Chương 6: Hay là......Lấy thân báo đáp như thế nào ?

Sắc mặt của cô say, vẻ mặt có chút mê ly, nhưng là cặp con ngươi đen trong suốt thuần khiết, phảng phất xuyên thấu tim của anh, trong nháy mắt nổi lên nhàn nhạt rung động.

Thẩm Ngự Phong khóe môi khẽ cong lên, đột nhiên lấn người mà lên, một cái vách tường đông (壁咚), khiến An Tiểu Ngu không đường trốn thoát.

壁咚: tường đông: là một dạng thể hiện tình yêu, thường xuất hiện ở shoujo manga hoặc manga. Con trai đặt con gái ép tới bên tường, một tay đặt ở trên tường phát ra tiếng "đông", khiến cho người đó không đường trốn thoát, cũng trở thành "cao chiêu tỏ tình" đương thời, thường dùng cho con trai.

"Tiền, không có. Hay là......Lấy thân báo đáp như thế nào?"

An Tiểu Ngu triệt để há hốc mồm.

Người đàn ông trước mắt cách cô gần như vậy, cô tựa hồ có thể cảm nhận được hô hấp của anh. Góc cạnh khuôn mặt rõ ràng kia, giữa lông mày và mắt như mũi đao lạnh lùng, cặp con ngươi sáng rực như ngôi sao kia, còn có đôi môi mỏng mà khêu gợi......

Mặc dù An Tiểu Ngu thường hay nhìn quen sắc đẹp, nhưng là bây giờ......Cô không thể không thừa nhận, người đàn ông trước mắt này có thể nói là cực phẩm trong cực phẩm.

Nhìn người đàn ông này, An Tiểu Ngu thậm chí có loại kích động, muốn đem anh làm thành vật xét nghiệm cất giấu đi, mỗi ngày nhìn một ngàn lần a!

Nhưng là......Chờ đã, cô hình như bỏ quên vấn đề gì đó.......

"Anh vừa nãy.......Nói cái gì?"

Cô có chút mờ mịt, còn có chút luống cuống, giống như là nai con trong rừng núi ở lúc thợ săn truy đuổi bị lạc mất phương hướng. Thẩm Ngự Phong nhìn vẻ mặt mờ mịt rồi lại bộ dáng đáng yêu của cô, trong lòng bỗng nhiên căng thẳng, như là chạm điện, tựa hồ có chỗ nào đó bắt đầu ầm ĩ.

Nếu như nói lần trước chỉ là ngoài ý muốn, như vậy lúc này đây.......

Anh có thể xác định, tất cả phản ứng dị thường của thân thể anh, đều vì cô mà nổi lên!

Người phụ nữ này.......Anh muốn chắc rồi!

Mang theo tâm tư như thế, anh không khỏi nghiền ngẫm một chút, muốn tiếp tục trêu chọc cô một chút, vì vậy cười khẽ một tiếng, đặt môi ở bên tai cô.

"Tôi nói, muốn tiền thì không có, không bằng lấy thân báo đáp, ý của cô như thế nào?"

Lúc này đây, An Tiểu Ngu triệt để trợn tròn mắt.

Dựa vào, anh đẹp trai này, xin đừng vẻ mặt ôn nhu như vậy nhìn lão nương, lão nương sẽ không khống chế được!

Choáng rồi choáng rồi.......

An Tiểu Ngu vẫy vẫy đầu, ép buộc mình từ trong cám dỗ của sắc đẹp tỉnh táo lại.

"Anh......Không nên nhìn tôi như vậy, bổn cô nương đã là hoa có chủ rồi! Cho nên, anh tới muộn rồi!"

Mặt của Thẩm Ngự Phong lập tức đen lại.

"Cô nói.......Cô có bạn trai rồi?"

Ánh mắt sắc bén hung hăng tựa hồ muốn đâm ra hai cái lỗ trên người của An Tiểu Ngu.

An Tiểu Ngu lúc này chỉ có chợt nhớ tới một việc, anh Tử Kiêu đã có bạn gái rồi!

Trong nháy mắt, nước mắt đau lòng rơi xuống.

"Đi ra, không cần anh quản.......Tôi ghét anh!"

Lúc này đây, Thẩm Ngự Phong ngẩn người, cô sao lại khóc lên vậy?

"Này, An Tiểu Ngu......."

Anh muốn trấn an cô, nhưng là tiếng khóc của cô càng lúc càng lớn.

Đột nhiên, một cánh cửa mở ra, một vị quý bà tóc bạc trắng xóa đi ra: "Người trẻ tuổi, vợ chồng trẻ có chuyện gì không thể trở về nhà giải quyết sao? Con gái đều cần dỗ dành!"

"Xin lỗi, tôi liền mang cô ấy về nhà!"

Thẩm Ngự Phong nói xong, liền đem An Tiểu Ngu bế lên, tiện tay từ trong túi quần của cô móc ra chìa khóa nhà, mở cửa đi vào.

........

An Tiểu Ngu nửa đêm khát nước, mơ mơ màng màng đứng lên tìm nước uống, nhưng là quay người lại, chợt phát hiện trên giường của mình có thêm một người đàn ông.

Càng đáng chết hơn là, anh ta còn là người đàn ông nửa thân trần!

"A......."

Cô sợ đến hét to một tiếng nhảy xuống giường, nhìn hai bên một chút, không tìm được vật dụng phòng thân, dứt khoát một tay kéo đèn bàn qua.

"Anh là ai, vì sao ngủ ở trên giường của tôi?"

Lúc này, người đàn ông trên giường thản nhiên mở hai mắt ra.