Chương 8

" Hiện tại bao dưỡng không phải cường thủ hào đoạt, mọi người đều là ngươi tình ta nguyện, hợp nhau liền tiếp tục chỗ, không hợp thì chia tay." Trình Tử Mặc tiếp tục giải thích: "Với sự giàu có và địa vị của cậu, người muốn được cậu bao dưỡng có thể đã xếp hàng dài rồi đó, đến lúc đó cậu có thể cẩn thận chọn người mình thích, với lại mọi người đều là người lớn cả rồi có gì thì cứ vào thẳng vấn đề là được."

Cố Chính Khanh thực sự cảm động khi nghĩ rằng mình còn có thể sống được hơn nửa năm nữa.

Anh suy nghĩ vài giây rồi nói: “Cho tôi thêm thời gian, tôi sẽ suy nghĩ kỹ càng.”

Trình Tử Mặc biết rõ Cố Chính Khanh, biết hắn nói lời này, liền có nghĩa là sự tình cơ bản đã được giải quyết. Lông mày của hắn nói: “Được, ta giúp ngươi tìm trước.”

Cố Chính Khanh đang muốn nói chuyện, điện thoại liền vang lên cắt đứt hắn.

Anh nhìn xuống màn hình và thấy chữ "Cố Chí Hùng" trên ID người gọi.

Anh cúp máy với vẻ mặt vô cảm.

Trình Tử Mặc cũng nhìn thấy, hỏi: "Người cha không đáng tin cậy của cậu tìm cậu làm gì vậy?"

Cố Chính Khanh do dự mấy giây, cuối cùng cũng không nói chuyện Cố Nam lẻn vào Cố thị.

Trình Tử Mặc vốn đã bận việc ở bệnh viện, anh không cần thiết phải khiến Trình Tử Mặc lo lắng thêm, chuyện của Cố Nam anh có thể tự mình giải quyết.

“Không có gì.” Cố Chính Khanh đứng lên, “Tôi còn có việc phải làm ở công ty, tôi về trước đi.”

**********************

Đèn sáng rực rỡ mới lên

Ánh đèn neon của Thành Nam quán Bar chiếu sáng con phố tối tăm, tạo thêm cảm giác một tia hơi thở mơ hồ ám muội.

Mọi người vặn vẹo thân thể trên sàn nhảy để giải tỏa những căng thẳng tích tụ trong ngày. Ly rượu đỏ đung đưa, vòng eo thon thả, tiếng cười phóng khoáng và những điều kỳ lạ đang bốc lên ham muốn.

Trong một góc tối, Trình Tử Mặc ôm bạn trai mới uống cạn ly rượu vang đỏ trong ly của mình.

Thấy vậy, bạn trai lại rót cho Trình Tử Mặc một ly nữa.

Trình Tử Mặc mỉm cười sờ mũi bạn trai: "Anh em tốt của anh muốn bao dưỡng một người, giúp anh tìm mấy người thích hợp."

Bạn trai nhỏ dừng lại, ngạc nhiên nói: "Anh em tốt? Ý anh là... Cố Chính Khanh? ! "

Giọng cậu có chút ngạc nhiên.

Người đàn ông ở bàn bên cạnh quay lưng về phía họ khựng lại khi nghe thấy ba chữ cuối cùng, bàn tay đang cầm ly rượu dừng lại trên không.

Trình Tử Mặc hoàn toàn không để ý tới, tiếp tục nói: "Đúng vậy, là hắn. Ta cũng rất ngạc nhiên vì sao hắn đột nhiên nghĩ thông suốt."

Bạn trai nhỏ huýt sáo, tiếp tục hỏi: "Vậy Cố tổng thích mẫu người như thế nào?

Đây cũng thật là làm khó hắn rồi

Cố Chính Khanh chưa từng yêu đương, cũng chưa từng bị cám dỗ. Khó có thể nói hắn thích loại nào.