Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Ấu Tể Manh Oa Ở Tinh Tế Làm Đoàn Sủng

Chương 19

« Chương TrướcChương Tiếp »
Hai bóng người va vào nhau, ánh lửa không ngừng xuất hiện trên bầu trời.

Nếu không chạy nhanh hơn, có thể sẽ bị thương.

Kết thúc một trận chiến, thương vong và tổn thất tăng gấp đôi, khiến mọi người cảm thấy khốn khổ.

Thái Cách Tinh kính trọng kẻ mạnh, và Tấn Uyên giữ vững vị trí nguyên soái nhờ sức chiến đấu mạnh mẽ và thành tích xuất sắc. Ngay cả quốc hội cũng sợ lực lượng của hắn và không dám lên tiếng dù rất tức giận.

Trong lòng người dẫn Thái Cách Tinh, nguyên soái luôn là một nhân vật vừa thiện vừa ác. Người dân cần hắn nhưng đồng thời cũng sợ hắn.

La Dương: "Thật đáng sợ. Sau này có trông thấy nguyên soái nhất định phải tránh xa.”

Sau một trận chiến khốc liệt ma thú bị thương và phải trốn thoát qua vết nứt không gian.

Tấn Uyên vô cùng ngạc nhiên.

Chiến đấu nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên có một con ma thú chủ động chạy trốn.

Và nó chạy trốn rất thuần thục, không giống lần đầu tiên bỏ chạy.

Hắn dừng lại giữa không trung thông báo cho đội cứu thương của thành phố đến dọn dẹp khu vực bừa bộn này.

Khi hắn chuẩn bị rời đi, một giọng nói máy móc vang lên: "Nguyên soái, ở gần đây có người quen, ngài có muốn gặp không?"

Đôi mắt xanh lạnh lùng của hắn quét qua một vòng. Sau khi xác nhận không nhìn thấy bóng dáng quen thuộc nào, Tấn Uyên mới chậm rãi nói: "Là ai?"

“Vị hôn phu mà lão nguyên soái chọn cho ngài.”

Giọng điệu của Tấn Uyên rất lạnh lùng: "Xích Tiêu, có phải cậu có muốn bị xóa sạch trí nhớ của mình không?"

“Nguyên soái, tôi không muốn.” Xích Tiêu giả bộ không nghe thấy lời nói uy hϊếp, sau khi trả lời, một hình ảnh rõ ràng xuất hiện trước mặt hắn.

Một cậu bé trông khoảng năm, sáu tuổi đã bỏ chạy bằng đôi chân ngắn ngủi của mình sau khi con ma thú xuất hiện.

Khi cậu bé chạy,, cái đuôi đầy lông rũ xuống sát mông, xem chừng bị dọa sợ không nhẹ.

"Quyền tự chủ của cậu nên được sửa lại rồi…”

Đối với việc Xích Tiêu tự tiện làm chủ, Tấn Uyên giơ tay trái lên, bấm vào hệ điều hành cơ giáp.

Chưa kịp nói xong, hắn đã nhìn thấy cậu bé trong video bị vấp ngã, ngã xuống đất và biến thành một cuộn len.

"..."

Một quả bóng lông trắng, có chút quen thuộc.

Ngay sau đó, Xích Tiêu lại lôi ra một bức ảnh khác - căn lều đổ nát mà Tấn Uyên rơi vào sau khi bị thương. Quả bóng lông trắng ở trong lều và trước mặt hắn giống hệt nhau.

Mục đích chuyến đi của Tấn Uyên là để tìm quả bóng lông trắng này.

Xích Tiêu: “Nguyên soái, tôi còn cần thay đổi quyền tự chủ nữa không?”

Tấn Uyên hừ lạnh một tiếng, ra lệnh: "Cậu ta hiện tại ở đâu?"
« Chương TrướcChương Tiếp »