Chương 6: Lại thêm một lần nữa (H)

Vừa mới bắn ra nhưng côn ŧᏂịŧ của Trần Nghị cũng không lập tức mềm xuống, vẫn chôn sâu trong động nhỏ. Hắn ghé vào trên người Lý Mai, thở hổn hển, tay cũng không rảnh rỗi nắm lấy bầu ngực Lý Mai liên tục vuốt ve.

Toàn thân mềm mại của Lý Mai cũng mệt mỏi không có sức lực, đặc biệt là người đàn ông còn không biết nặng mà đè trên người cô, làm hơi thở cô không thông, cô động thủ đẩy đẩy, “Chàng đứng lên trước đi…”

Lý Mai vừa động thì bụng nhỏ của cô giật giật làm cho côn ŧᏂịŧ của Trần Nghị còn chôn trong cơ thể lại có dấu hiệu thức tỉnh nhưng Lý Mai lại hoàn toàn không có ý thức được nguy hiểm. Thẳng đến khi nhìn thấy đôi mắt tối sầm của đối phương cô mới hiểu được, bất quá đã không còn kịp rồi.

“Ngoan, lại làm thêm một lần nữa.” Trần Nghị cúi đầu ôn nhu hôn hôn đôi môi đã sưng đỏ của Lý Mai.

Sau đó vùi đầu ở trên cổ nàng gặm cắn cọ xát, nhét côn ŧᏂịŧ trở lại động ấm áp. Côn ŧᏂịŧ đã hoàn toàn cương cứng hơn nữa vừa rồi người đàn ông này bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào huyệt nhỏ. Cô cũng hưng phấn đạt cao trào tuôn đầy mật ái.

Tất cả còn ở bên trong khiến bụng nhỏ của cô căng lên có chút trướng khó chịu. Nhưng người đàn ông này lại không tính toán buông tha cô. “Không…” Lý Mai quay đầu đi, trong miệng nói lời cự tuyệt.

“Tiểu huyệt của nàng ôm côn ŧᏂịŧ chặt như vậy rồi, còn nói không cần?!” Trần Nghị hung hăng đâm một chút. Qυყ đầυ phá vỡ những rào cản bên trong phát ra tiếng nước ọp ọp, tinh hoàn chứa đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ bang bang. Côn ŧᏂịŧ tiến thẳng vào âʍ ɦộ Lý Mai, đem cửa động của cô mở lớn đến sưng đỏ.

“A… A… Quá nặng… Bụng bị làm đến đau …” Kɧoáı ©ảʍ kịch liệt làm thân mình Lý Mai run run, cắn môi kêu lên. “Không nặng thì làm sao khiến nàng thoải mái Tiểu huyệt của nàng quá chặt, cắn nuốt ta không nhả, ta hôm nay sẽ làm tiểu huyệt của nàng sung sướиɠ được không?”

Trần Nghị cắn một ngụm lên bầu ngực Lý Mai. Hắn khởi động eo, huy động sức mạnh, cong eo tàn nhẫn đâm vào rút ra ở cửa động Lý Mai làm cho cô hồn bay phách tán. Vừa rồi hắn đã bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ ở bên trong.

Giờ theo luật động của hắn làm chất lỏng bên trong cũng theo đó chảy ra ngoài, côn ŧᏂịŧ và dâʍ ŧᏂủy̠ kết hợp với nhau, ma sát thành bọt biển trắng đυ.c.

“Không… A a… A… Quá nhanh…… Sẽ bị làm chết…” Mắt Lý Mai tràn đầy hơi nước, khóe mắt đỏ ửng mỹ lệ, môi đỏ khẽ nhếch thổ lộ những lời âu yếm với người đàn ông đang hoạt động trên người.

“Làm chết nàng, nàng xinh đẹp tuyệt vời như vậy, côn ŧᏂịŧ của ta lớn không ?Làm nàng sảng khoái không? Có nghĩ lão tử sẽ đem nàng ra ngoài sân để làm không? Trên giường đều chứa đầy dâʍ ŧᏂủy̠ của nàng!” Trần Nghị càng nói càng hưng phấn, thật sự muốn côn ŧᏂịŧ cắm thật sâu vào bên trong hoa huyệt của Lý Mai.

“A… Không… Đυ.ng đến tử ©υиɠ… Sẽ… Sẽ hư…” Thân mình Lý Mai căng thẳng, hai tay nắm chặt chăn gối, hai chân kẹp ở trên eo Trần Nghị.

“Yêu tinh, nàng thả lỏng đừng kẹp chặt như vậy!” Trần Nghị vỗ vỗ mông Lý Mai, đôi mắt cũng đỏ lên. Trần Nghị vừa đi vừa cắm vào. Hắn ôm Lý Mai đẩy cửa gian phòng ngủ đi tới trong sân.

Hôm nay ánh trăng rất sáng. Trong sân nhờ ánh trăng mà thấy rõ mọi vật, tất cả dường như sáng choang khiến Lý Mai cảm thấy thẹn thùng. Thân mình run run đạt cao trào.

“Yêu tinh, sao lại đến rồi?” Qυყ đầυ bị dâʍ ɖị©ɧ tưới đến sảng khoái không thôi. Làm Trần Nghị thiếu chút nữa không cầm giữ được mà bắn ra. Hắn cũng không vội làm Lý Mai mà đem cô đặt ở thân cây trong sân, qυყ đầυ chậm rãi nghiền nát tử ©υиɠ.

“Chờ ta đâm thẳng đến tử ©υиɠ nàng, sẽ đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào toàn bộ được không?” Hắn liếʍ vành tai Lý Mai, thanh âm trầm thấp nói. “Không… Không cần…” Lý Mai lắc đầu, món đồ chơi của người đàn ông lớn như vậy đâm sâu đến tử ©υиɠ sẽ rất đáng sợ.