Chương 34: Vu hãm (2)_

Ngày hôm sau, khi Dư Uyển Tình đang bước vào vườn trường , có loại cảm giác dường như có gì đó, không khí trường học quái dị nói không nên lời, bất quá thực mau, cô liền biết cái quái dị này đến từ nơi nào.

Dư Uyển Tình vừa đến khu dạy học , hảo xảo bất xảo mà đυ.ng phải một đôi nam nữ, hai người kia đều là người quen, nữ đúng là Diệp Tử Huyên , nam tự nhiên là lúc trước là theo đuổi cô hăng say Muộn Thụy Nam , xem ra kia nghe đồn thật đúng là không có giả.

Chỉ là nếu làm Diệp Tử Huyên cùng muộn thụy nam ở bên nhau, như thế nào còn có mặt mũi đi câu dẫn Diệp Tử Sâm .

Dư uyển tình không có nghĩ nhiều, xoay người đi lên cầu thang , ai ngờ cô mới vừa dẫm lên cái bậc thang thứ nhất, Muộn Thụy Nam xuất kỳ bất ý mà túm chặt cánh tay của cô, hung tợn mà trừng mắt :

“Dư Uyển Tình , cô không cần lại tự mình đa tình, tôi không thích cô, hiện tại người tôi thích là Diệp Tử Huyên , cho nên lần sau có gặp tôi, liền đi đường vòng ,đừng có quấy rầy hứng thú bọn này!”

Dư Uyển Tình bị Muộn Thụy Nam túm đến thiếu chút nữa té ngã, lại nghe được lời hắn nói, chỉ cảm thấy buồn cười, ổn định lại thân thể, mặt vô biểu tình nhìn hắn, một chút một chút mà bẻ ngón tay hắn ta, gằn từng chữ:

“Muộn Thụy Nam, cậu thích ai cùng thì có liên quan gì đến tôi? Không thấy khôi hài sao? Tôi và cậu trước nay đều không có bất luận cái quan hệ gì, vì cái gì nhìn thấy cậu liền phải đi đường vòng , mặt cậu dày như thế nào, a? Kêu tôi đi đường vòng? Có phải hay không ba năm trước đây, anh hai tôi giáo huấn cậu còn quá nhẹ tay .”

Lời nói của cô đầy hữu lực, từng câu từng chữ thẳng trái tim của hắn , nghĩ đến ba năm trước đây hắn dây dưa cô, cùng ngày bị Diệp Tử Sâm đánh đến đầu rơi máu chảy, đến bây giờ ngẫm lại đều cảm thấy đáng sợ. Nhưng nhìn đến Diệp Tử Huyên phía sau , hắn lại có tự tin.

Dư Uyển Tình nhìn ra ý tưởng của hắn, đơn giản chính là bởi vì Diệp Tử Huyên là thiên kim Diệp gia , chỉ cần hắn bắt lấy cô ta, như vậy hắn đã mang lại cho gia tộc mình đến vinh quang, như vậy tương lai kế thừa xí nghiệp gia tộc hắn sẽ có rất lớn xác xuất thành công.

Dư Uyển Tình nửa dựa người vào trên tường, lúc này tựa như nữ vương nhìn xuống chúng sinh , nhìn về phía Diệp Tử Huyên , cười như không cười mà nói Muộn Thụy Nam:

“Hy vọng cậu, mộng tưởng có thể trở thành sự thật, bất quá vẫn là phải nhắc nhở chút, tiểu tâm chính mình đem bán, còn thay người khác kiếm tiền.” cũng chả hiểu lắm câu nói này.

Nói xong, xoay người rời đi. Chỉ để lại Muộn Thụy Nam ở sau lưng kêu to:

“Dư Uyển Tình , ngươi con mẹ nó có ý tứ gì? Cô nói rõ ràng cho tôi.”

Diệp Tử Huyên đúng lúc mà đứng ra trấn an:

“Được rồi , cậu chẳng lẽ còn tin tưởng lời cô ấy nói? Cô ta a, nói những lời này, cũng chỉ bất quá là muốn châm ngòi ly gián thôi. Rốt cuộc, tôi bây giờ đã chở về, cô ta ở Diệp gia đều khó bảo toàn , hiện tại chỉ sợ là chính cô ta chó cùng rứt giậu, muốn tìm lực chú ý của cậu , sau đó hảo hảo quấn lên cậu, vì sinh hoạt của mình.”

Vốn tưởng rằng kết thúc , cô hôm nay là có thể thuận lợi xong, chưa từng tưởng, mới vừa tiến vào trong phòng học, Dư Uyển Tình bị mười mấy nữ sinh vây ở một chỗ, mà những người khác như cũng muốn xem náo nhiệt .

Tào Anna hùng hổ mà hướng cô đi tới, mở miệng mắng to:

“Mẹ nó, tiện nhân, lão tử đã sớm nhìn cô khó chịu, dám trộm đồng hồ , tôi hôm nay làm cho cô biết, trộm đồng hồ của người ta hậu quả lợi hại như thế nào !”

Nói xong liền muốn giơ tay đánh Dư Uyển Tình , Dư Uyển Tình mau tay nhanh mắt mà duỗi tay ngăn lại, âm thanh lạnh lùng nói:

“Đồng hồ? Tôi khi nào trộm đồng hồ của cậu!”

Tào Anna muốn động thủ, bất đắc dĩ sức lực Dư Uyển Tình lớn hơn , tránh thoát không khỏi, hướng về phía Trương Giai Di kêu:

“Cậu lại đây nói cho cậu ấy biết !”

Trương Giai Di lộ ra một bộ biểu tình khó xử, nọa nọa mà mở miệng nói:

“Uyển Tình, nếu thật là cô cầm đồng hồ của Anna liền chả cho cô ấy đi, chiếc đồng hồ đó chính là di vật của mẹ cậu ta để lại……”

Dư Uyển Tình buông Tào Anna ra, lười biếng mà dựa lưng vào sau bàn, ngước mắt nhìn Trương Giai Di môi đỏ phấn nộn hơi hơi giơ lên, phát ra thanh âm thong thả, lại mang theo một tia áp bách :

” Nga? Cậu như thế nào cho rằng tôi là người lấy cắp "