Chương 19: Ăn Vυ' Đạt Cao Trào

Thoát khỏi trói buộc của chiếc áo chật chội như một chiếc l*иg hấp, Hà Miên Miên run rẩy, làn da trắng nõn như tuyết điểm xuyết những bông hoa anh đào màu hồng nhạt ở giữa, thực sự đẹp không thể tả, Hà Tử Viền xem đến nghiện.

Lần đầu tiên trong đời anh nhìn thấy bộ ngực trần của một con gái gần như vậy, đó là một cặρ √υ" hoàn mỹ, tuy rằng bề ngoài Hà Tư Viễn trông có vẻ bình tĩnh nhưng thực ra trong ngực anh đang đập loạn xạ. Hô hấp không được mượt mà cho lắm.

"Anh ơi, anh nhìn chằm chằm em như thế này, em rất xấu hổ..." Hà Miên Miên quay đầu nhìn, anh trai cô nhìn chằm chằm vào ngực cô không chớp mắt thật sự là... Cảm giác này thật vi diệu.

Lúc này, Hà Tú Viễn thực sự ước gì hai tay mình có thể cùng nhau làm “việc” nhưng anh đành phải tiếp tục đóng vai “doanh nhân” bằng tay trái và chỉ có thể dùng tay phải của mình ở hai đầu ngón tay xoa xoa vào nhau.

“Em xấu hổ à?” Thiếu niên đưa tay chỉ vào núʍ ѵú đỏ bừng của em gái: “Miên Miên à, núʍ ѵú của em đang dựng đứng lên nhìn xem.” Anh dùng hai ngón tay xoa xoa núm nhỏ kia: “Chúng cứng hơn lúc trước rồi này. Điều đó có nghĩa là em thích được anh chạm vào a~..."

Hạ Miên Miên nghe anh nói như vậy chỉ ước mình có thể tìm được một cái hang để trốn: “Anh, anh có thể đừng nói những lời như vậy được không?” Cô cắn ngón tay, ánh mắt lơ đãng, không dám nhìn anh trai mình bởi vì… cảm giác được chạm vào thật sự...thoải mái.. Hơi nóng hưng phấn truyền khắp cơ thể, cô cảm thấy có thứ gì đó chảy ra từ tận sâu bên trong, qυầи ɭóŧ dường như ướt đẫm.

“Miên Miên, nói cho anh biết, em thấy thoải mái không?” Hạ Tư Viễn xoay mặt em gái lại, để cô nhìn anh.

Hà Miên Miên ngượng ngùng nhìn vào ánh mắt của anh trai, cô không biết bây giờ mình cảm thấy thế nào, ngực cô tê dại, đầṳ ѵú ngứa ngáy, rất thoải mái nhưng cô cảm thấy xấu hổ hơn.

"Em... em không biết." Thân thể thiếu nữ khẽ run lên, nhiệt độ trong cơ thể cô dường như càng trở nên điên cuồng tán loạn, đem cảm giác tê dại này truyền khắp toàn thân.

Bàn tay to lớn của Hà Tư Viễn không rời khỏi bộ ngực mềm mại của em gái mình, những ngón tay dài của anh nhào nặn núʍ ѵú trắng như tuyết thành nhiều hình dạng khác nhau, núʍ ѵú cứng lại thành những viên đá nhỏ, anh xoa chúng trong lòng bàn tay, làm khiến trái tim anh trở nên rộn ràng.

"Ưʍ... a." Hà Miên Miên cô gái mới yêu lần đầu còn đang trong giai đoạn nắm tay, sao có thể chịu được sự trêu chọc như vậy?Tiếng rêи ɾỉ tràn ra khỏi cổ họng, mặc dù cô đã bịt miệng lại những vẫn bị Hà Tư Viễn thính tai nghe thấy.

“Miên Miên, em đang nhịn cái gì?” Nhìn thân thể em gái càng ngày càng run rẩy, thiếu niên giống như đã phát hiện ra điều gì đó.

"Không, không thể nào." Cô gái lắc đầu, cơ thể cô lúc này rất kỳ lạ, cảm giác như sắp bị đốt cháy, nóng đến mức cô không thể nói được.

Để khiến bản thân cảm thấy bình thường, cô cố gắng hít một hơi thật sâu, nhưng mọi thứ dường như thật nhỏ bé và tầm thường dưới sự trêu chọc bừa bãi của anh trai, thứ chất lỏng giữa hai chân chảy ra ngày càng nhiều, hai chân cũng mềm đến lạ thường.

Đúng lúc Hạ Miên Miên cảm thấy cơ thể sắp tan chảy, Hà Tử Viễn đột nhiên cúi đầu mυ"ŧ lấy đầṳ ѵú của em gái, bên trong miệng ấm áp ẩm ướt, chiếc lưỡi linh hoạt từng vòng từng vòng quấn quanh đầṳ ѵú.

"A...a...a..." Hà Miên Miên ngửa đầu lên, anh trai cô đang ăn núʍ ѵú của cô, cô làm sao có thể chịu được loại kí©h thí©ɧ này? Cô cảm thấy chân mình run rẩy, căn bản không thể đứng dậy được.

Hai mắt cô mê mang nhìn lên trần nhà, muốn hét thật to nhưng lại sợ bị nghe thấy nên phải bịt miệng để kìm lại tiếng rêи ɾỉ.

Nhưng mà khi cô đang cố gắng nhẫn nại, Hà Tư Viễn lại mạnh mẽ mυ"ŧ vào khắp nơi đều có dấu nước bọt. Thiếu niên dường như đột nhiên biến thành một đứa trẻ háu ăn, không ngừng mυ"ŧ lấy núʍ ѵú mỏng manh, mềm mại.

Hà Miên Miên không ngờ được bị hút núʍ ѵú lại thoải mái đến thế, cô cảm giác như linh hồn mình đang bị anh trai hút đi, hai tay cô nắm chặt lấy góc áo của anh, cơ thể run rẩy mãnh liệt, giữa hai chân phảng phất có một dòng nước như đại hồng thủy chảy, chất lỏng chảy từ đùi đến mắt cá chân, cuối cùng tạo thành một vũng nhỏ trên mặt đất.

Editor: Đau lưng quá mấy ní ơi😥