Chương 8: Khu trọ kỳ quái 8

Anh thường vào ban đêm tìm kiếm những dấu vết từ thời thơ ấu của mình trong căn phòng, như khi còn nhỏ, có một bông hoa năm cánh mà Ôn Ảnh tặng anh lúc còn ở nhà trẻ, được dán lên mặt sau của tủ đầu giường. Cha mẹ anh không hề hay biết, và anh thực sự đã tìm thấy một bông tương tự ở cùng vị trí.

Vì vậy, Tạ Trì tin rằng đây chính là nơi anh đã sinh sống từ nhỏ. Nhưng tại sao lại xuất hiện những hiện tượng không thể tưởng tượng nổi? Tại sao trong nhà lại tràn ngập những ác linh? Cha mẹ anh đã đi đâu? Anh thực sự đang ở trong một không gian như thế nào?

Tính cách táo bạo của mẹ anh trở nên ôn hòa, cha anh luôn làm việc cẩn trọng giờ lại thích uống rượu, và hàng xóm thì luôn âm thầm quan sát từng hành động của anh.

Khi Tạ Trì kết nối tất cả những điều này, anh nhận thấy chúng đều có một điểm chung đặc biệt: đó là sự tương phản cực đoan.

Và nguyên nhân dẫn đến hiện tượng tương phản này chính là chiếc gương.

Kể từ khi chiếc gương đồng xuất hiện, anh và Ôn Ảnh đã vô tình bước vào thế giới trong gương.

Tất cả những gì anh thấy đều là hình ảnh chính xác của khu phố và căn nhà, nhưng lại không còn cảm giác thực tại. Có lẽ phạm vi của chiếc gương bị giới hạn, chỉ có thể giữ anh và Ôn Ảnh trong khu phố mà không thể ra ngoài.

Sau khi suy nghĩ kỹ lưỡng, Tạ Trì chỉ còn một câu hỏi: làm thế nào để thoát ra?

Tủ giày chỉ chứa vài đôi giày và không có đồ vật kỳ lạ, điều này khiến Tạ Trì hơi thở phào nhẹ nhõm.

Lúc này, mẹ anh từ phòng bếp đi ra, có vẻ hơi tiếc nuối: "Vẫn không tìm thấy sao? Mẹ nhớ rõ đã đặt nó vào một nơi chật hẹp, có thể mở ra và đóng lại. Mẹ cứ nghĩ nó ở đấy."

Tạ Trì suy nghĩ một chút: "Có thể ở tủ quần áo hoặc ngăn kéo không?"

Nghe vậy, mẹ anh ánh mắt sáng lên: "Có khả năng đấy, lần sau để mẹ tìm thử."

Tạ Trì gật đầu: "Vậy tôi về phòng ngủ trước."

"Mời đi."

Tạ Trì trở về phòng ngủ, lấy quần áo và vào phòng tắm. Sau khi xong, anh ra ngoài, muốn cắm máy sấy vào ổ điện trên giường thì không thể không đối diện với chiếc gương đồng.

Nhưng khi anh vừa ngẩng đầu lên, đồng tử anh đột ngột co rút lại không kiểm soát được.

Anh thấy...

Sau lưng anh, đột nhiên xuất hiện năm con ác quỷ mà trước đó đã biến mất!

Nhưng điều đáng sợ không phải là chúng đã luôn theo sau anh, mà là anh vô tình nhìn thấy một con ác quỷ với đôi mắt đẫm máu!

"Đừng quay đầu lại"

Một câu cảnh báo trong đầu khiến anh tỉnh lại khỏi trạng thái đứng hình.

Cảnh tượng kéo dài khoảng năm giây, đối với Tạ Trì, đây là một sai lầm khủng khϊếp. Nhưng tại sao những con ác quỷ này biết anh thấy chúng mà vẫn không hành động?

Liệu chúng có đang kiểm tra xem anh có nhận ra sự tồn tại của chúng không?

Trừ phi...

Trừ khi chúng không thể thấy cảnh tượng trong gương, chỉ có người sống mới có thể nhìn thấy chúng.

Cha anh từng giải thích nguyên nhân chiếc gương bị che khuất, và dưới những hạn chế đó, chúng không thể gϊếŧ anh. Do đó, chúng phải che giấu bản chất ác quỷ của mình. Nhưng khi thời hạn kết thúc và các hạn chế được gỡ bỏ, nếu anh không phát hiện ra hiện tượng kỳ lạ này và không kịp chạy trốn, anh sẽ bị chúng xé nát ở đây.

Vì vậy, ngôi nhà này chính là nơi anh có thể sắp bị tàn sát!

Anh có thể nhìn thấy những ác linh trong gương nhưng lại không thể thấy chúng ở ngoài thì nguyên nhân thật sự là gì?

Tạ Trì cảm thấy điều này chắc chắn liên quan đến cơ hội sống sót cuối cùng của anh.

Sau khi sấy xong tóc, Tạ Trì đặt máy sấy lại chỗ cũ, nằm trên giường mà không dám lấy động đậy, dù cho Ôn Ảnh đã gửi vài tin nhắn cho anh.

Một đêm dài không ngủ.

Tối nay đối với Tạ Trì là một sự tra tấn, khi anh biết có vài ác linh đang theo sau mình, anh không thể không tưởng tượng ra những cánh tay từ khe hở của tủ quần áo, đôi mắt đầy máu đang dõi theo anh, và những con quỷ nữ từ ngăn kéo sẽ bò ra và thì thầm bên tai anh giữa đêm.

Phòng ngủ có cánh cửa kẹt, gợi nhớ đến những giấc mơ kinh hoàng của anh, như thể máu thịt đang chảy ra từ những cảnh tượng trong mơ. Cửa sổ ban công có vẻ như treo một thi thể thối rữa.

Anh cố tình di chuyển chậm rãi, tránh việc bị phát hiện khi ở trong nhà.

Khi rời khỏi phòng ngủ, anh cố ý nhìn vào chiếc gương đồng và nhận thấy hình ảnh của những con quỷ đã biến mất.

Sau khi rửa mặt và thay đồ, anh ra khỏi nhà và lập tức lấy điện thoại ra để nhắn tin cho Ôn Ảnh.

Đêm qua lúc 00:01

【 Ôn Đại Tiên 】: Tôi đã phát hiện một manh mối.

【 Ôn Đại Tiên 】: Hiện tại không có phương tiện gì sao? Ngày mai chúng ta hãy đến phòng an ninh, tôi sẽ chờ cậu ở đó.

【 Ôn Đại Tiên 】: Ngủ ngon, Tạ Trì.

Tạ Trì vừa xuống lầu vừa gửi phản hồi.

Buổi sáng lúc 7:56

【 Tạ Trì 】: Tôi rất nhanh sẽ đến ngay.

【 Tạ Trì 】: Xin lỗi, đêm qua có việc nên không thể trả lời tin nhắn, lát nữa tôi sẽ giải thích.

【 Ôn Đại Tiên 】: Không sao đâu, tôi mới đến không lâu. Trên đường chú ý an toàn, đừng để bị lừa.

【 Tạ Trì 】: Được rồi (biểu tượng mặt cười).

Vừa mới buông điện thoại, Tạ Trì bỗng nhiên vấp phải một bao nilon nằm giữa hiên, anh loạng choạng một bước và phải bám vào lan can để giữ thăng bằng.

Nhưng khi anh nhìn xuống mặt đất, anh phát hiện bao nilon đã rơi ra và nằm lộn xộn trên sàn.