Chương 3: Vị hôn thê bí ẩn

Người phụ nữ với khuôn mặt trắng nõn, đôi mắt sáng như hai viên kim cương, vẻ đẹp thanh lịch. Lông mi cong dài nhỏ hiện lên "Ngược lại chữ bát (八)" phẫn nộ cau chặt, kiểu tóc chẻ giữa hai bên che khuất một phần gò má của cô, làm cho ngương mặt tròn nhìn có vẻ như dài nhỏ, mà viên đá quý màu đen đính trên góc mắt trái của cô, chợt sáng chợt tối, lóe sáng bí ẩn.

Cô mở đôi chân thon dài, mạnh mẽ bước tới, đi nhanh đến chổ Hàn Đông Liệt. Đứng ở trước mặt của hắn, cô không nói hai lời, gọn gàng, nâng cao tay tát cho hắn một cái.(vuốt râu hùm hắc hắc)

"Bốp ——" thanh âm vang dội quanh quẩn bên tai tất cả mọi người, không khí yên lặng cả kinh.

"Hàn Đông Liệt, anh xứng đáng với tôi sao? Rõ ràng đã hứa hôn với tôi, còn ở nơi này hiển nhiên tổ chức "Buổi tiệc Tuyển vợ", anh vội vã tìm một mối quan hệ mới như vậy sao?"

Cô phát ra giọng nói kinh người, làm cho yến hội náo nhiệt bỗng nhiên yên tĩnh!

Vị hôn thê? Hàn Đông Liệt rõ ràng đã có vị hôn thê? Hơn nữa ngay buổi tiệc do Hàn Gia an bài đột nhiên xuất hiện, hơn nữa trước mặt cả ngàn khách cho hắn một bạt tai?

Chuyện gì đang xảy ra? Vị hôn thê bí ẩn này rốt cuộc là thần thánh phương nào?

Hàn Đông Liệt ngạc nhiên khi nhìn thấy cô, các biểu hiện lạnh lùng ban đầu lập tức bị phá vỡ, "Cô là…..."

Không đợi hắn nói xong, cô mượn ly Champagne của Anna để lại, dùng sức hất vào khuôn mặt đẹp trai của hắn, hét to “Hàn Đông Liệt, tôi cho anh biết, đừng tưởng anh có tiền có thế thì không đem phụ nữ để vào trong mắt! Hôm nay, tôi Âu Thiển Thiển ngay ở chỗ ngày trịnh trọng tuyên bố, tôi muốn giải trừ hôn ước với anh, từ nay về sau, anh đi đường anh, tôi đi đường tôi, chúng ta ân đoạn nghĩa tuyệt, cả đời không qua lại với nhau!"



Âu Thiển Thiển cầm trong tay ly đế cao trống trơn dùng sức đập xuống mặt đất, như là cách chứng minh bọn họ đoạn tuyệt quan hệ, sau đó thừa dịp hắn vẫn còn sững sờ, rất nhanh quay người, đi nhanh về cửa chính!

Gương mặt trắng nõn của cô bởi vì tức giận mà càng thêm trắng bệch, đôi mắt đau buồn nhấp nháy long lanh những giọt nước, vẻ mặt đau xót gần chết! Nhưng không ai nhìn thấy đôi môi run rẩy của cô khẽ cong lên nụ cười tà đắc ý.

...

Như bão tố vừa đi qua còn lại tàn dư của nó, tất cả mọi người ở đây đều kinh ngạc nhìn Hàn Đông Liệt, tuy trong lòng bọn họ có ngàn vạn nghi vấn, nhưng ai cũng không dám mở miệng, lặng im một mảnh...

Giang Minh Húc thấy hắn ngơ ngác sửng sốt, cẩn thận kêu một tiếng, "King..."

Nghe được thanh âm, Hàn Đông Liệt lập tức hoàn hồn, vội chạy ra ngoài cửa, nhưng bên ngoài là đêm đen như mực sớm đã không có một bóng người, chỉ có ánh sao trên bầu trời đang không ngừng lóe sáng!

Là cô ấy! Cô ấy đã trở về, không hiểu sao cô biến mất mười lăm năm, vốn tưởng cô đã chết, lại có thể không báo trước đột nhiên xuất hiện!

Người phụ nữ chết tiệt, mười lăm năm hận cũ tăng thêm thù mới, thời điểm này nên tính toán rõ ràng rồi chứ!