, anh yêu em, chỉ cần em thích thì anh sẽ thích.”

Rõ ràng em đã bị khıêυ khí©h hưng phấn thêm, hai tay ôm chặt hông tôi, hai chân cũng dần tách ra, thở hồng hộc hỏi: “Thế… thế… mấy người đàn ông đó có luồn tay vào sờ bên trong váy em không? Chẳng… chẳng may… chẳng may không nhịn được nữa, anh ta sẽ… sẽ… có làm… làm… làm em luôn không?”

“Chỉ cần em không phản đối thì cái gì cũng được. Người khác muốn ngủ với em, em có muốn không?” Tôi cũng kích động không thôi, lập tức hôn em.

“Em… em… em… em muốn! Hức ~~” Em thở dồn dập. Hai tay dùng sức giữ mông tôi dập mạnh xuống một cái, tôi cũng tiến sâu vào bên trong em…

Lúc này đây, vì có chủ đề kí©h thí©ɧ này chuyển động trong đầu em nên có vẻ em rất kích động, cuồng loạn, tôi cũng bị ảnh hưởng, cũng kích động, điên cuồng giống em. Chúng tôi lăn lộn cùng nhau rất lâu, đến khi hai bên đã cạn kiệt sức lực mới ôm lấy nhau ngủ thϊếp đi.

Tối hôm sau, tôi dắt em đến câu lạc bộ trao đổi quen của mình — thật ra là của nhà bạn tôi lập ra. Vừa tới cửa, Bạch Vi lại có chút sợ hãi, không muốn đi vào, tôi nhắc nhở em: “Đã hẹn với quản lý rồi, nếu đã tới thì cứ chơi cả đêm đi! Chơi đã đời rồi thì tự mình kết thúc.” Em nói dạ, sẽ chơi cả đêm, sau đó mới bị tôi ôm vào.

Sau khi đi vào, trước tiên mọi người uống trà ở phòng khách lầu một, thật ra là đang chọn bạn nhảy của nhau, chọn xong sẽ lên phòng khiêu vũ lầu hai. Lúc tôi đi vào cùng Bạch Vi, lầu hai đã bắt đầu rục rịch, tiếng nhạc triền miên, chứng tỏ vũ hội đã bắt đầu. Lầu một có không ít người ở uống trà, nói chuyện phiếm, tôi cũng không biết mấy người đàn ông này.

Bọn tôi mới vừa ngồi xuống trên sô pha, một người đàn ông cao lớn đã ngồi xuống gần Bạch Vi. Có lẽ Bạch Vi rất bối rối mà nhích lại gần tôi, người đàn ông kia hơi mỉm cười, rất lịch thiệp lại gần em: “Khí chất của tiểu thư khiến tim tôi loạn nhịp, tôi có phúc phận được tận hưởng tiếng nhạc du dương trên lầu cùng em không?”

Xem ra người này khá nho nhã, không thô tục. Bạch Vi cũng thấy thế, trong lòng đã ưng nên nên đỏ mặt, nghiêng đầu nhìn tôi xin phép, tôi cố ý không nhìn em, đứng dậy đi đến chỗ một người phụ nữ khác.