Chương 7

Mũi của La Dương rất thính, rất dễ dàng ngửi được một mùi gỗ đàn hương thoang thoảng từ góc tối ẩm ướt theo gió cuốn đi.

Có ai đó đã ở trong phòng.

“Ô hô!” La Dương sợ hãi, lập tức biến thành hình dáng bản thể của mình, một quả bóng lông dài, rồi co ro cúm rúm muốn trốn đi.

Hắn đã nghèo đến không có đồ ăn mà vẫn có kẻ xấu ghé thăm?

Hiện tại hắn đã biến thành thỏ, hắn sẽ không bị dọa chết.

Người ở trong phòng không có bất cứ hành động nào khác, nhưng La Dương vẫn bảo trì tư thế sẵn sàng chiến đấu, bỗng nhiên hắn nghe thấy tiếng thở đều đặn của kẻ lạ mặt trong phòng.

La Dương chậu rửa mặt che lên trên đầu mình, hai chân trước giữ lấy chậu rửa mặt để nó không rơi xuống, chậm rãi đi vào trong phòng.

Trong phòng có ánh sáng mờ ảo, có người dựa vào vách tường nằm nghiêng ngả trên mặt đất.

Toàn thân người kia giống như bị bao phủ bởi sương đen nồng đậm, đối với việc La Dương xuất hiện cũng không hề hay biết.

Sương đen ở trên người đối phương trông rất khủng bố, càng không ngừng chuyển động, càng ngày càng nồng đậm.

La Dương từ trên người đối phương ngửi được một hương vị.

Là hương vị của thức ăn.

Hắn nuốt ục một miếng nước bọt, mở to mắt, cả người co ro một góc bí mật quan sát tình hình của người đàn ông.

Từ khi sinh ra hắn đã là kẻ đi săn, bất kể là thằn lằn, sóc, bọ ngựa hay là chuột hamster… đều không thoát khỏi móng vuốt của hắn.

Bên trong sương đen kia nhất định là cất giấu con mồi.

Cảm nhận được La Dương tiếp cận, sương đen lập tức khuếch tán bốn phía, giống như xúc tu không chút kiêng kỵ mà hướng về phía La Dương.

Ngay khi sương đen chuẩn bị chạm vào La Dương thì sương đen “sưu” một tiếng lại rút trở về, phát ra những tiếng ‘lạch cạch’ như điện giật.

La Dương hưng phấn, chóp đuôi nhẹ nhàng run rẩy, thân thể hơi điều chỉnh chuẩn trọng lực rồi lao vυ"t đi tới chỗ sương đen.

Móng vuốt đè trên người đối phương, lấy điểm tựa há miệng cắn xuống cổ.

“A…” Con mồi phát ra âm thanh chói tai.

La Dương bị tiếng hét thảm thiết dọa sợ, đặt mông ngồi trên mặt đất, móng vuốt buông lỏng, sương đen cuộn chặt lại thành một quả bóng, bay lên không trung nhanh chóng bỏ chạy qua lỗ hổng trên lều.

Miếng thịt trước mặt lại chạy mất.

La Dương tức giận phát khóc.

Quả bóng lông dài lăn tròn trên không trung, sau đó biến thành một đứa trẻ.

Hắn khoanh hai tay nhỏ bé ở trước ngực, cảnh giác nhìn người đàn ông nằm trên mặt đất.