Chương 1: Tôi Có Anh Trai Ấm Áp

Editor: Xí Muội

———

Trần Khai Tâm có một người anh trai xấp xỉ tuổi mình, ngày thường ba mẹ luôn đối xử đặc biệt tốt đối với anh trai, thường xuyên khiến cô cảm thấy bất công, cô liền chơi xấu ăn hϊếp anh trai, thừa dịp những lúc ba mẹ không có nhà mà quanh minh chính đại cướp lấy đồ ăn vặt của Trần Tử Du, cho nên hồi bé Trần Khai Tâm vô cùng béo, Trần Tử Du cũng không tranh giành, cô muốn gì hắn đều cho.

Từ nhỏ anh trai đã luôn nhường cô, mặc kệ như nào cũng ngoan ngoãn phục tùng, chỉ có mỗi cái là độc mồm độc miệng, mỗi lần Trần Khai Tâm cảm thấy áy náy đều sẽ bị Trần Tử Du làm cho tức giận đến dậm chân, hết thảy áy náy gì đó ném hết cho chó ăn.

Cô vẫn luôn cho rằng Trần Tử Du là anh trai ruột của cô, cho đến năm mười hai tuổi cô mới biết Trần Tư Du là được nhặt về!

Tình huống hôm đó là như thế này, Trần Khai Tâm vụиɠ ŧяộʍ ăn kem của Trần Tử Du, Trần Tử Du liền độc miệng nói cô: "Còn ăn! Em có biết em sắp thành heo rồi không!"

Trần Khai Tâm ghét nhất người khác nói cô giống heo: "Em gái anh là heo thì anh cũng là heo!"

Trần Tử Du trợn trắng mắt: "Anh không có em gái heo, lén nói cho em biết một bí mật, thật ra em là được ba mẹ nhặt từ bãi rác về đó, em xem em xấu như vậy, không giống với nhà này gì cả."

Loại lừa đảo con nít này vậy mà Trần Khai Tâm lại tin, bởi vì cô luôn cảm thấy ba mẹ thiên vị anh trai, hơn nữa cô vừa mập mạp vừa mắt hí, hoàn toàn không có di truyền gen mĩ mạo* của ba mẹ, không giống Trần Tử Du, mới mười ba tuổi đã cao ráo, giống những thư sinh trắng trẻo trên TV, càng nghĩ càng cảm thấy bản thân đúng là được nhặt về, liền gào khóc thảm thương.

(*Mĩ mạo: Mặt mày đẹp đẽ.)

Trần Tử Du sợ tới mức không biết làm sao, hắn vốn chỉ muốn trêu cô, không nghĩ tới cô phản ứng lớn như vậy, Trần Tử Du ở bên cạnh lo lắng suông, hắn trước giờ không có kinh nghiệm dỗ dành bé gái, cuối cùng vẫn là Trần phu nhân ra trận.

Trần phu nhân ôm bảo bối Khai Tâm vào trong ngực hỏi: "Làm sao vậy bảo bối?"

Trần Khai Tâm nghẹn ngào: "Hic... Mẹ... Con hic... Có phải là... được nhặt về không?"

Trần phu nhân lập tức an ủi Trần Khai Tâm: "Ngoan ~ Anh trai chọc con đó! Bảo bảo đương nhiên là do mẹ sinh ra rồi."

Trần Tử Du cũng có chút áy náy: "Thực xin lỗi, anh không cố ý."

Trần Khai Tâm dĩ nhiên sẽ không dễ dàng tha thứ cho kẻ đầu sỏ gây tội như vậy, không bỏ qua!

Buổi tối Trần Khai Tâm vẫn còn mang thù, nhảy nhót chạy đến phòng ba mẹ, không muốn ngủ cùng anh trai, Trần phu nhân khuyên tận nửa ngày, cuối cùng phải nói với cô: "Thật ra anh trai là được ba mẹ nhận nuôi."

Trần Khai Tâm không tin một chút nào, sau khi quay về phòng, trèo lên giường anh trai, đặc biệt kiêu ngạo nói: "Em mới không phải được nhặt, là anh mới đúng."

Không nghĩ tới Trần Tử Du lại vô cùng bình tĩnh gật gật đầu, Trần Khai Tâm sợ ngây người, cố ý hỏi thêm một lần nữa, kết quả Trần Tử Du giải thích: "Anh cũng mới biết hai năm trước, trong lúc tổng vệ sinh nhà cửa thì phát hiện giấy tờ nhận con nuôi."

Cõi lòng Trần Khai Tâm tràn đầy tâm sự, vạn phần áy náy, cũng hiểu ra vì sao ba mẹ luôn đối xử tốt với anh trai như vậy, hồi tưởng những hành vi của bản thân trong quá khứ, cô cảm thấy hối hận vô cùng, thầm hạ quyết tâm phải đối xử tốt với anh trai, đem tất cả đồ ăn ngon đều đưa cho anh trai!

Nghĩ xong liền chìm vào giấc ngủ. Nửa đêm, Trần Tử Du thật cẩn thận đắp lại chăn cho cô, hôn hôn lên trán cô, lẩm bẩm tự nói: "Khai Tâm, anh trai nhất định sẽ bảo vệ em thật tốt."

Thật ra lúc còn rất nhỏ, Trần Tử Du đã thích Trần Khai Tâm, đặc biệt thích khuôn mặt phúng phính của cô, dáng vẻ cô bĩu môi gào la đòi ăn, còn có bộ dạng chơi xấu đáng yêu, khiến Trần Tử Du trưởng thành tương đối sớm cam tâm tình nguyện nhường đồ ăn ngon cho cô, kết quả làm cho Trần Khai Tâm càng ngày càng mập, nhưng mà ở trong mắt Trần Tử Du cô vẫn dễ thương như xưa.

Từ đó về sau, Trần Khai Tâm liền thường xuyên dính lấy Trần Tử Du, từng tiếng từng tiếng anh trai, gọi đến vô cùng ngọt ngào.

Theo tuổi tác ngày một tăng lên, Trần Khai Tâm cũng chậm rãi nẩy nở, bởi vì đều cống hiến đồ ăn vặt cho anh trai, cô trở nên càng ngày càng gầy, đôi mắt to to, biến thành thiếu nữ xinh đẹp mỏng manh, mà Trần Tử Du bởi vì thích đánh bóng rổ mà lúc lên mười tám tuổi đã cao hẳn 1m8, Trần Khai Tâm tới mười sáu tuổi đã ngừng phát triển chiều cao, vẫn luôn ở 1m63, nhưng mà đối với tổ hợp soái ca mỹ nữ ở cao trung thì lại đặc biệt xứng đôi.