Chương 3

CHÚNG TA VỐN VÔ DUYÊN, ĐỀU DO EM GIEO QUẺ CHUẨN

Trước đó chủ post nghĩ người đàn ông có thể sinh ra một lão đại như vậy chắc hẳn chỉ số thông minh rất cao, nhưng hiện thực đã vả bôm bốp vào mặt chủ post, chủ post cần bình tĩnh lại một chút.

Bình luận 79: Cảm giác chủ post đang chứng kiến một hiện trường xúc phạm trí tuệ người xem cực mạnh, rất muốn tự đi xem.

Bình luận 80: -_-|| Người đang ở Khánh Thành, đã đoán được thân phận của lão đại, nghe nói trước kia ba lão đại rất thích xem bói, không ngờ nằm viện cũng không từ bỏ sở thích.

Bình luận 81: Ngồi xổm chờ tên lão đại???

...

Bệnh viện Khánh Thành 2, phòng bệnh VIP456.

Trên giường bệnh, một ông cụ mặc đồng phục bệnh nhân, vẻ mặt hồng hào, tinh thần thoải mái đang gọt vỏ táo.

Trên ghế tựa bên cạnh giường bệnh, có một cô gái trẻ tuổi hai tay chống cằm, mong đợi nhìn chằm chằm quả táo kia.

Dao gọt hoa quả dừng lại, vỏ trái cây rất dài rơi xuống, cô gái vội chìa tay, ông lão hừ một tiếng, để quả táo đã gọt vỏ vào tay cô gái.

"Cảm ơn ông nội."

"Ăn đi, hai mươi tuổi rồi còn không biết gọt vỏ táo, ông mất rồi thì cháu không ăn táo nữa sao?" Ông cụ lau khô dao gọt hoa quả, rồi để sang một bên.

Liễu Mộc Mộc cắn một miếng táo, hàm hồ nói: "Cháu có thể tìm một người bạn trai gọt vỏ táo cho cháu."

Ông cụ nhìn cô, tàn nhẫn cắt ngang vọng tưởng của cô: "Đừng có mơ, theo kinh nghiệm hơn tám mươi năm đoán mệnh của ông nội cháu, mệnh số của cháu về cơ bản là tạm biệt mối quan hệ nam nữ."

Liễu Mộc Mộc lập tức mất hứng, bĩu môi: "Đó là do ông tính không đúng, trước khi rời khỏi nhà cháu còn đi đến phố tìm người mù Lưu đoán mệnh cho, ông ấy nói cháu chắc chắn sẽ có bạn trai trước hai mươi lăm tuổi."

Ông cụ vừa nghe vậy thì lông mày dựng thẳng lên, chỉ vào Liễu Mộc Mộc: "Ôi trời con nhóc này, con dám lén đi tìm người mù Lưu, con không biết người mù Lưu kia là ai sao, đó là đối thủ cạnh tranh của ông nội cháu đó!"

"À, nhưng người mù Lưu không nghĩ như vậy."

Ông cụ lập tức ôm ngực.

"Nghe nói một năm ông ấy kiếm được nhiều tiền gấp hai mươi lần chúng ta." Liễu Mộc Mộc bổ sung.

"Ông ta thì biết cái gì, chỉ là kẻ lừa đảo mà thôi!" Nói xong, ông cụ dừng lại một lát, rồi hỏi: "Thật sự nhiều như vậy?"

"Đúng vậy." Liễu Mộc Mộc gặm quả táo, lại thở dài: "Ông nói xem tất cả các thầy tướng số đều có thể an ổn kiếm tiền, chúng ta lại bị đuổi ra khỏi quê nhà, chuyện này có bình thường không cơ chứ?"