Chương 21: Chúng Ta Đều Là Lần Đầu Tiên

Hà Miên Miên thực sự rối rắm muốn chết, t nhìn côn ŧᏂịŧ sưng to của anh trai mình, nghĩ đến việc nhét một thứ to lớn như vậy vào miệng, có chút khó chấp nhận. Nhưng nếu giống như Hà Tư Viễn nói khẩu giao thì có thể kết thúc nhanh chóng. Bọn họ đã ở trong đây rất lâu, Ngụy Húc Dương vẫn đang thi đấu, không biết khi thấy mình không có mặt trên khán đài, hắn có lo lắng không. Nếu bởi vậy mà ảnh hưởng đến biểu hiện của hắn thì thực sự không tốt…

“Miên Miên, Miên Miên à…” Hà Tư Viễn không ngừng thổi vào tai em gái, môi anh thỉnh thoảng vô tình chạm vào tai Hà Miên Miên khiến thân thể thiếu nữ run lên. Anh bình tĩnh vuốt ve côn ŧᏂịŧ mình, xoa xoa cặp đùi mịn màng của em gái, qυყ đầυ nóng bỏng xuyên qua, để lại một ngọn lửa nóng rực, thiêu rụi một chút đạo đức và lý trí còn sót lại của thiếu nữ gần như không còn gì.

Cuối cùng, Hà Miên Miên dưới sự cầu xin của anh trai liền gật đầu, cô quỳ giữa hai chân anh, dưới sự hướng dẫn của thiếu niên nắm lấy thứ du͙© vọиɠ to lớn ấy. Cô mở cái miệng anh đào nhỏ nhắn, đầu lưỡi hồng hồng của cô thò ra nhẹ nhàng liếʍ vào qυყ đầυ đã sưng to.

"Aa~..." Bị chiếc lưỡi ấm áp liếʍ láp như vậy, Hà Tư Viễn đột nhiên cảm thấy mình đã lên tới thiên đường.

Anh nhìn em gái mình, cô gái xinh đẹp mà anh vừa yêu trong ảnh mà anh vừa nhìn đã thương, giờ phút này đang cố gắng liếʍ côn ŧᏂịŧ của mình, làm máu trong người anh sôi trào. Trong chốc lát, nếu không phải anh tàn nhẫn cắn mình kịp thời, hẳn là đã tước vũ khí đầu hàng rồi.

“Miên Miên, đây là lần đầu tiên em khẩu giao, có cảm giác mới mẻ không?” Hạ Tư Viễn cố ý nói chuyển hướng sự chú ý của chính mình.

Cô gái chăm chỉ liếʍ quanh qυყ đầυ của anh trai mình một vòng, nghe Hạ Tử Viễn nói như vậy, đôi lông mày xinh đẹp nhíu lại, có chút không vui: "Đương nhiên là lần đầu tiên, em không có giống như anh, em cũng không có ở nước ngoài, suy nghĩ cởi mở như anh hẳn thường xuyên làm loại chuyện này đúng không? Nghĩ đến có thể cũng một cô gái tóc vàng mắt xanh cũng ăn qua côn ŧᏂịŧ của anh trai mình, tim Hà Miên Miên đập loạn xạ, cảm thấy thật bất công.

"Khụ khụ, khụ khụ." Hà Tư Viễn có chút xấu hổ, nói thật, anh vốn là muốn ở trước mặt em gái tỏ ra là một tay chơi già đời, cho nên trước khi về nước, anh đã tức thời ôm chân Phật* đi thỉnh giáo bàn bè rất nhiều phim “giáo dục giới tính”. Nhưng... hiện tại anh dường như rất sợ em gái hiểu lầm mình là kẻ bừa bộn, nên anh nóng nảy nói rõ: "Anh, đây cũng là lần đầu tiên anh làm chuyện với em. Mọi chuyện đều là lần đầu tiên."

*Lâm thì bão Phật cước – 临时抱佛脚 – lín shí bào fó jiǎo (bình thường ko lo chuẩn bị, lúc gặp chuyện mới ôm chân Phật)

Hà Miên Miên không ngờ anh trai mình lại nói như vậy, cô đột nhiên cử động, mặt đỏ bừng nhưng trong lòng lại tràn đầy hưởng thụ, cô ngước mắt nhìn Hà Tư Viễn, nhưng thiếu niên lại liếc đôi mắt sang một bên, dường như có chút xấu hổ mà trốn tránh cô. Hà Miên Miên không hiểu sao lại cảm thấy có chút vui mừng, khi nhìn dươиɠ ѵậŧ to lớn trong tay, cũng không còn bài xích nữa, mở miệng nhỏ ra, nỗ lực đem toàn bộ qυყ đầυ nuốt vào.

Rốt cuộc cũng là lần đầu tiên, cô hoàn toàn không có kĩ xảo, răng vô tình quét qua qυყ đầυ khiến Hà Tư Viễn đau đớn, cau mày hít một hơi, Hà Miên Miên bỏ qυყ đầυ ra. Cô không biết phải làm gì, mở to mắt vô tội nhìn anh trai: "Anh ơi, em ngốc quá, nếu anh thấy khó chịu thì em sẽ dừng lại."

Vất vả lắm mới có thể thuyết phục được em gái khẩu giao cho mình, Hạ Tử Viễn làm sao có thể bỏ cuộc? Anh đưa tay sờ vào đầu em gái, do dự một lúc, mỉm cười, đem côn ŧᏂịŧ chọc chọc vào môi em gái: “Đừng dừng lại, Mianmian, đây là lần đầu tiên của chúng ta, chưa thích ứng được nên cảm thấy hơi khó chịu thôi, nào chúng ta cùng học nhé, được không?

Hà Miên Miên ngây thơ gật đầu, nụ cười của anh trai cô thật quyến rũ, cô kỳ thật cũng không hiểu anh đang nói gì, chỉ theo thói quen mà nghe lời anh trai mình.