Chương 2: Cô nàng lạnh lùng - dính biến

Nhờ đôi dở hơi kia vừa đi vừa ngắm cảnh em cứ phải kéo tay ga đều đều ở cái mức 40 hỏng hết cái kế hoạch thử phanh xe của em . Gái ngồi sau xe im lặng một cách khó hiểu nên em đành mở lời bắt chuyện trước:

-Em quê ở đâu nhỉ?

-Em ở ...

-Ơ anh cũng ở ...thế em ở chỗ nào ?

-Vậy hả anh em ở ...

-Cách anh có cây thôi

Nói chung em điều tra được gái ở gần chỗ em kém em 2 tuổi , đang là sinh viên năm cuối học cùng Mèo. Vì thấy gái ít nói còn em thì cũng không giỏi bắt chuyện với con gái cho lắm nên hầu như suốt quãng đường hai đứa im lặng đi thôi (thực sự đi xe như vậy buồn ngủ lắm các thím ạ).Đánh giá đầu tiên của em về gái khá lạnh lùng , ít nói, có phần hơi chảnh(sau này mới biết mình ngây thơ nên không hiểu bản chất ). Mất gần 4h đi đường ê hết ass thì cuối cùng cũng đặt chân đến nơi (chưa bao giờ em yêu cảm giác đặt chân lên mặt đất như thế).

-Mấy đứa về rồi hả sao đi lâu thế,đã ăn gì chưa

Mẹ nó đi ra

-Dạ tại cái đôi uyên ương kia vừa đi vừa hú hí với nhau nên giờ mới tới u ạ, thằng kia nó bắt con nhịn đói về đấy u

Em với thằng An chơi thân với nhau nên bố mẹ nó nhận em con nuôi vì thế về đây em khá tự nhiên. Gái bẽn lẽn từ xe xuống :

-Con chào bác ạ

-Người yêu con hả lần này dẫn về đây giới thiệu hả? mẹ nó nhì em hỏi

-U nói thế làm mất giá con gái người ta u , bạn của Mèo đó ạ chứ con thì xác định ế rồi u khỏi phải ngóng

-Mày thì ế cái gì anh kén thì có , thôi mấy đứa vào rửa mặt rồi sắp cơm ăn

- Bố mẹ ăn chưa, sao có mình mẹ ở nha, bố đi đâu ạ?

Thằng An vừa cởi giày vừa hỏi

-Chờ anh chị về thì chết đói, bố mày đi công tác rồi ngày kia mới về

Cơm nước xong xuôi vào giường nghỉ trưa thằng An kéo em ra hỏi:

-Thế đã làm quen được với cái Chóp chưa hả?

-Rồi ,biết tên, biết tuổi, biết cùng quê với tao thế đã coi là làm quen chưa ?

-Mẹ chán mày vãi hai đứa tao cố ý đi chậm để mày với nó tâm sự không được cái tích sự gì hả?

-Thôi không phải gu của tao, tao mượn mày tạo cơ hội à

-Đếch nói được với thằng đầu gỗ như mày, tao nghi giờ mày đéo biết tán gái mất

Nó chán nản bỏ nên giường nằm . Phải có lẽ sau chuyện đó đã lâu lắm rồi em chưa yêu một ai ,chưa quan tâm đến một người con gái nào cả, chẳng lẽ mình quên cách yêu rồi. Chiều hôm đó mấy đứa rủ rê nhau đi câu cá, cũng không có chuyện gì đặc biệt, cái đôi gian phu kia hình như quên mất chuyện câu cá chỉ lo đưa nhau đi chụp ảnh rồi đuổi bắt nhau . Em với gái chỉ tập trung câu cá không ai nói với ai lời nào cả chỉ thỉnh thoảng em hỏi vài câu vớ vẩn gái trả lời cho không khí bớt trầm. Tối hôm đó mấy đứa lại đèo nhau xuống thị xã chơi ,vào quán ốc ngồi được một lúc thì thằng An kêu chở Mèo qua chỗ chú nó bảo em với gái ngồi chờ. Thế là em với gái hai đứa cứ ngồi nhìn đường phố không khí im lặng trừ mấy tiếng ồn ào từ đám nhậu bàn bên cạnh .Bỗng một thanh niên bàn bên cạnh đi sang qua gái bỗng té nhào làm cả gã và gái cùng lăn xuống đất(em thề là hắn cố tình ngã mà giả bộ rất vụng nữa cơ nhìn vào biết ngay ).Một tay của gã đặt lên ngực gái làm gái hét toáng lên , em vội đứng dậy kéo gã ra khỏi người gái hằn giọng hỏi

-ông anh cố tình phải không ?

-Đâu có anh hơi say , xin lỗi em gái nha

Gã cười đểu rồi quay về bàn miệng lẩm bẩm” Có bóp vào ngực tý thôi mà hét toáng lên điếc cả tai”. Vốn dĩ em khá nóng tính khi đi học cũng chẳng phải dạng ngoan hiền gì nghe câu ấy của gã em nổi máu điên lên, cầm luôn đĩa ốc cất tiếng gọi gã “anh trai ơi”. Gã quay lại ,bất ngờ mặt tiếp xúc thân mật với đĩa ốc xào luôn ,gã gào lên

-Cái đm thằng chó hoang này cắn bố hả?

Bạn gã bàn bên thấy vậy cũng đứng dậy chạy qua bây giờ em mới để ý kỹ trong lòng thầm hô thôi hỏng mẹ rồi . Team gã có 4 đứa, đứa nào cũng to vật vã như đô vật. Vốn em cũng khá đô(cao 1m 78 nặng 70 kg) cộng thêm có chút võ vẽ trong người nhưng 1 chọi 4 thì hơi khó nhằn. Lúc bình thường thì chạy rồi đấy nhưng giờ vướng thêm cái cục nợ đang níu chặt lấy tay áo thì chạy làm sao đành quay sang trầm giọng nói với gái:

-Đứng lui ra sau em

Bỗng gã ăn ốc kia cầm nguyên cái điếu cày “đéo hiểu gã lôi ở đâu ra “ phang về phía em. Định né sang một bên nhưng em giật mình vì gái hình như quá sợ nên vẫn đứng nguyên tại chỗ, nếu em né cái đòn cắn trộm ấy thì cái điếu cày sẽ tiếp xúc thân mật với gương mặt lạnh lùng kia. Em đành quay ra ôm gái vào lòng giơ lưng chịu đòn thôi. Phải nói nhìn gái thế nhưng ôm mới biết ngực cũng to lắm mỗi tội không kịp tận hưởng thì cảm giác đau buốt trên bả vai truyền lại, em quay ra cầm nguyên cái ghế nhựa phang thẳng vào đầu gã, định bồi thêm một đá nữa thì ba đứa còn lại lao lên . Em chỉ kịp đá ngang vào sườn một thằng thì ăn trọn cái ghế nhựa , hơi choáng nhưng cũng nhận ra thủ phạm, đáp trả lại bằng cú đấm thẳng vào mũi hắn. Tình hình hỗ chiến ăn miếng trả miếng diễn ra, đối tượng em chăm sóc kỹ nhất la thằng sờ ngực gái(cay cú các thím ạ còn cay vì cái gì các thím tự hiểu), bỗng có ai đó hô lên công an đến, cả lũ đang quây em ù té chạy bỏ lại em tả tơi hoa lá.