Chương 9

Đầu bên kia điện thoại an tĩnh một giây, Điền Thanh Trần nói: ""Hồng Bạch Song Sát" thực sự tồn tại, nhưng cả hai vật đỏ và trắng đều cần có chất xúc tác đặc biệt, cộng thêm phép thuật gia trì, mới có thể tạo thành sát khí. Quỷ khí trên váy cưới là chất xúc tác, nhưng đĩa sứ của cô chỉ là đĩa sứ bình thường, lại không có chất xúc tác tồn tại, lại không có phép thuật dẫn dắt, làm sao thành sát khí được?"

Tôi lập tức phản ứng lại, đúng rồi, chuyện tâm linh huyền bí, đều cần phép thuật trận pháp dẫn dắt, làm sao có thể tùy tiện hai vật đỏ trắng lại có thể thành sát khí được.

Nghĩ thông suốt điều này xong, tôi lập tức yên tâm: "Xem ra là bạn thân của tôi hiểu lầm, cô ấy cũng là lo lắng nên mới bị loạn, Điền đại sư ngài chớ bận tâm."

Điền Thanh Trần im lặng một lúc, nói: "Tôi không biết cô ấy có hiểu lầm hay không, nhưng nếu cô muốn sống sót, thì nhất định phải làm theo lời tôi nói."

Tôi gật đầu liên tục, cam đoan sẽ tuyệt đối nghe lời, ngoan ngoãn đợi cô ấy đến đây.

Cúp điện thoại không đầy một lát, tiếng chuông cửa đột nhiên vang lên, cùng với đó là tiếng của Phương Văn: "Hiểu Hiểu, cậu có ở nhà không? Tớ dẫn theo đại sư đến xem cho cậu, cậu mau mở cửa đi!"

Tôi vội vàng mở cửa đón Phương Văn vào, phía sau cô ấy là một ông lão râu tóc bạc trắng, chắc là đại sư mà cô ấy nói.

Ông lão bước vào nhà, giương mắt liếc nhìn xung quanh một vòng.

Thấy chiếc đĩa sứ và váy cưới vẫn còn nguyên vẹn, sắc mặt ông ta tái nhợt, quay sang mắng Phương Văn: "Tôi tu luyện phong thủy hơn bốn mươi năm, đạo hạnh không dám nói là thấu hiểu trời đất, nhưng cũng có một bộ tâm pháp riêng. Nếu như cô không tin tôi, không mời tôi đến thì thôi, sao có thể vừa nghe lời con hồ ly tinh Điền Thanh Trần, vừa lại mời tôi đến? Tiểu Phương, tôi là vì thấy cô và tôi có duyên mới đồng ý giúp đỡ, nhưng này không phải là lý do để cô sỉ nhục tôi!"

Dứt lời định quay người bỏ đi, Phương Văn vội vàng chặn lại, kéo tôi ra mà xin lỗi: "Bạn tôi chưa gặp qua loại chuyện này, khó tránh khỏi ngu dốt, xin Trần đại sư ngài đừng so đo với cô ấy."

Phương Văn lại quay sang, vội vàng nói với tôi: "Trần đại sư chuyên xem phong thủy cho quan lại trong kinh thành, đặc biệt lợi hại, bình thường mời ông ta rời núi cực kỳ khó, lần này Trần đại sư cũng là vì xem tớ và cậu có duyên, mới chịu ra mặt giúp đỡ. Cậu nhất định phải nghe lời đại sư, nếu không sẽ nguy hiểm đến tính mạng!"

Tính cách Phương Văn ngày thường hoạt bát vui vẻ, ít khi nào nghiêm túc như thế này.

Cô ấy lại hỏi ông lão: "Trần đại sư, chúng ta bây giờ phải làm sao đây? Ngài nhất định phải cứu Hiểu Hiểu!"