Chương 5

Thay vì lãng phí toàn bộ sức lực lên người Trương Dịch Minh, còn không bằng đi dạy dỗ mấy đứa trẻ ngoan ngoãn khac chưa kể còn có tiền lương.

Hiện tại, mỗi một đồng một cắc đều liên quan đến tôn nghiêm của tôi.

Phụ nữ không độc lập về tài chính dù có làm bao nhiêu đi chăng nữa bọn họ cũng sẽ coi như không có, cũng sẽ nói mình ăn không ngồi rồi.

Tới nhà khách hàng, tôi hoang mang, bởi vì học sinh mà tôi dạy kèm chính là tiểu Tuyết.

Cô bé trắng trẻo, sạch sẽ rất là lễ phép, khi tôi giảng bài cũng rất chăm chú, kiên nhẫn lắng nghe.

Chúng tôi hoàn thành tốt bài tập về nhà, còn học thuộc thêm một bài thơ cổ.

Dạy kèm xong thì mẹ tiểu Tuyết cũng vừa về, cô ấy kích động kéo tôi lại nói lời cám ơn.

“Cô là mẹ của tiểu Minh đúng không? Thoạt nhìn còn trẻ quá, Tôi cũng có nghe cô nhận dạy kèm, chỉ cần cô chịu đến dạy tiểu Tuyết học phí tùy ý cô!”

Tôi gật đầu đồng ý.

Mẹ tiểu Tuyết là mẹ đơn thân, còn là một người phụ nữ mạnh mẽ, chúng tôi điều tự hiểu mà không nhắc chuyện ngày hôm qua ở cổng trường.

Tôi với cô ấy vừa gặp đã quen, khi biết tôi không còn làm nội trợ toàn thời gian nữa thì rất vui, còn cổ vũ tôi.

“Phụ nữ nên ra ngoài đi đây đi đó, ở nhà hoài cũng không tốt!”

Tôi vốn muốn lịch sự nói một hai câu liền rời đi, nhưng lại bị giữ lại dùng cơm chiều.

Trên mâm cơm chúng tôi trò chuyện rất vui, chia sẻ rất nhiều kinh nghiệm với nhau từ khởi nghiệp đến sinh con, cho đến cách cân bằng cuộc sống hôn nhân.

Thế nên khi tôi về nhà trời đã tối mịch.

Tôi vui vẻ vào cửa thì cảm thấy không khí trong nhà vô cùng căng thẳng.

Trương Bách Xuyên đen mặt ngồi trên sofa, con trai cũng nhìn tôi mà bĩu môi bất mãn.

Trong nhà thì càng rối loạn, vớ bẩn ném lung tung, sàn nhà bừa bộn, thậm chí còn hơi dinh dính.

Tôi không thèm để ý đến bọn họ, chuẩn bị đi vào phòng ngủ.

Trương Bách Xuyên lên tiếng phá vỡ bầu không khí.

“Tiểu Minh hôm nay đi học trễ cô biết không? Hơn nữa còn không làm bài tập bị phạt đứng hết tiết học. Tôi vừa tan ca đã bị giáo viên giữ lại nói chuyện, cô không có gì để giải thích sao?”

Con trai cũng đầy bất mãn.

“Đều tại bà, hôm nay tiểu Tuyết chê tôi dơ, không thích tôi!”

Ha Ha.

Tôi cười.

“Thì sao? Giáo viên mắng mày thì mày đi tìm giáo viên mà trách, không phải chuyện của tao!”

Mặt Trương Bách Xuyên nổi đầy gân xanh, nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh.

“Tần Miểu, cô náo loạn đủ chưa? Cô thật sự cho rằng chúng tôi không có cô thì sẽ không sống nổi sao? Cô nghĩ cô là thức ăn sao?” (ý là không ăn thì không sống nổi á)

Tôi coi như nhìn rõ bộ mặt của họ rồi, dù tôi có làm gì họ cũng chỉ nghĩ rằng tôi đang kiếm chuyện mà không biết rằng tôi đã hoàn toàn từ bỏ.

Con trai thấy có Trương Bách Xuyên chống lưng, cực kỳ hống hách.

“Đồ đàn bà hư, bà ăn của ba tôi, mặc của ba tôi, phải biết nghe lời ba tôi!”

Trương Bách Xuyên yên lặng giống như cảm thấy lời con trai tôi nói không hề sai.

Tôi lười nói chuyện tiếp với bọn họ.

“Tôi đã tìm được việc, tuần sau bắt đầu đi làm, chuyện của hai người về sau đừng làm phiền tôi nữa.”

Trương Bách xuyên nghe vậy vô cùng tức giận.

“Lấy cớ ra ngoài đi làm, liền bỏ mặc con cái. Tần Miểu sao cô lại ích kỷ như vậy!”

Tôi: “Like”

Trương Bách Xuyên: “Thái độ cô như vậy là sao?”

Tôi bắt chước giọng điệu của đàn ông: “Anh muốn nghĩ gì thì nghĩ, tôi cũng không còn gì để nói.”

Trương Bách Xuyên á khẩu.

Tôi tiếp tục: “Mỗi ngày đều ồn ào, vận may cũng bị anh đuổi đi hết, không thích nữa thì ly hôn đi!”

Nói xong, tôi liền về phòng, hoàn toàn phớt lờ vẻ mặt hoang mang của hai người đó.

Tôi cho rằng chuyện ly hôn của tôi và Trương Bách Xuyên một lời đã định.

Nhưng tôi lại không nghĩ tới, anh ta lại mời mẹ tới.

Mẹ chồng cả đời được ba chồng chăm sóc nâng niu trong lòng bàn tay, mười ngón tay còn không dính nước, sau khi ba chồng qua đời lại tái giá với người khác, tiếp tục được cưng chiều như vậy.

Làm sao biết cách chăm sóc người khác.