Chương 37: Anh muốn em ( h )

Dư Uyển Tình nhìn bộ dáng Diệp Tử Sâm , bất đắc dĩ mà thở dài, duỗi tay đỡ lấy eo anh đi đến mép giường , ai ngờ mới vừa đi đến mép giường, đã bị Diệp Tử Sâm đẩy ngã, thân thể nam nhân gắt gao mà dán lên thân thể thiếu nữ, Dư Uyển Tình bất thình lình cả kinh, muốn đứng dậy nhưng lại bị nam nhân gắt gao ôm lấy.

Kỳ thật hiện tại Diệp Tử Sâm vẫn còn chút lý trí,khi Diệp Tử Huyên đưa rượu cho mình, hắn đã thấy được động tác nhỏ của cô ta, sở dĩ tương kế tựu kế, cũng là vì nhìn thấy Dư Uyển Tình đang đi lại đây. Hắn đã thật nhiều ngày không có nhìn thấy cô, từ lần đó muốn cô ,thì sau đó cô vẫn luôn trốn tránh hắn.

Diệp Tử Sâm nghĩ không ra biện pháp nào để cô gần mình , đành chỉ có giả vờ đáng thương.

“Bảo bối, phải thế nào, em mới bằng lòng tin anh? Phải làm thế nào, em mới có thể tiếp nhận anh? Em nói cho anh biết được không, chỉ cần em chịu tiếp nhận anh, muốn anh làm như thế nào đều có thể.”

Nam nhân lộ ra con ngươi ướt dầm dề ,một phần bởi vì do xuân dược , gương mặt trở nên phiếm hồng, trên trán toát ra một tầng mồ hôi, cùng với gân xanh nổi lên cũng đủ để chứng minh hắn hiện tại ẩn nhẫn thập phần thống khổ.

Có lẽ là bởi vì bộ dáng anh đặc biệt đáng thương, cũng có lẽ là do hơi thở tới cực nóng của anh làm cô có chút thất thần. Không nhớ rõ là ai bắt đầu trước trước , chờ khi Dư Uyển Tình lấy lại tinh thần , thì hai người đã cả người trần trụi , côn ŧᏂịŧ thô to của anh chống ở tiểu huyệt phấn nộn, đĩnh thân một cái thẳng cắm vào sâu bên trong.

“Ân a…… Chậm một chút…… Đau……”

Mặc dù đã làm tốt công tác chuẩn bị,nhưng còn là có chút đau đớn, nữ hài cau mày, rùng mình , hai chân gắt gao mà kẹp lấy vòng eo Diệp Tử Sâm , hoa huyệt không chịu khống chế dùng sức co rút lại.

“Bảo bối, thả lỏng chút, em kẹp anh thật chặt.” Diệp Tử Sâm chịu đựng du͙© vọиɠ, một tay chống, một tay kia ở trên bộ ngực cô, bàn tay ma xát tiểu đậu đỏ , vuốt ve lại bóp bóp. Lại cúi đầu ngậm lấy một bên đầṳ ѵú kia, đầu lưỡi ấm áp một chút một chút liếʍ láp, thỉnh thoảng lại dùng hàm răng gặm cắn.

“Ân a……” Một trận kɧoáı ©ảʍ tê dại chạy lên đại não, nữ hài cầm lòng không được mà rêи ɾỉ ra tiếng, tiểu huyệt chay ra dâʍ ŧᏂủy̠ nóng bỏng, không chịu khống chế hút thật chặt cực đại Diệp Tử Sâm .

Diệp Tử Sâm cảm giác được nữ hài động tình, ngay sau đó ôm vòng eo cô, mạnh mẽ thọc vào rút ra .Tiểu Yến Tử.

Đọng tác thọc vào rút ra vừa nhanh lại có chút tàn nhẫn , mỗi một lần đều cắm đến chỗ sâu nhất trong tiểu huyệt , mang đến một đợt lại một đợt kɧoáı ©ảʍ, nữ hài không khỏi kêu ra tiếng dâʍ đãиɠ :

“A a a…… Quá nhanh, ngô a…… Chậm một chút…… Ha……”

Diệp Tử Sâm thở hổn hển, cúi người ở bên tai cô trầm thấp mà nói: “Bảo bối, ông xã thao em như vậy có thoải mái hay không, ân?”

“A a a…… Thoải mái, thật thoải mái…… Muốn

…… Còn muốn…… A ha……”

Dư Uyển Tình chỉ cảm thấy toàn thân đều cực kỳ thoải mái , kɧoáı ©ảʍ mất hồn kia một đợt lại một đợt đánh úp về phía mình, cũng không có nghĩ được gì , chỉ theo bản năng nâng lên mông, hùa theo ý anh.Tiểu Yến Tử.

Nam nhân bị bộ dáng dâʍ đãиɠ này của cô làm kí©h thí©ɧ, đôi mắt đỏ lên,

“Thật là tiểu yêu tinh, tiểu tao hóa, em là muốn gϊếŧ chết anh sao?” Nói , tốc độ cũng nhanh hơn , cắm thật mạnh thật sâu vào tận cổ tử ©υиɠ.

Côn ŧᏂịŧ thô to ở tiểu huyệt phấn nộn , ra ra vào vào, phát ra tiếng nước “Phụt phụt” , dâʍ ŧᏂủy̠ tràn ra từ chỗ hai người kết hợp chậm rãi chảy xuống dưới , làm ướt một mảng khăn trải giường.

“A a a…… Tới rồi tới rồi ——”

kɧoáı ©ảʍ bỗng nhiên bùng nổ, nữ hài không khống chế được mà hét lên, thân mình run rẩy mạnh .Tiểu Yến Tử.