Chương 3: Tôi đồng ý

Bạch Tuệ là em gái ruột duy nhất của Bạch Sam, địa vị phù dâu chính không phải cô thì còn ai, trên người mặc một bộ váy dài màu hồng phấn, tóc hơi xoăn xõa tung, cô đi theo sau cùng nhất trong đội ngũ, đón các ánh mắt của khách mời, mỉm cười theo đội đi lên sân khấu.

Phù dâu chính và phù rể chính đứng phân biệt hai bên cạnh cô dâu và chú rể, líc này cô chỉ cách Chu Gia Hiển khoảng cách một người, đó chính là đặc biệt chừa lại cho Bạch Sam.

Thật lâu về sau, Bạch Tuệ nhớ lại ngày hôn lễ, nghĩ thầm, vậy đại khái là lần cô và Chu Gia Hiển cách nhau xa nhất.

Lần đầu tham gia nghi thức quan trọng như vậy, Bạch Tuệ có vẻ hơi căng thẳng, sợ một lát người quan trọng đọc lời chúc mừng nói nhầm, tự kéo tay mình qua bấm mạnh lên một cái, nụ cười nhe răng trên mặt lại không giảm chút nào.

Đám người dưới sân khấu ồn ào một trận, phóng tầm mắt nhìn tới, cô dâu của hôn lễ cực kỳ hoành tráng này đang khoác tay ba Bạch đi trên thảm đỏ. Khúc nhạc hôn hợp thời vang lên, ánh mắt các vị khách mời bị hấp dẫn tới, họ đứng dậy, dùng ánh mắt nhìn về người nữ chủ nhân xinh đẹp rung động lòng người, tự nhiên hào phóng, cho cô ấy lời chúc phúc chân thật nhất.

Bạch Chấn Cương mắt long lanh nước mông lung ôm lấy hòn ngọc quý trên tay mình, giao bàn tay của Bạch Sam vào bàn tay đang mở ra của Chu Gia Hiển.

“Đứa trẻ ngoan, ba giao con gái cho con.” Ba Bạch nghẹn ngào một chút, tiếp tục nói: “Con phải chăm sóc con bé thật tốt.”

Cuối cùng Bạch Sam không chịu được, nước mắt ngậm trong hốc mắt nhất thời chảy xuống, làm nhòe khuôn mặt trang điểm tinh xảo: “Ba…”

Bạch Tuệ ở bên cạnh yên lặng nhìn cũng thay đổi sắc mặt, nhanh chóng quẹt nước mắt một cái, quay đầu sang chỗ khác. Cô thừa nhận những thời khác như thế này làm cho cô bắt đầu có chờ mong đối với hôn nhân, dù là cô luôn luôn không quan tâm lắm với chuyện nam nữ.

“Ngài yên tâm, con hiểu rồi.”

Ba Bạch vịn tay vợ đi xuống sân khấu, người dẫn chương trình lại lần nữa nắm giữ tiết tấu.

“Mời chú rể đối mặt với cô dâu, anh có bằng lòng kết làm vợ chồng với cô gái trước mặt hay không, từ bây giờ cho dù giàu có hay nghèo khổ, khỏe mạnh hay bệnh tật, cho dù cô ấy có trẻ đẹp hay già nua, cho dù khó khăn hay suôn sẻ, từ đầu đến cuối đều yêu cô ấy, tôn trọng cô ấy, chăm sóc cô ấy cả đời hay không?”

“Tôi đồng ý.” Ánh mắt trầm tĩnh của Chu Gia Hiển rơi vào khuôn mặt ửng đỏ nhàn nhạt của Bạch Sam, không muốn suy nghĩ nhiều, trả lời rất nhanh.