Chương 5: Lần Đầu Nhìn Thấy Côn ŧᏂịŧ Lớn

Cho dù đã xây dựng tâm lí thật tốt trước, nhưng khi Hà Tư Viễn thật sự đứng lên cởϊ qυầи ra, nhìn thấy lông mao đen nhánh rậm rạp kia, Hà Miên Miên vẫn theo bản năng nhắm mắt lại.

Bởi vì Hà Miên Miên ngồi, Hà Tư Viễn đứng, cỗ du͙© vọиɠ của thiếu niên liền ngẩng dậy đối diện khuôn mặt trắng nõn xinh đẹp của em gái, vô cũng gần sát, cô thậm chí có thể cảm giác được một luồng khí nóng phả vào mặt, nhất thời khẩn trương đến mức hô hấp không tự giác ngừng lại.

Hà Tư Viễn thấy em gái phản ứng như vậy, cảm thấy vừa buồn cười, vừa tức giận: “Hừ, Miên Miên, không phải em đồng ý muốn xem anh sao? Bây giờ em nhắm mắt lại như vậy làm sao xem.”

“Ô ô…”Thiếu nữ nghe vậy, đành phải mở mắt ra, chỉ liếc mắt một cái,đã bị khí thế của vật to lớn trên người thiếu niên dọa cho khϊếp sợ, không nói nên lời.

Tuy rằng học sinh học cô cũng đã xem qua giải phẫu cơ thể, cũng hiểu biết đại khái hình dạng của nơi đó. Nhưng nhìn thấy vật thật vẫn vô cùng chấn động, nó vừa to, vừa thô hơn nữa không phải màu da, mà là màu đỏ tím…Bất quá, khoảng cách này cũng gần quá đi, chỉ cần động nhẹ là sẽ chạm vào mũi của cô mất.

Hà Tư Viễn lúc này đã bắt đầu loát côn ŧᏂịŧ của mình, anh chơi bóng từ nhỏ, tay tựa hồ so người bình thường lớn hơn một chút, khớp xương rõ ràng, đầu ngón tay mượt mà, là một đôi tay cực kì xinh đẹp, nhưng mà này đôi tay này hiện tại đang làm việc có chút xấu hổ, nhưng lại mang lại một nét ưu nhã, không hề bị thô tục.

Ngón cái của anh sẽ ngẫu nhiên lướt qua qυყ đầυ, ở trên đó nhẹ nhàng xoa nắn. Âm thanh thở dốc của thiếu niên vô cùng rõ ràng, Hà Miên Miên nghe được tim đập lại càng nhanh.

Thấy em gái xấu hổ đến mức hận không thể tìm cái hầm ngầm chui vào , Hà Tư Viễn liền cảm thấy vui vẻ, vì thế mở miệng nói với cô: “Miên Miên, em nhìn xem, côn ŧᏂịŧ anh trai có phải rất lớn hay không ?” Anh vừa nói vừa đem quần kéo thấp xuống tay vẫn không ngừng lại, lộ ra nguyên cây côn ŧᏂịŧ to lớn, thực sự khó tin người Châu Á lại còn là người Trung lại có kích cỡ này.

Chỉ là, đối với người mới nhìn thấy dươиɠ ѵậŧ lần đầu như Hà Miên Miên mà nói, vấn đề này cô trả lời không được: “Em, em không biết , em cũng là lần đầu tiên nhìn thấy nơi này của nam sinh…” Cô dời đi tầm mắt, anh trai càng nói như vậy, cô càng xấu hổ không dám nhìn.

Hà Tư Viễn đối với câu trả lời của cô thật ra rất ngoài ý muốn, rốt cuộc cô đã có bạn trai, còn tưởng rằng nhất định đã làm qua rồi...

“A? Ý của em là, em vẫn còn là xử nữ sao? Em cùng cái tên tiểu tử họ Ngụy kia…”

“Ây nha nha, anh!” Hà Miên Miên có chút tức giận, chẳng lẽ ở trong mắt anh trai mình chính là cái loại con gái tùy tiện như vậy sao? “Em cùng Húc Dương chỉ là yêu đương đơn thuần có được không.”

“Tốt tốt tốt, anh trai sai rồi, anh trai sai rồi. Đừng nóng giận,” Hà Tư Viễn trong lòng nảy lên một trận vui sướиɠ, thả chậm tốc độ loát động côn ŧᏂịŧ, nắm côn ŧᏂịŧ hướng về phía mặt em gái: “Nếu em không có kinh nghiệm ở phương diện này, hôm nay vừa vặn là một cơ hội tốt, anh trai sẽ cho em chiêm ngưỡng thật kĩ cái gọi là vũ khí của đàn ông.”

“Này…” Dù trong lòng nhắc nhở cô như vậy là không đúng, nhưng Hà Miên Miên bị lời nói anh trai mê hoặc, nhìn chằm chằm vào vật nam tính nóng hổi trước mặt, mắt không thèm chớp.

“Nào, Miên Miên, nói cho anh trai nghe, lần đầu tiên nhìn thấy thứ này, có cảm tưởng gì? Thấy được đồ thật, có hưng phấn hay không?”

“Hưng phấn? Sao có thể… Nhưng thật ra cảm thấy có điểm dọa người, giống như nó đang biến lớn ra vậy.” Thiếu nữ nhìn trong tay anh trai đang loát động, đại dươиɠ ѵậŧ còn đang không ngừng trướng, đột nhiên tiến lên ngửi ngửi: “Hương vị…có chút tanh.”