Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Arkadian - The Adventure

Quyển 1 - Chương 5: Đừng lo , tớ sẽ giúp cậu làm quen với chúng ...

« Chương TrướcChương Tiếp »


"Này này , dậy đi chứ , đến nơi rồi đó"

Trong lúc mơ màng , Ryuji cảm thấy có vật gì đó đập đạp vào tay hắn và tiếng ai đó gọi tên mình.

Phải khá vất vả hắn mới mở mắt ra được , và cũng phải mất một lúc lâu thì hắn mới tỉnh táo trở lại.Trước mắt hắn là gương mặt tinh nghịch của Cindy với nụ cười ấm áp nở trên môi.Trên tay cô bé là cuốn tạp chí được cuộn tròn lại , chắc Cindy dùng nó để đánh thức hắn dậy.

"TUẦN SAN THỜI TRANG PHÁP THUẬT" là tên của cuốn tạp chí.Dựa vào cách ăn mặc của Cindy cũng thấy được cô có gu thẩm mĩ khá tuyệt.Nó không quá cầu kì , bắt mắt nhưng cũng đủ phong cách và hấp dẫn để bất cứ ai cũng phải liếc nhìn bằng ánh mắt trầm trồ.Một sự kết hợp hoàn hảo giữa 2 tông màu đen và trắng.

- Bạn ko muốn bị muộn chứ , buổi lễ chào mừng học viên mới tổ chức ở đại sảnh sắp diễn ra rồi.Vì chúa , hãy lấy lại sự tỉnh táo của bạn đi , Ryuji.

Cindy vừa nói vừa dỡ đống vali và túi xách trên giá để hành lí xuống.

"Giúp mình với..." -

Ryuji giúp Cindy chuyển hết đống vali xuống tàu rồi hắn lượm cái balo của mình , khoác lên vai.Chỗ ngồi đối diện hắn đã trống , có lẽ Sylvia đã xuống tàu trong lúc hắn còn đang ngủ.

- Con tàu đi xuyên không gian này thật là tuyệt , những người chế tạo ra nó chắc hẳn phải là những thiên tài đấy nhỉ - Ryuji trầm trồ trong lúc đang đi bên cạnh Cindy về phía học viện Shinez.

-Tất nhiên rồi , con tàu này được thiết kế và chế tạo bởi những Blacksmith mà.Cũng giống như tất cả những đồ vật pháp thuật ở "Thế giới những người sử dụng pháp thuật" này - Cindy đáp gọn lọn.

- Cindy này ... vậy những Blacksmith mà bạn nói , đó là thứ gì vậy.Nó tạo ra các vật dụng pháp thuật , có phải nó cũng giống như những nhà máy sản xuất đúng ko ?

Suýt chút nữa , Cindy phá lên cười , nhưng nhìn Ryuji trông ko giống như đang đùa nên cô bé vội lấy tay che miệng , cố giữ cho mình ko cười thành tiếng.Cô chợt nhớ ra , Ryuji là một tên ngố chẳng biết chút gì về học viện pháp thuật Shinez , biết đâu cậu ta cũng chẳng biết gì về những thứ cơ bản nhất của thế giới pháp thuật này thì sao.

"Chắc cũng tương tự như vậy , điều này bạn sẽ sớm biết thôi , chỉ cần rõ là "Blacksmith là một Magic Job đặc biệt , họ là những người chuyên chế tạo ra các đồ vật có khả năng chứa đựng pháp thuật bên trong. - Cindy giải thích.

Ryuji càng lúc càng thấy khó hiểu , từ lúc biết tới sự tồn tại của "Thế giới những người sử dụng pháp thuật" , trong lòng hắn nảy sinh rất nhiều những thắc mắc.Một cộng đồng kì lạ như vậy tồn tại , trong khi hàng tỉ người ngoài kia chẳng hay biết gì.

-Mà Ryuji này , sao bạn chẳng mang theo hành lí gì hết vậy. - Cindy bất ngờ hỏi.

Rồi như nhớ ra điều gì đó , cô bé bật cười khúc khích.

-À mình quên mất , Ryuji ko biết gì về học viện Shinez thì làm sao cậu ấy có thể biết Shinez là trường nội trú chứ.Mình rất hoài nghi về điều này , cậu chẳng giống chút nào với những người thuộc "CỘNG ĐỒNG PHÁP THUẬT THÔNG THƯỜNG ĐƯỢC LƯU TRỮ" cả.

Ryuji giật mình , hắn bỗng trở nên luống cuống , câu nói đùa của Cindy khiến lần đầu tiên hắn liên tưởng tới việc nếu có ai đó thuộc cái "Cộng đồng quái gở" này phát hiện ra hắn ko thuộc trong số họ thì chắc chắn sẽ có vô khối rắc rối xảy ra với hắn.Rồi thì những chuyện gì sẽ xảy ra với một kẻ ko biết pháp thuật giữa những người có thể sử dụng pháp thuật.Điều đó chắc hẳn sẽ ko dễ chịu chút nào.Nó còn có thể sẽ tệ hại nữa là đằng khác.Rồi thì mọi người sẽ nhìn hắn như một sinh vật khác thường.Tại sao hắn lại ko nghĩ tới điều này sớm hơn.Ryuji có chút hối hận vì hắn đã lỡ bước lên chuyến tàu này , nhưng đằng nào thì cũng đã muộn , mọi chuyện cũng đã xảy ra rồi nên hắn quyết định sẽ tiếp tục theo đuổi chuyện này tới cùng , bất chấp mọi rắc rối hắn có thể sẽ phải đối mặt.

Những cử chỉ khác thường của Ryuji ko thể qua mắt Cindy , dường như cô bé đã nhận ra những điều kì lạ ở hắn.

-Có vẻ như sự hoài nghi của tớ là đúng , bạn ko giống tớ , bạn ko thuộc "Cộng đồng pháp thuật thông thường được lưu trữ".Hiểu biết của bạn về thế giới pháp thuật là con số 0.Nên tớ đoán , bạn thuộc về thế giới của những người không biết pháp thuật.Tớ chỉ tò mò là ko hiểu tại sao một người bình thường như bạn lại được nhận vào Shinez - Cindy nghiêm túc nói.

Ryuji cảm thấy đây chỉ là khởi đầu cho chuỗi những rắc rối mà hắn sẽ gặp phải ở Shinez này.Quá nhiều điều khó hiểu.Những từ ngữ , những khái niệm lạ lẫm khiến đầu óc hắn lùng bùng và rối tung lên.Hắn bắt đầu có cảm giác hoang mang , lo lắng.

-UH ! Bạn đã đúng , Cindy ! Mình là một người bình thường và mình hoàn toàn mù tịt về thế giới pháp thuật này.Bạn có tin ko , chuyện mình tới Shinez này giống như một trò đùa.

Và Ryuji kể cho Cindy nghe về bưu phẩm kì lạ bẩt ngờ được gửi tới cho hắn , về bức thư thông báo và tờ phiếu đăng kí nhập học.Hắn cố gắng dùng những từ thích hợp nhất để diễn tả cảm giác kinh ngạc của hắn lúc nhận được chúng , để cho câu chuyện nghe có vẻ thật và đáng tin hơn , nhưng dường như hiệu quả đạt được ko lớn cho lắm.Dù nói cách nào , chuyện hắn kể nghe vẫn rất khó tin.

"Mình ko biết nữa , những chuyện này bắt đầu vượt quá sức tưởng tượng của mình , nó làm mình thấy mệt mỏi" - Ryuji vò tung đám tóc nâu cứng ngắc của hắn.

Nghe xong câu chuyện của hắn , Cindy chẳng tỏ thái độ gì , ko rõ là cô bé tin những lời hắn nói hay ko.Nhưng rõ ràng là hắn - một người ko thuộc thế giới pháp thuật , lại đang có mặt ở đây - Học viện bồi dưỡng và đào tạo tài năng pháp thuật S.H.I.N.E.Z , và điều này thật sự lạ lùng và khó hiểu.

- Nếu vậy thì chỉ có một cách giải thích duy nhất , đó là bạn ko thuộc chúng tớ nhưng bạn có "Tiềm năng pháp thuật" hay thứ gì đó đại loại thế , và một ai đó ở Học viện Shinez này phát hiện ra điều đó , vì thế người đó muốn bạn tới Shinez học. - Cindy trầm ngâm.

Ryuji nhìn Cindy ngạc nhiên , đó cũng có thể là một khả năng , tuy có vẻ hơi khó tin nhưng ít ra nó cũng là sự lí giải hợp lí cho việc hắn có mặt tại Shinez này.

"Bạn ấy là một cô gái thông minh" - Ryuji thầm nghĩ.

- Mình nghĩ , bạn là trường hợp đặc biệt , đó là một điều đáng tự hào vì Ryuji à , bạn chẳng giống với bất cứ ai khác.Sẽ khó khăn để làm quen với mọi thứ nhưng đừng bỏ cuộc nhé.Đừng lo , tớ sẽ giúp bạn làm quen với chúng." - Cindy cười với hắn , không hề có sự phân biệt giữa một người thuộc thế giới pháp thuật và một người ko thuộc thế giới pháp thuật cả.

- Cám ơn bạn , Cindy - Ryuji ấp úng , ko có mấy người đối xử tốt với hắn như vậy , và điều đó khiến cho hắn cảm thấy một chút ấm áp ngọt ngào trong lòng.

-Thôi nào , bạn phải bỏ ngay cái bộ mặt ủ rũ ấy đi , chúng mình vào trường thôi. đập nhẹ vào vai hắn , Cindy động viên.

-uh ! Để mình mang đồ giùm bạn

Ryuji thở hắt ra , tâm trạng nhẹ bớt đi một nửa , theo Cindy đi vào khuôn viên trường.

Học viện đào tạo và bồi dưỡng tài năng pháp thuật S.H.I.N.E.Z là một quần thể kiến trúc cực kì rộng lớn.Trung tâm kiến trúc là một tòa lâu đài cổ kính hùng vĩ với 7 ngọn tháp sừng sững cao vυ"t.Những phần khác của lâu đài Shinez chỉ là phụ , kiến trúc chính tập trung vào 7 ngọn tháp.Đó là nơi học tập và sinh hoạt chủ yếu của học viên và giáo viên ở Shinez.Ngọn tháp trung tâm khổng lồ nối với 6 ngọn tháp còn lai bằng những bức tường lớn , tạo thành một pháo đài vững chắc hình lục giác.

Học viện Shinez chỉ có một cổng vào duy nhất nẳm ở hướng chính Nam , cách điểm dừng tàu lửa khoảng chừng 100 mét.Rừng bao phủ phía Bắc và phía Tây , bên trong khu rừng là nơi cư trú của nhiều sinh vật kì lạ ở thế giới pháp thuật.Phía Đông là sân vận động , nơi tổ chức các hoạt động thể thao và các cuộc thi đấu pháp thuật.Đại sảnh ở tháp Trung tâm (Center Tower) là nơi sắp diễn ra bữa tiệc chào mừng học viên mới.Có 6 đường để tới được tháp trung tâm.6 ngọn tháp bên ngoài được nối với nhau bằng những bức tường cao , giữa mỗi 2 ngọn tháp kề cận đều có một cửa lớn dẫn vào hành lang bên trong tiến tới Center Tower.

Ryuji thật sự choáng ngợp trước quần thể kiển trúc đồ sộ vĩ đại này.Ko một công trình kiến trúc nào ở thế giới loài người có thể sánh được với nó.Hắn và Cindy chọn lối đi gần nhất , đối diện với cổng chính của học viện , nằm giữa 2 tòa tháp có biểu tượng ngọn lửa hừng hực cháy và biểu tượng 2 thanh kiếm đan chéo nhau được gắn trên tường.Kéo được 2 cái vali to bự và nặng cᏂị©Ꮒ của Cindy tới bậc cửa lâu đài , tay Ryuji mỏi rã rời.Cũng may là ở đây có những yêu tinh lùn đứng chờ sẵn với những chiếc rương lớn.Nhiệm vụ của chúng là giúp học viên chuyển hành lí của mình về phòng của họ.Thật nhanh chóng , tất cả đống hành trang lỉnh kỉnh của Cindy được xếp ngay ngắn trong một chiếc rương màu nâu gỗ.Những chiếc rương này có lẽ là những đồ vật pháp thuật , vì thế tuy bên ngoài khá bình thường nhưng sức chứa của chúng gấp hàng chục lần những chiếc rương vẫn bán ngoài tiệm ở thế giới ko pháp thuật.Mảnh giấy ghi tên chủ nhân những món đồ hiện lên chữ Cindy McGreed.

Ryuji tự nhủ là rồi hắn sẽ gặp nhiều thứ kì dị hơn , nên sẽ cố không tỏ ra kinh ngạc trước bất cứ chuyện gì.

-Những thứ này ... thật tiện lợi quá - Ryuji nhìn 2 yêu tinh lùn đang khiêng chiếc rương của Cindy đi với vẻ trầm trồ thán phục - Mình đang nghĩ tới cảnh sẽ phải mang theo cả một đống nặng khủng khϊếp những thứ hành lí , đồ đạc đi một chặng đường dài tới tháp trung tâm , nếu điều đó xảy ra thì nó thật sự là một tai họa.

-Nếu tai họa đó xảy ra thật thì sao nào , lúc đó bạn sẽ không giúp mình chuyển đồ nữa hả - Cindy trêu hắn.

-Mình vẫn sẽ giúp bạn chứ , nhưng là sau khi mình kết thúc bữa tiệc ở đại sảnh trung tâm.Mình ko muốn bỏ lỡ một chuyện hay ho như thế ngay trong ngày đầu tới trường của mình đâu.

Ryuji đáp trả bằng câu nói hài hước nhất mà hắn có thể nghĩ ra.

Cả 2 cùng phá lên cười ... Có lẽ Ryuji cũng chưa nhận ra là hắn đang nói chuyện một cách bình thường và vui vẻ với một cô gái , chẳng có chút gượng gạo nào , ngược lại còn khá thoải mái.Điều mà hắn chưa bao giờ "thật sự" làm được từ trước tới nay.Chắc đơn giản , Ryuji chỉ nghĩ hắn đang nói chuyện với một Cindy , một người bạn mới quen , chứ hắn quên mất Cindy là một cô gái.Một điều ngớ ngẩn chưa từng thấy.

-Bạn ko gửi đồ à - Cindy hỏi khi thấy Ryuji vẫn khoác cái balo của hắn trên vai.

- Ko , mình thấy việc nhét cái balo bé tí này vào trong một chiếc rương to đùng không hợp lí cho lắm nên mình tự mang nó thì hơn.Dù sao nó cũng khá nhẹ vì chẳng đựng gì nhiều - Hắn giải thích.

Họ băng qua một dãy hành lang rộng và dài.Hành lang khá vắng vẻ , ngoài những bức tranh treo trên tường , một số chậu cây đặt dọc hành lang , một vài bảng tin chi chít những mảnh giấy dán và những giá nến lớn gắn trên tường đang tỏa thứ ánh sáng vàng nhạt trông khá ấm cúng thì chẳng có mấy người đi lại.Có lẽ các học sinh đều đã có mặt tại đại sảnh trung tâm.Cindy và Ryuji tới muộn hơn những người khác.

Cửa đại sảnh Center Tower đang đóng , Ryuji đẩy nhẹ cửa bước vào , tiếng ồn ào trong phòng vọng ra.Hàng trăm con mắt đều hướng về phía cửa ra vào xem người mới đến là ai.

Có thể Ryuji là một cậu bạn đặc biệt theo cách mà Cindy nói , nhưng lúc này đây , người thật sự nổi bật và thu hút mọi sự chú ý là Cindy.Ko cần phải nói , Cindy quá xinh đẹp.Đứng bên cạnh cô , Ryuji trở thành một cái bóng bị lu mờ , quên lãng.
« Chương TrướcChương Tiếp »